Chương 2906
Hiện tại tình trạng của tôi rất kém, nếu như giúp anh đi đánh bại những người kia, chỉ sợ còn chưa giết chết được bọn họ, chính bản thân tôi đã bị bọn họ giết chết, đây không phải là đi chịu chết à?” Lâm Dương nói.
“Chuyện đó... Bác sĩ Lâm, sao anh có thể lật lọng như vậy chứ? Chẳng lẽ anh không sợ...”
Huyết Kiêu không nói tiếp, nhưng ý tứ của anh †a đã quá rõ ràng.
“Huyết Kiêu, anh không cần lôi chuyện này ra uy hiếp tôi, hiện tại tôi đã sắp chết, chẳng lẽ còn sợ Hồng Nhan Cốc à”
Lâm Dương hừ lạnh một tiếng, sau khi nói xong, anh lập tức cúp máy.
Nhưng còn chưa đến mười giây, Huyết Kiêu đã gọi điện thoại lại.
“Bác sĩ Lâm, rốt cuộc như thế nào thì anh mới bằng lòng giúp Huyết Ma Tông chúng tôi chứ?” Huyết Kiêu trầm giọng hỏi.
“Tôi cần tìm một nơi chí âm chí tà để chữa thương, Huyết Ma Tông các anh có thể cung cấp không?” Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
“Chí âm chí tà tr?” Huyết Kiêu giật mình.
Huyết Kiêu có chút nghỉ ngờ, tình trạng của Lâm Dương đột nhiên trở nên không tốt, không biết đây có phải là do cố ý hay không.
Nhưng anh ta lại không tiện hỏi rõ, chỉ có thể căn răng nói. “Chuyện này tôi cần phải hỏi ý kiến của bên trên, Huyết Ma Tông tôi quả thật có một nơi chí âm chí tà, nhưng nơi này cũng không phải là chỗ mà người bình thường có thể đến, cho dù là chính bản thân tôi cũng không có quyên hạn đó, vì thế việc anh có thể đi vào trong đó chữa thương hay không còn phải phụ thuộc vào thái độ của bên trên”
“Tôi chờ tin tức của anh” Sau khi nói xong, Lâm Dương cúp máy.
Xe dừng ở trước tòa cao ốc của tổng bộ Tập Đoàn Dương Hoa.
Sau khi tắm rửa xong, Lâm Dương ăn một bữa cơm, lúc này mới đi vào bên trong Dương Hoa.
Hiện tại anh còn đang bị thương, mặc dù nói ngày mai chính là thời gian ước định với Huyết Kiêu, nhưng anh không có ý định ra tay, dù sao tình trạng hiện tại của anh quả thật rất không tốt, điểm này không tính là lửa Huyết Kiêu.
“Hở? Sao lại là anh?” Ngay tại lúc Lâm Dương đi vào tổng bộ của Tập Đoàn Dương Hoa, một giọng nói ngạc nhiên đột ngột vang lên.
Lâm Dương hơi nghiêng đầu lại nhìn, mới phát hiện ra một cô gái đeo kính đang kinh ngạc đứng bên cạnh mình.
Rõ ràng là cô gái đi cùng anh lúc trước.
“ồ, thật đúng là trùng hợp” Lâm Dương khế cười một tiếng. “Trùng hợp? Làm sao có thể như vậy được chứ? Anh không phải người ở huyện ư? Sao lại đột nhiên chạy đến Giang Thành?” Cô gái đánh giá cả người Lâm Dương một lượt, vẻ mặt khó mà tin được.
“Vốn dĩ tôi chính là người Giang Thành, tôi không trở về Giang Thành thì còn có thể đi đâu được chứ?” Lâm Dương buồn cười nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!