Chương 2822
Tất cả người nhà họ Trang bắt đầu hành động.
Người của Phiêu Nhai Các thì đưa Lý Diệu Diệp tới.
“Trang chủ, mời ông lập tức sắp xếp tài nguyên chữa bệnh, chữa trị vết thương cho Diệu Diệp!” Trưởng lão nhà họ Lý trầm giọng nói.
“Trưởng lão yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực chữa trị cho cậu chủ Diệp, đảm bảo cậu ấy hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng mà tôi cảm thấy chuyện quan trọng nhất hiện giờ không phải là chuyện này, mà là lập tức tự mình đi tróc nã Tân Tuấn Minh kia!” Trang Đông Quân lạnh nhạt nói.
“Đây là việc của nhà họ Trang ông, không liên quan tới Phiêu Nhai Các tôi, tôi đã không muốn quản, còn mọi việc xảy ra lần này, đợi trở về Phiêu Nhai Các tôi sẽ nói chỉ tiết với các chủ!” Trưởng lão trầm giọng nói, sau đó hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị rời đi.
“Trưởng lão, Phiêu Nhai Các các ông định từ bỏ Kim Ô Đan sao?” Trang Đông Quân lập tức la lên.
“Đan dược đã bị lấy đi, từ bỏ hay không do chúng ta định đoạt à?”
“Trưởng lão, nếu ông nghĩ như vậy, vậy thì mười phần sai rồi, Kim Ô Đan kia còn đang ở trong tay sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi, Tân Tuấn Minh kia còn muốn chạy, không dễ như thế!” Trang Đông Quân lạnh nhạt nói.
Những lời này vang lên, trưởng lão hơi ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn: “Trang chủ, ông có ý gì?”
“Biết Tân Tuấn Minh đang lái xe của người nào không?” “Người nào?”
“Xe của tôi!”
“Hả?”
“Vị trí xe tôi vẫn luôn nắm giữ, cậu ta còn chưa xuống núi, nơi này là địa bàn của sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi, cậu †a muốn đi, đâu dễ dàng như vậy! Trưởng lão, ngài từng nghe nói tới kiếm trận hộ sơn của sơn trang Huyết Kiếm chưa?”
“Kiếm trận hộ sơn sao?” Trưởng lão vô cùng ngạc nhiên: “Chưa từng nghe nói tới.”
“Như vậy hôm nay, tôi sẽ cho ông mở mang kiến thức đi!” Trang Đông Quân cười nói, trực tiếp cất bước đi ra cửa. Trưởng lão suy nghĩ một lát, nghiêng đầu nhỏ giọng nói: “Các cậu đưa cậu chủ vào chăm sóc, lát nữa tôi sẽ quay trở lại!
“Dạ, trưởng lão Sau khi nói xong, trưởng lão theo sát Trang Đông Quân.
“Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ? Rút sao?” Bên Huyết Ma Tông, một người cẩn thận hỏi Huyết Kiêu.
“Lý Diệu Diệp đều đã thành người tàn tật, vậy mà ông già kia không đi chăm sóc Lý Diệu Diệp, trái lại rời đi với Trang Đông Quân, chỉ sợ chuyện này còn chưa kết thúc! Đi, chúng †a cũng đi xem, im lặng xem xét!”
Huyết Kiêu hơi nhếch miệng, nheo mắt nói.
Một lát sau, bên trong sơn trang có hơn mười chiếc xe rời đi, toàn bộ đều xuống núi.
Mà ở lưng chừng núi.
Cạch!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!