Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Là Nốt Chu Sa Trên Ngực Trái

Đây là một chương không liên quan đến nội dung truyện, các cậu có thể lựa chọn đọc hoặc không.

Không có tình tiết spoil! (Thực ra cũng có một ít, nhưng mà giả vờ không thấy đi nha)

Có H nhẹ, viết để thỏa mãn cơn vã OTP của tớ thôi ~ tại vì dạo này tớ không có cảm hứng viết ngược cho lắm.

------------------------------

Hạ Tiếu cảm thấy mấy bức tường trước mặt bắt đầu di chuyển, chân cô mềm như bông, đầu óc choáng váng quay cuồng, dạ dày trào lên cảm giác khó chịu quen thuộc. 

Cô nheo mắt tìm kiếm thang máy khách sạn, xác định rõ mục tiêu, nhắm mắt lao thẳng về phía trước. Còn chưa đi được mấy bước, cả người đã va phải vật cản.

Hạ Tiếu mơ hồ vươn tay ra sờ soạng một chút, ừm, vừa ấm áp lại còn có cơ bụng thế này, không thể là cột nhà được. Cô cố gắng mở to đôi mắt đang díp hết lại với nhau, ngẩng đầu lên nhìn "vật cản" chắn đường, hai mắt vốn mông lung đột nhiên sáng lên.
- Đẹp trai quá...

- ...Cảm ơn em.

Không chỉ đẹp trai mà còn lịch sự nữa chứ! Duyệt!

- Nhưng mà sao trông giống tên bạn trai cũ khốn nạn của mình thế nhỉ? – Hạ Tiếu bất mãn lẩm bẩm, lông mày nhíu chặt lại với nhau.

- ...

Thấy người kia không nói gì, Hạ Tiếu làm càn nghến chân lên, ngón tay thon dài mạnh mẽ xoa nắn khuôn mặt đẹp đến quá phận kia, càng nhìn càng thấy thật cmn quen mắt. Thân hình của cô lung lay như sắp đổ, Tống Thần vội vươn tay đỡ lấy eo cô, kéo cô sát về phía mình.

Hạ Tiếu không để ý đến động tác của anh, cô nghiêng đầu tò mò ngắm nghía anh một lúc lâu, gần như tự hỏi chính mình:

- Hay là do mình nằm mơ?

Vừa nói cô vừa dùng cả hai tay ôm lấy mặt anh, đột nhiên ngón tay dùng sức, nhéo mạnh một cái.

- A... - Tống Thần khẽ rên một tiếng, ấm ức nhìn cô.
Hạ Tiếu hài lòng nhìn vệt đỏ ửng trên mặt anh, đầu ngón tay mềm mại khẽ mân mê, tỏ ra quan tâm hỏi anh:

- Đau không?

Tống Thần ngay thẳng trả lời:

- Đau.

Hạ Tiếu lùi lại một chút, bàn tay phải nắm lại đấm vào lòng bàn tay trái, hào hứng reo lên:

- Vậy thì không phải là mơ rồi!

- ...

Sao trông cô ấy vui thế nhỉ?

Không cho Tống Thần thời gian phản ứng, Hạ Tiếu đã mạnh mẽ kéo tay anh lôi về phía thang máy, bước chân cực kỳ vững vàng, không hề có chút dáng vẻ nào của người say rượu.

Tống Thần để yên cho cô dẫn vào phòng SUT trên tầng 26 của khách sạn, ngoan ngoãn phối hợp để cô đẩy ngã lên giường lớn, trong mắt không giấu nổi chút ngạc nhiên.

Anh bình tĩnh nở nụ cười mê hoặc nhìn cô gái đang đè lên người mình, giọng nói vừa êm ái vừa từ tính, khiến cho lòng người tê dại:
- Em định làm gì anh thế?

Hạ Tiếu khóa ngồi lên eo hông rắn chắc của anh, ngón tay thon thả nâng cằm anh lên, hùng hồn trả lời:

- Cưỡиɠ ɠiαи anh!

- ...

Niềm vui đến quá bất ngờ, anh không kịp phản ứng lại.

Hạ Tiếu cũng không thèm quan tâm đến ý kiến của anh, cô bắt đầu nghiên cứu tháo cà vạt trên cổ anh ra, vừa cầm cà vạt trói tay anh lại vừa lẩm bẩm:

- Bà đây cay anh từ 8 năm trước rồi, hôm nay để rơi vào tay tôi, xem như anh xui xẻo. Tôi sẽ tiền dâʍ hậu sát, sau đó đem xác anh lên núi vứt...

Ngoài mặt thoải mái hào phóng như vậy, anh còn tưởng cô đã quên hết chuyện trước kia, cũng không thèm để ý đến anh nữa chứ... Hóa ra cô vẫn còn quan tâm đến anh, dù là hận anh, anh cũng rất vui.

Tống Thần khẽ nhắm mắt lại. Dù cô muốn làm gì anh, anh cũng đều cam tâm tình nguyện.
Sau đó Hạ Tiếu tiếp tục vươn tay cởϊ áσ anh, vừa cởi vừa mắng:

- Đồ khốn nạn, dám đem tôi thành trò đùa của anh, còn âm thầm bỏ đi không thèm từ biệt một tiếng nào... một... hai... ba... ôi chao anh có hẳn 6 múi này... lại còn hứa hẹn với bà đây rõ lắm, hứa thật nhiều thất hứa cũng thật nhiều... dáng còn ngon hơn trước kia nữa... không biết anh đã cởi đồ trước mặt bao nhiêu phụ nữ rồi...

Tống Thần biết rõ anh xứng đáng bị mắng, hơn nữa, để được nghe giọng nói của cô thêm một chút, anh sẵn sàng để cô mắng đến sáng mai cũng được, dẫu cho lời lẽ có khó nghe đến mức nào. Nhưng mà chuyện này anh buộc lòng phải lên tiếng:

- Không có, ngoài em ra, anh chưa bao giờ thân mật với bất kỳ người phụ nữ nào khác.

Hạ Tiếu tức giận quát lên:

- Câm miệng, bà đây không muốn nghe anh giải thích! Lời anh nói, một chữ cũng không đáng tin!
Tống Thần thức thời ngậm miệng.

Áo sơ mi đã hoàn toàn bị cởi ra, hai tay Hạ Tiếu bắt đầu di chuyển xuống dưới, mày mò cởi thắt lưng của anh.

Hạ Tiếu thấy người đàn ông dưới thân nằm im cho cô cởi đồ, hoàn toàn là dáng vẻ mặc người bài bố, cô nhíu mày bất mãn lên tiếng:

- Sao anh không phản kháng thế?

Tống Thần do dự nhìn cô:

- Anh còn phải phản kháng nữa à?

Hạ Tiếu gật đầu:

- Đúng vậy!

Tống Thần khẽ cười, phối hợp kêu lên:

- Ưʍ... đừng làm vậy mà...

- Sao anh có vẻ thích thú thế?

- ...

Yêu cầu còn cao thật đấy.

Hạ Tiếu không thèm nói chuyện với anh nữa, tập trung tinh thần cởi thắt lưng của anh. Vừa tháo được thắt lưng, Hạ Tiếu liền tiện tay quăng luôn xuống đất, sau đó mạnh mẽ kéo cả quần tây và qυầи ɭóŧ của anh xuống.
- Anh cứng rồi... - Hạ Tiếu tò mò dùng tay vuốt ve cây gậy lớn kia, kinh ngạc lẩm bẩm – Sao lại càng lúc càng to rồi? Nóng quá... nó còn cử động nữa...

- Ưʍ...

Tiếng rêи ɾỉ vô thức tràn ra khỏi cổ họng, hô hấp của anh bắt đầu trở nên dồn dập, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao.

Cơ bắp trên người Tống Thần căng chặt, cả người toát mồ hôi ướt đẫm, nhưng mà, anh phải nhẫn. Hạ Tiếu đang say rượu, nếu như cô chủ động muốn anh, còn anh không phối hợp, vậy sáng mai tỉnh dậy, cô sẽ không thể trốn tránh trách nhiệm. Thế nhưng, chỉ cần anh chủ động, mọi chuyện lại khác.

Động tác tay Hạ Tiếu càng lúc càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thậm chí cô còn dùng giọng nói ngây thơ kêu lên:

- A... Tống Thần, nó còn rỉ nước này... trơn quá...

Rốt cuộc Tống Thần vẫn nhịn không được thúc giục:
- Ưʍ... nhanh hơn chút nữa...

Đột nhiên Hạ Tiếu dừng lại động tác tay, cau mày nhìn anh:

- Rõ ràng tôi định cưỡиɠ ɠiαи anh cơ mà! Sao anh có vẻ hưởng thụ thế!

------------------------

Ưattpad_arthan_

Huhu bao giờ 2 bạn trẻ mới cưới nhau đâyyy =(((Còn đoạn H phía sau nhưng mà tớ không up đâu ~

Nhấn Mở Bình Luận