Cát Xuyên đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Chính đã đi tới trước mặt đám người. Đôi mắt sâu thẳm bình thản của anh nhìn mọi người có mặt.
Sát ý cuồn cuộn nổi lên khiến người ta lạnh sống. lưng.
"Lâm thần y..."
"Gia Cát Xuyên, nếu anh nói đạo lý cũng không có tác dụng, vậy thì không cần nói nữa. Vẫn nên dùng cách của tôi để nói chuyện với bọn họ", Lâm Chính khàn giọng nói.
Gia Cát Xuyên mở miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại lựa chọn từ bỏ.
Anh ta biết rằng không thể thuyết phục những tín đồ điên cưỡng này băng vài lời.
Sự việc đã đến nước này và Gia Cát Xuyên cũng đã cố gắng hết sức.
Bỏ đi.
Dẹp đi!
Gia Cát Xuyên thở dài, im lặng lắc đầu, đứng bất động.
Mọi ánh mắt đều đổ đồn vào người Lâm Chính.
"Mọi người, hãy cùng nhau hành động!"
Người phụ nữ mặc đồ đen hét lên và lao thẳng về phía Lâm Chính.
Nhưng cô ta vừa di chuyển thì Lâm Chính cũng lập tức hành động.
Giống như một bóng ma, anh ngay lập tức đến gần người phụ nữ mặc đồ đen.
Hơi thở của người phụ nữ trở nên đồn dập và cô ta lập tức muốn rút lui.
Nhưng quá trễ rồi!
Lâm Chính dùng một tay tóm lấy cổ người phụ nữ rồi bất ngờ dùng lực nâng cô ta lên.
Người phụ nữ bị nhấc lên khỏi mặt đất và vùng vẫy dữ dội nhưng võ ích.
"Giết tôi? Các người cũng xứng sao?"
Lâm Chính khàn giọng nói, trong mắt hiện lên một tia hung dữ, sau đó đột nhiên dùng sức.
Rắc rắc!
Người phụ nữ mặc đồ đen bị siết cổ đến chết ngay tại chỗ.
Tất cả những người xung quanh đều kinh ngạc trước chiêu thức tàn độc của Lâm Chính.
Họ biết sức mạnh của người phụ nữ mặc đồ đen này.
Cô ta có thể coi là cao thủ hàng đầu trên giang hồ...
"Đây chính là thực lực của Lâm thần y sao?"
“Kinh khủng..."
Mọi người run rẩy và kinh hãi.
Tuy nhiên, nỗi ám ảnh điên cưỡng về Đại hội đã thúc đấy họ lấy hết can đám để chiến đấu.
Lúc này, Lâm thần y không còn chút thương xót nào.
Trong mắt anh chỉ có sự phẫn nộ và sát ý vô tận.
"Giết!"
"Giết!"
"Giết!"
Lâm Chính gầm lên, xuyên qua đám đông như một tia chớp.
Mỗi cú đấm và cú đá của anh có thể phá hủy cả kim loại chứ đừng nói là da thịt bình thường.
Chỉ cần trúng một chiêu là lập tức mất mạng ngay tại chỗ.
Trong chớp mắt, những tín đồ điên cuồng này phần lớn đều đã bỏ mạng, những người còn lại phần lớn đều hoàn toàn bị thủ đoạn tàn ác của Lâm Chính làm cho khiếp sợ.
Họ không dám hành động liều lĩnh nữa mà bắt đầu rút lui.
"Gia Cát tiên sinh, xin hãy ra tay giúp đỡ!"
Cuối cùng, người thanh niên căm quạt xếp không, còn bình tĩnh được nữa, hét lên với Gia Cát Xuyên.
"Tôi đã nói rồi, cho dù tôi có ra tay thì cũng không, có gì thay đổi. Tôi căn bản không phải đối thủ của Lâm thần y, hơn nữa đây còn là Giang Thành. Các người thật sự cho rằng mình có thể giết chết Lâm thần y sao?"
Gia Cát Xuyên khản giọng nói.
Anh ta vừa dứt lời, đám người đều sững lại, như vừa nhận ra điều gì liền quay đầu lại nhìn.
Nhưng họ phát hiện ra rằng cổng quảng quảng trường thể thao đã được bí mật phong ấn từ lúc nào.
Có rất nhiều người đang đứng đó.
Hơn nữa, khí tức cực kỳ đáng sợ xuất hiện ở mọi hướng.
Những cao thủ từ Dương Hoa đang ở đây.
Đám người này đã bị bao vây hoàn toàn
“Lâm thần y... Có lẽ chúng ta có thể thương lượng lại!"
Lý Hiểu Hồng sắc mặt cực kỳ khó coi, vội vàng. hét lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!