Chương 2904
Thật ra anh có khả năng cứu sống được ông lão này, nhưng nếu ông lão đã quyết định như vậy, như thế cho đù anh có cứu sống được ông ta cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Nỗi buồn lớn nhất là khi trái tim đã chết.
Ông lão thà ở một nơi hoang vu như thế này mấy chục năm, để ở gân người mình yêu, bây giờ người mà ông ta vẫn luôn lo lắng và tương tư đã không còn nữa, sao ông ta còn có thế lưu luyến thế giới này nữa chứ? Lâm Dương thở ra một hơi, đào phần mộ của Khổ Tình Nữ lên, chôn ông lão vào trong đó, chặt đại thụ ở bên cạnh xuống, làm một tấm bia bằng gỗ cho hai người, sau đó xoay người rời đi.
Buổi sáng, ánh nắng vừa lên.
Trên đường quốc lộ không có quá nhiều xe, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mấy chiếc xe ô tô riêng giá rẻ phóng nhanh như bay.
Bọn họ đều là những người đi làm ở trên huyện.
Bọn họ không đủ tiên mua một căn nhà trên huyện, cho nên chỉ có thể lựa chọn một căn nhà ở xa xôi, mỗi ngày lái xe mấy chục kilomet để đi làm.
Cuộc sống chính là như thế.
Bíp bíp bíp.
Một tiếng còi chói tai vang lên.
Một chiếc xe bán tải dừng ở ven đường, tài xế thò đầu ra ngoài, hét to với Lâm Dương đang đi trên đường với dáng vẻ quần áo tả tơi.
“Người anh em, cậu đi đâu thế?”
“Tôi đi đến huyện” Lâm Dương trả lời.
“Lên xe đi” Tài xế châm một điếu thuốc, nói.
“Tôi không có tiền”
“Tiền nong gì chứ, đi thôi, tôi cũng cần đi vào trong huyện, tiện đường cho cậu đi nhờ một đoạn” Tài xế cười nói.
“Vậy cảm ơn bác tài”
Lâm Dương cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi lên xe. Chiếc xe bán tải lao nhanh về phía trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!