Ngày đi công tác được khởi hành từ sáng sớm. Thi Kỳ không chỉ đi một mình. Tuy nhiên đồng hành cùng anh không phải là trợ lý hay quản lý mà lại chính là đám người đã có mặt trong buổi tụ tập bàn tính kế hoạch ở căn hầm bí ẩn trong quán bar.
Chuyến xe chạy qua nhiều tuyến đường lớn nhỏ để sang biên giới. Trên đường đi, bọn người làm ăn phi pháp đã dừng lại ở một đoạn đường vắng để "giải quyết nỗi buồn", vài tên ngồi lại trên xe, nhâm nhi những lát bánh mì khô trên tay để lót dạ.
Trong chuyến đi này chỉ có anh và đồng bọn của Phó Gia Minh, còn ông ta cũng đang vận chuyển hàng cấm, nhưng ở một chuyến xe khác, hướng ra khu vực phía Bắc.
Sau khi dừng xe được một lúc, hanhd trình nhanh chóng được tiếp tục. Đi thêm một đoạn đường dài, tình hình lúc này vẫn rất ổn. Cả bọn đã lấy lý do chúng là người trong ekip đang cùng Thi Kỳ đến vùng giáp ranh biên giới để thực hiện một cảnh quay quan trọng.
Hơn ba mươi phút sau, cuộc gọi định mệnh đã đổ chuông, một tên bắt máy, chỉ trong một giây sắc mặt của hắn lập tức biến sắc.
- Mẹ kiếp, xe hàng của đại ca bị cảnh sát tóm rồi. Nhưng hiện tại đại ca đã thoát được với hai thằng em.
Chuyện xe vận chuyển heroin của Phó Gia Minh đột ngột bị cảnh sát hỏi thăm đã khiến chúng vô cùng hoang mang và lo lắng. Tinh thần đang hừng hực khí thế giao hàng bỗng phút chốc tụt dốc không phanh.
Người của Phó Gia Minh đã liên tục xả súng vào cảnh sát để giúp lão ta có thể trốn thoát, hiện tại, bọn người vận chuyển chất cấm đã bị bắt, trừ lão già họ Phó và hai tên đàn em đã nhân lúc hỗn loạn mà chạy thoát được.
Những tên bặm trợn nhìn đồng bọn, bây giờ đã đến thời khắc bọn làm ăn bất lương nghi ngờ lẫn nhau.
- Chết tiệt, tao đang nghi có nội gián. Từ trước đến nay chúng ta đều làm ăn trót lọt mà!
Một tên thốt lên trong sự nghi hoặc, ánh mắt của bọn chúng trở nên căng thẳng khó lường. Bầu không khí đã vốn ngột ngạt trong xe càng thêm phần nóng bức.
Bỗng tên vừa nghe điện thoại đưa tay chỉ thẳng vào mặt anh, lời lẽ cọc cằn, thô tục:
- Mẹ nó, là mày đúng không? Chỉ có mày là người mới, mày vừa gia nhập thì địa điểm giao hàng lập tức bị phát hiện. Thằng chó!
Anh bình thản như một pho tượng, nét mặt không chút hoảng loạn hay lung lay trước bọn đê hèn, một lũ tệ nạn của xã hội.
- Bằng chứng đâu?
Thi Kỳ chỉ thốt lên ba chữ ngắn gọn, tuy nhiên thái độ điềm tĩnh của anh đã khiến bọn chúng tức điên lên. Vì bọn người này đã làm việc với nhau từ lâu nên dĩ nhiên sự tin tưởng giữa vọn chúng rất cao. Chỉ có Thi Kỳ vừa mới gia nhập băng nhóm, dẫu anh có là cháu của Phó Gia Minh - đầu tàu của bọn chúng đi chăng nữa thì sự nghi ngờ đổ dồn về anh khi xe hàng của lão ta đã bị bắt là điều không thể tránh khỏi.
- Mẹ kiếp, chỉ có thể là mày, đừng có nghênh cái mặt sao hạng A để thách thức tao! Tưởng bọn tao không dám làm gì mày hả?
Xe vẫn cứ lăn bánh, những tiếng cự cãi, mắng nhiếc bên trong vẫn không ngừng vang văng vẳng. Vài tên vì nể tình anh là cháu của Phó Gia Minh nên đã can ngăn, khuyên nhủ tên côn đồ đang không ngừng buông lời chửi rủa, trông hắn hệt như con hổ đói, sẵn sàng tấn công con mồi, muốn đánh Thi Kỳ ngay lập tức để răn đe, dạy dỗ.
- Mày bình tĩnh lại đi, sự việc vẫn chưa rõ ràng, tạm thời đừng manh động.
- Đúng vậy, mày ồn ào ở đây cũng không giải quyết được gì.
- Tao đang lo cho chuyến hàng của tụi mình, tập trung vào công việc đi, cự cãi nhức cả đầu.
Bây giờ bọn chúng đã lỡ leo lên lưng cọp thì nào có thể quay đầu, chỉ còn cách tiếp tục chuyến giao hàng vì đã thỏa thuận với phía khách hàng, cũng toàn dân anh chị, có máu mặt trong giới xã hội đen. Nếu đương không lật lộng không ship hàng trong khi đã nhận tiền cọc thì chắc chắn một cuộc ẩu đả kinh hoàng sẽ xảy ra, đôi bên lưỡng bại câu thương.
Những gì bọn chúng lo lắng đã không thừa thãi khi trên đoạn đường vắng, tên tài xế nhìn phía trước xa xa thấy lấp lóa những bóng người đang đứng cản trở. Hắn thốt lên để đồng bọn trên xe nghe rõ:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!