Người phụ nữ tóc dài run rẩy hít một hơi và nhìn chằm chằm vào Lâm Chính.
Cô ta phát hiện trong mắt đối phương lúc này chỉ có sự lạnh lùng vô tận.
Cô ta hiểu rằng Đại hội giờ không thể đàn áp được Lâm thần y nữa.
Sự bất mãn của Lâm Chính với Đại hội giờ đã đến giới hạn và sẵn sàng bộc phát bất cứ lúc nào.
Người phụ nữ tóc dài không thể phán đoán chính xác về thực lực của Lâm thần y, nhưng xét từ các thành tựu trước đó, cộng thêm việc anh giành được cả vực Diệt Vong là đủ biết đây tuyệt đối không phải người bình thường.
Cộng thêm vô số cao thủ của vực Diệt Vong đang tụ †ập ở bên ngoài, nếu đối phương muốn ra tay ở đây thì người của Đại hội chắc chắn không thể thoát ra được.
"Lâm thần y, khoan hãy nổi giận, chuyện này sớm muộn gì cũng phải giải quyết. Vậy thế này đi, anh thử nói xem chúng ta có cách nào tốt hơn để giải quyết vấn đề này không?"
Giọng điệu của người phụ nữ tóc dài nhẹ nhàng hơn rất nhiều, thái độ cũng khá đúng mực, không còn vẻ. hống hách kiêu ngạo trước đây.
Lâm Chính lạnh lùng nhìn cô ta, nói thẳng: "Nếu các người muốn điều tra thì cũng được thôi, giờ tôi sẽ cho các người một cơ hội. Đại hội cho rằng việc một tiểu đội của các người mất tích có liên quan đến tôi, vậy tôi cho. các người ba ngày để điều tra. Nếu trong ba ngày này, các người tìm được chứng cứ chứng minh chuyện này có liên quan đến tôi thì tôi sẽ chịu phạt theo yêu cầu của Đại hội”.
"Thật sao?" Có kẻ vui mừng hỏi lại ngay.
"Nhưng nếu không tìm được chứng cứ thuyết phục. thì người phải chết chính là các người!"
Lâm Chính lạnh lùng quát.
Câu nói này của Lâm Chính khiến người phụ nữ tóc dài và những người khác ớn lạnh từ đầu đến chân.
"Lâm thần y, anh thực sự muốn chống lại Đại hội sao?"
Người phụ nữ tóc dài giọng đã hơi run run.
“Không phải tôi muốn chống lại Đại hội, mà là Đại hội đang gây phiên phức cho tôi. Sự kiên nhẫn của con người có giới hạn. Đại hội đã nghi ngờ tôi, điều tra tôi, giám sát tôi hết lần này đến lần khác. Thế nào? Các người muốn leo lên đầu tôi sao?"
Lâm Chính lạnh lùng quát.
"Cái này... cái này..."
"Được rồi, chỉ ba ngày thôi, ba ngày sau sống hay chết đều phải xem kết quả điều tra của các người".
Lâm Chính vung tay lên, sau đó hô lớn: "Nam Ly thành chủ”.
"Có thuộc hại"
Nam Ly thành chủ bước nhanh về phía trước.
"Phái những cao thủ mạnh nhất của vực Diệt Vong theo dõi bọn họ. Không có lệnh của tôi, không được để cho họ quay lại thế giới bên ngoài. Nếu bọn họ có ý định bỏ trốn, có thể lập tức ra tay giết không tha, không cần xin chỉ thị của tôi”.
"Tuân lệnh!"
Nam Ly thành chủ chắp tay đáp.
"Được rồi, giờ thì mời các vị đi làm việc".
Lâm Chính trầm giọng nói.
Người phụ nữ tóc dài và những người trong Đại hội đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều bối rối không biết phải làm sao.
Phải làm thế nào đây?
Nếu không thể tìm thấy chứng cứ, chẳng phải bọn họ sẽ chết ở đây sao?
Nhìn thái độ của Lâm Chính thì có vẻ đây không phải một trò đùa.
"Đại....đại nhân..." "Việc này..."
Những người trong Đại hội đầu hướng ánh mắt về phía người phụ nữ tóc dài.
Người phụ nữ tóc dài hít một hơi thật sâu, bước tới và chắp tay nói.
"Lâm thần y, xin đừng vội nổi nóng. Trước nay đúng là Đại hội chúng tôi làm việc mà chưa suy xét cẩn trọng. Thế này đi, chúng tôi sẽ không điều tra chuyện này nữa, tôi cũng sẽ phản ánh lại với Đại hội về sự bất mãn của anh, như vậy có được không?”
“Phản ánh lại thì có tác dụng gì?”
"Như vậy có thể ngăn Đại hội tiếp tục yêu cầu điều tra anh”.
"Một khi đã nghỉ ngờ thi không phải một hai câu là có thể làm rõ được. Tôi không cần Đại hội tín nhiệm mình. Thế này đi, chúng ta thực tế một chút, tôi muốn Đại hội bồi thường cho tôi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!