Chương 2787
“Thây!"
Đám Dương Long lập tức xông tới, nâng Lâm Dương từ trong đống hoang tàn dậy.
Lúc này Lâm Dương còn chật vật hơn người đàn ông đeo. mặt nạ, toàn thân đầy bụi đất, da thịt chỗ ngực vỡ ra, máu tươi không ngừng nhỏ xuống khiến da đầu người ta run lên. “Thây, thây không sao chứ?”
Hà Vĩ Hùng vội vàng hỏi.
“Tôi không sao, là do tôi quá lơ là”
Lâm Dương bò dậy, liếc qua ngực mình, sau đó nhìn người đàn ông đeo mặt nạ, khàn giọng nói: “Mạch máu của người này không chỉ bị phong, còn phục dùng loại dược vật nào đó, khiến anh ta chịu đả kich, đồng thời chuyển hóa chịu đả kich này thành lực lượng!”
“Cái gì?”
Mấy người trợn mắt há miệng.
“Vậy chẳng phải là nói, người này càng thảm, sẽ càng lợi hại sao?”
Hồ Quý Bạch kinh ngạc nói.
“Đúng vậy”
Lâm Dương gật đầu.
“Chẳng trách tên kia dám chạy tới đây giương oail"
Dương Long nghiến răng.
“Thầy, bây giờ chúng ta nên làm thể nào đây?”
Hà Vĩ Hùng hỏi.
“Không cần lo lắng, tuy là như vậy, nhưng tôi có thể ứng phót”
Lâm Dương hít sâu một hơi, đâm về phía ngực mấy châm, ổn định vết thương, sau đó đi về phía người đàn ông đeo mặt nạ.
“Các ông cách xa một chút.”
“À... À... Được, thây!”
Đám Hà Vĩ Hùng vội vàng lùi về sau.
Tuy không biết lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng lời nói của Lâm Dương, bọn họ cảm thấy nên lắng tai nghe thì hơn. Đúng lúc này! Vùi Người đàn ông đeo mặt nạ kia lại một lần nữa xông tới.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!