Sau khi rời khỏi công ty thì anh chở cô về nhà, đi vào sân biệt thự rộng lớn. Khả Nham nghe thấy tiếng xe liền chạy vội ra ngoài mặt hớn hở, cô ta chưa từng bỏ ý đồ tiếp cận ông chủ. Ra đến cửa, cô thấy anh nắm tay Bạch Yên đi thẳng vào nhà, cô cúi thấp người lớn giọng nói.
Khả Nham: Chào mừng ông chủ về nhà.
Anh nắm tay Bạch Yên đi lướt qua mà không thèm để ý cô. Bạch Yên cũng là phụ nữ nên cô có thể hiểu được ánh mắt của Khả Nham nhìn Lập Tân không phải quan hệ chủ tớ như bình thường, cô có thể hiểu rõ được nỗi lòng của cô ta. Bạch Yên cũng thấy khó chịu vì người khác cứ nhìn chằm chằm vào người mình thích thì ai mà chẳng khó chịu.
Khả Nham thấy ông chủ lướt qua như thế tay nắm chặt tạp dề dương mắt nhìn về phía Bạch Yên lòng đầy hận thù, nghiến răng nghiến lợi mà đi vào trong.
Cô và anh đang ăn tối cùng nhau, nhìn họ như một cặp uyên ương đang quấn quýt lấy nhau thật hạnh phúc. Thím Thẩm nhìn thấy cậu chủ cười tươi như vậy bà cũng thấy nhẹ lòng. Từ lúc cậu ra ở riêng bà thấy không an lòng muốn đi theo chăm sóc cậu, kể từ đó bà không bao giờ thấy cậu cười nữa nhưng giờ đây cậu lại cười tươi khi ở bên người phụ nữ này, chính là cô ấy đã mang đến ấm áp cho anh vì thế bà lại càng lo sợ lão gia lại không tha cho cô gái này. Nụ cười của bà cũng dần tắt đi bà nhìn về phía Khả Nham thấy cô ta nhăn mặt khi nhìn cô cậu chủ, bà thở dài một hơi rồi lắc đầu.
Sau bữa ăn, cô lên phòng tắm rửa để chuẩn bị đi ngủ thì anh ôm eo cô giọng có chút đê mê thì thầm vào lỗ tai cô.
Lập Tân: Tắm chung đi.
Cô chưa kịp phản ứng thì anh đã bế cô vào trong, xả nước đầy bồn anh đưa tay lên cởi cúc áo cô. Cô đỏ mặt mà quay người lại ngại ngùng nói.
Bạch Yên: Để em tự cởi.
Khi cô cởi xong, cô nhẹ quay đầu lại thì thấy anh đã ngồi trong bồn thân hình phải nói là cô nhìn thấy mà muốn chảy nước miếng, múi nào ra múi nấy cơ ngực thì săn chắc. Cô chưa kịp chuẩn bị tâm lý thì bị anh kéo cô ngã xuống bồn, do tư thế ngã mặt chạm mặt mà cô đã cảm nhận được cái phía dưới của anh ấy đang chạm vào bụng mình. Cô giật mình mà đứng dậy, xà bông trong bồn trơn trượt khiến cô lại ngã xuống, anh đỡ cô mà môi chạm môi. Anh bật cười nhìn cô vừa dịu dàng vừa có dục vọng nói.
Lập Tân: Anh sẽ không nói là em đang muốn dụ dỗ anh đâu.
Cô đỏ mặt lắc đầu.
Bạch Yên: Em không có dụ dỗ anh.
Cô đang nói thì một bàn tay có chút thô ráp trơn mớn chỗ của cô. Cô giật mình mà ôm lấy cổ anh không ngừng thốt ra những tiếng kêu thu hút lòng người.
Lập Tân: Anh chỉ đang tắm cho em thôi! sao em lại khoái cảm như thế chứ?
Cô hết lời nói anh thì thầm trong miệng nói " anh thật quá đáng". Cô lại run người vì anh lại chạm vào ngực cô, nhưng anh chỉ đang rửa ráy cho cô mà cô đã không chịu nổi rồi. Trong phòng tắm toàn là những tiếng khoái lạc của cô.
Sau khi tắm xong, anh bế cô ra người đã được anh lau khô, anh đặt cô lên giường không một tấm vải che thân. Cô co người lại:
Bạch Yên: Em.. muốn mặc quần áo.
Anh cười gian xảo đè cô xuống.
Lập Tân: Đi ngủ sao phải mặc quần áo.
Nói xong anh liền hôn lên môi cô, hai đầu lưỡi chạm vào nhau mà thấm thiết, anh hết hôn môi rồi hôn cô rồi dần dần đưa xuống. Phía dưới cô nóng hừng hực rất khó chịu, anh liền mang vòi voi chạm vào cô. Cô giật mình nhìn xuống cái thứ to lớn đó sao mà có thể được cô trợn tròn mắt muốn bò dậy chạy khỏi anh. Anh liền túm cô lại nói.
Lập Tân: Đây cũng không phải lần đầu, em lo gì chứ. Lúc em say em còn tự mình nuốt trọn nó đấy.
Cô ấp úng có chút sợ hãi và giọng nói vô cùng dễ thương.
Bạch Yên: Nhưng... nhưng nó không thể nào.
Cô chưa nói xong câu anh không chần chừ mà đưa thẳng vào, cứ thế vật lộn cả đêm sự khoái cảm vây quanh phòng.
---------
Ánh sáng dịu nhẹ khiến cô tỉnh giấc, mở mắt ra cô đang nằm trong vòng tay Lập Tân thật ấm áp. Anh cũng đã thức giọng nhỏ nhẹ nói.
Lập Tân: Hôm nay em không phải đi làm cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, hôm qua đã khiến em kiệt sức rồi.
Nói xong cô liền dụi vào lòng ngực anh tỏ ý không muốn anh đi, anh xoa rồi hôn nhẹ lên tóc cô.
Lập Tân: Anh còn có việc, anh sẽ về sớm với em.
Bạch Yên liền gật đầu " ừm "
Bạch Yên: Nhớ về sớm.
Anh thay đồ xong xuôi, đến trao cho cô nụ hôn rồi quay người ra khỏi phòng.
Anh vừa đi cô cũng chẳng thể ngủ thêm được nữa, đi vào phòng tắm nhìn vào trước gương những vết đỏ chi chít trên người cô, cô chạm nhẹ những vết hôn của anh cười nhẹ.
Thay đồ xong, cô liền đi xuống nhà thím Thẩm thấy cô liền chạy vội đến.
Thím Thẩm: Mời cô chủ vào ăn sáng, ông chủ đã căn dặn cô phải ăn hết đồ ăn trên bàn.
Tâm trạng hôm nay của cô vui hơn hẳn, cô vui vẻ vào phòng ăn, nhìn các món bổ dưỡng trên bàn. Thím Thẩm liền nói.
Thím Thẩm: Là cậu chủ chuẩn bị đó ạ.