Chương 2738:
Người có được tư cách tiến vào Hồng Nhan Cốc, đều là “thiên tài”
trải qua lễ rửa tội của canh Thoát Thai Hoán Gốt.
Bọn họ đến từ các tông môn thế tộc, bối cảnh của bọn họ hiển hách, tài nguyên bọn họ tu luyện dày, chỉ trong một năm ngắn ngủi, bọn họ có thể trở thành nhân vật khiến giới võ đạo Việt Nam kính sợ.
Nhưng muốn khống chế những người này, cũng không dễ dàng Bởi vậy Hồng Nhan Cốc sẽ tiến hành tẩy não những đệ tử này.
Mà khóa tẩy não đầu tiên, chính là tôn sùng cốc chủ của Hồng Nhan Cốc như thầnlinhl Ở trong lòng bọn họ, cốc chủ sẽ không bị thương, không bao giờ thua, không gì không làm được.
Bà ta không khác gì thần tiên từ trêu trời hạ xuống.
Mà lúc này, hai tay đen xì bị hoại tử của cốc chủ, đã hoàn †oàn đánh nát tín ngưỡng của bọn họ.
Bọn họ bắt đầu dao động rồi.
Phải biết rằng, những năm gần đây, Hồng Nhan Cốc làm rất iều việc xấu.
Tuy rất nhiều người trải qua lễ rửa tội của canh Thoát Thai Hoán Cốt xong sẽ mất đi trí nhớ, nhưng tâm tính của bọn họ không hề xấu xa, bọn họ cũng không thể tiếp nhận.
Mà tín niệm khiến bọn họ kiên trì tiếp chỉ có một.
Thành tiên! Bọn họ cũng muốn trở thành thần tiên giống như cốc chủ, cho nên đám bọn họ càng lún càng sâu, cho dù không từ thủ đoạn, dùng tất cả phương pháp rất tàn ác cũng sẽ không tiếc.
Song mọi chuyện đều là giải Đều là hư vô.
Sao bọn họ không suy sụp? Đám đệ tử trợn to mắt, đờ đẫn nhìn.
Hô hấp và trái tim của mỗi người đều sắp dừng lại rồi. Xoàn xoạt... âm thanh kỳ lạ truyên ra.
Chỉ thấy Lâm Dương đứng dậy lần thứ hai, cơ thể anh lại khôi phục như lúc ban đầu, vết thương biển mất.
Đại não của mọi người ong ong, khó có thể suy nghĩ.
So với cốc chủ của Hồng Nhan Cốc, Lâm Dương mới càng giống thần tiên bất tử... Lâm Dương cất bước đi tới.
Lúc này anh giống như Chiến Thần không chết.
Đệ tử ở bốn phía nhao nhao lùi về sau, ai cũng không dám ngăn cản Lâm Dương.
“Các người còn thất thần làm gì? Giết cậu ta cho tôi!”
Sắc mặt cốc chủ của Hồng Nhan Cốc âm trầm, nhỏ giọng quát.
Nhưng mọi người run rẩy lợi hại hơn, vô cùng sợ hãi, người nào có lá gan đấu lại Lâm Dương? “Một đám phế vật!”
Vẻ mặt cốc chủ của Hồng Nhan Cốc lạnh lùng, nhưng không hề kich động, bà ta nhìn Lâm Dương đang đi tới, lạnh nhạt hừ lạnh nói: “Cậu cho rằng như vậy có thể đánh bại tôi sao? Hừ, cậu căn bản không biết rốt cuộc là tôi đang theo đuổi cái gì?”
Sau khi nói xong, bỗng nhiên cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nuôi khí, khí ý lạnh lão bao trùm lãy hai bàn tay đen xì của bà ta.
Dưới ánh trăng tối tăm, hai tay của bà ta sáng như ánh sáng ngọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!