🔖Các tình yêu ơi, bộ này Đan dự thi nên mong mọi người nếu đọc thấy hợp gu thì like nhiệt tình giúp Đan nhé. Bộ truyện này nhiều bí mật và uẩn khuất nên càng về sau sẽ dần sáng tỏ các tình tiết. Hy vọng các độc giả đừng nôn nóng kết luận và nói truyện vô lý ạ. Yêu mọi người. 💋
————————————-
Màn đêm buông xuống ôm lấy những cơn mộng đẹp, nhưng đôi khi lại dẫn lối sự mờ ám, gây khiếp sợ cho những kẻ mang tội lỗi hoặc gấp bội sự đơn côi, dày vò trái tim lẻ bóng.
Trong căn phòng tối, ánh đèn mập mờ như chính tâm tư của hai thân ảnh đang quấn lấy nhau, không ngừng vận động đều đặn.
Cô gái kiều diễm, làn da trắng tựa tuyết mùa đông, nhưng nhiệt độ cơ thể lại không ngừng nóng lên như đứng dưới nắng hè. Vóc dáng nóng bỏng bị khóa chặt dưới thân người đàn ông cao lớn, từng âm thanh đóng đinh vang lên hồi, kích thích đến khó tả.
- Chúng ta...quay lại đi.
Giọng nói nhỏ nhẹ thốt ra, cố gắng gồng mình dù bên dưới đang đau buốt tê dại, cả cơ thể cô như chẳng còn chút sức lực. Dẫu anh đang tăng tốc giã chày nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng, chẳng hề kêu than dù một tiếng, vẻ mặt cam chịu, lệ vô thức đọng trên khóe mắt, trực chờ lăn xuống ga giường nhưng người đàn ông kia nào để tâm.
Anh liên tục mút lấy hai bầu ngực, rê đôi môi hư hỏng đến xương quai xanh rồi lại tiếp tục trêu đùa mà cắn nhẹ vành tai cô, cảm giác nhột nhạt như có luồng điện xẹt qua cơ thể cô.
- Chuyện đó nói sau đi.
Vừa dứt lời bên dưới lại thúc mạnh vào trong, chạm đến nơi sâu thẳm nhất, cô không chịu được mà buộc miệng thốt lên:
- Đừng mà...ưm...
Cơn khát tình càng dâng trào, đối với người đàn ông tràn trề sức trẻ, bao nhiêu đây vẫn chưa đủ để anh cảm thấy thỏa mãn.
Vừa rút đoàn tàu ra khỏi đường hầm tối tăm, anh liền nằm cạnh cô, đưa tay luồng dưới chiếc đùi trắng nõn rồi nhấc nhẹ một chân thon dài lên cao, nhường đường cho chiến mã tiếp tục tiến vào nơi tư mật.
Cô vừa lên đến đỉnh núi lại phải tiếp nhận thêm một hiệp, có chút quá sức nhưng buộc lòng phải cố gắng chịu đựng. Bàn tay to lớn liên tục nhào nặn bầu ngực đầy đặn rồi lại trêu đùa hai viên trân châu nhạy cảm.
- Nhẹ...thôi mà...
Bên dưới thúc mạnh vào trong chẳng chút nhân nhượng, như thể muốn xé nát cả cơ thể cô, đau đớn đến không chịu được.
- Ư...ưm...đừng...sâu quá rồi.
Sức chịu đựng của cô đã vượt quá giới hạn, anh liên tục xâm chiếm mãnh liệt, dày vò cô đến kiệt quệ nhưng vẫn chưa chịu buông tha.
- Ngoan nào.
Anh chỉ buông hai chữ ngắn gọn, hành động vẫn tiếp tục vào ra không lơi một nhịp. Cô bắt đầu lo lắng, sức lực của người đàn ông này sắp khiến cô thở không ra hơi. Từ tối đến hiện tại đã hơn hai giờ sáng, trải qua vài ba hiệp máu lửa. Cơ thể cô chi chít dấu vết đỏ do anh để lại, chẳng biết đến lúc nào trận chiến lăn giường mới kết thúc.
Anh rút chiếc chày ra khỏi cối, cô thở gấp vì mệt mỏi, cả cơ thể lờ đờ kiệt sức. Cả hai lại đan môi nhau, anh cuồng nhiệt nút lấy hai cánh hoa, đưa lưỡi vào trong khoang miệng đối phương mà khuấy đảo.
Bàn tay lại lần mò chạm vào nơi tư mật, anh nghịch ngợm đưa tay trêu đùa bên ngoài cửa hang. Cô bắt đầu đoán ra được hành động tiếp theo của người đàn ông này, ham muốn vẫn chưa chịu dừng lại, quả là sức trâu hiếm ai bằng.
Hai đôi môi vừa tách nhau ra, cô vội thốt lên:
- Đừng mà...em...không...
Cô chưa kịp nói dứt lời thì đoàn tàu cứng cáp đã được anh đưa vào hang sâu.
- Chưa đủ.
Chiếc chày lại thúc vào ra, búp hoa bên dưới tiếp nhận vật to lớn thâm nhập. Cô đuối sức mà cất lời vang xin:
- Dừng lại đi mà...làm ơn...
Anh hôn lên xương quai xanh của cô, rê đôi môi tinh nghịch đến cặp tuyết lê, liên tục mút lấy viên trân châu mềm mại trên đỉnh đồi.
Bàn tay mơn trớn trên da thịt nõn nà, bên dưới vẫn nhịp nhàng vào ra hang nhỏ, đôi lúc lại có những cú thúc mạnh đến nơi sâu thẳm tận cùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!