Trợ lý Tư rất bất ngờ khi Cố Thiên Sơn hết điều tra Diệp Sung với Lục Mỹ Đình. Bây giờ lại điều tra Diệp Sung và Mỹ Mỹ. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Nhưng trợ lý Tư không dám mở miệng hỏi nửa lời khi nghe giọng nói lạnh như băng của Cố Thiên Sơn.
Lục Mỹ Đình giật mình nửa đêm nhưng xoay người không thấy Cố Thiên Sơn, cô bước chân xuống giường và đi tìm kiếm. Cô đi ra bên ngoài và nhìn thấy Cố Thiên Sơn đang nghe điện thoại với vẻ mặt khá khó chịu.
Lục Mỹ Đình nghi ngờ, giọng nói từ sau vang lên.
“Thiên Sơn, có chuyện gì xảy ra với anh sao? Sao nói chuyện điện thoại mà mặt anh khó chịu thế?”
Cố Thiên Sơn cố tình che giấu.
“Không có việc gì, Mỹ Đình. Chỉ là một vài vấn đề công việc mà thôi. Em đừng lo. Sao em không ngủ đi mà lại ra ngoài đây làm gì?”
Lục Mỹ Đình cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng khi thấy Cố Thiên Sơn từ chối chia sẻ, cô không đặt câu hỏi tiếp tục và chỉ cảm thấy lo lắng.
“Em xoay người không thấy anh nên em đi tìm xem.”
Trong lòng, Cố Thiên Sơn đang không chắc chắn liệu mối quan hệ giữa Diệp Sung và Mỹ Mỹ nên anh chưa thể nói cho Lục Mỹ Đình biết được.
Anh muốn bảo vệ cô, nhưng cũng không muốn gây thêm bất an và đau khổ cho cô. Anh phải đưa ra quyết định khôn ngoan và chuẩn bị tâm lý của mình trước khi nói ra điều này.
Cố Thiên Sơn nghĩ trong lòng.
“Anh không thể che giấu sự thật mãi được. Nhưng trước tiên, chuyện này chưa chắc chắn, anh sẽ không nói em biết được.”
Cố Thiên Sơn ôm Lục Mỹ Đình quay trở lại phòng ngủ.
“Mỹ Đình, anh đưa em về phòng nghỉ ngơi.”
“Được!”
Cố Thiên Sơn ôm Lục Mỹ Đình trong lòng rồi đánh một giấc tới sáng.
Sáng hôm sau.
“Mỹ Đình, em dậy đi. Anh có mua đồ ăn sáng cho em rồi.”
“Anh dậy sớm thế.”
Cố Thiên Sơn có thói quen thức dậy từ rất sớm, anh đã ra ngoài mua đồ ăn sáng cho hai người. Anh đã dọn thức ăn ra bàn, sau đó đánh thức Lục Mỹ Đình.
Lục Mỹ Đình lăn qua trở lại mấy cái rồi thức dậy, cô vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài ăn sáng.
Hai người ăn sáng thật vui vẻ.
Reng! Reng!
Cố Thiên Sơn nhận được cuộc điện thoại từ người nhà họ Tần. Anh lướt màn hình và nghe máy.
“Anh Cố, nhà họ Tần chúng tôi tối nay có bữa tiệc dạ hội. Tôi nghe nói, anh Cố đang có mặt ở nước F, tôi mời anh đến tham dự bữa tiệc cùng chúng tôi.”
“Được! Tối nay tôi sẽ đến.”
Cố Thiên Sơn nhận được lời mời đặc biệt từ nhà họ Tần, một gia đình có tiếng ở nước F, để tham gia một buổi dạ hội tại đây. Anh đã chia sẻ tin này với Lục Mỹ Đình, và cả hai đang chuẩn bị tham dự sự kiện đặc biệt này.
Cố Thiên Sơn nhìn và nói với Lục Mỹ Đình đang ngồi phía đối diện.
“Mỹ Đình, anh vừa nhận được lời mời dự tiệc của nhà họ Tần vào tối nay.”
“Được! Em đi chuẩn bị cho anh.”
Lục Mỹ Đình đứng dậy và đi nhưng Cố Thiên Sơn đã ngăn cản.
“Mỹ Đình, em ngồi xuống đi. Anh sẽ cho người đến chuẩn bị cho em, anh muốn em đi cùng anh.”
“Em đi cùng anh sao?”
Cố Thiên Sơn gật đầu.
Cố Thiên Sơn đã quyết định cho người canh chừng Lục Mỹ Đình 24/24 để đảm bảo sự an toàn cho cô. Anh ta sắp xếp người canh và người chuẩn bị để Lục Mỹ Đình có thể tham dự tiệc cùng anh.
Cố Thiên Sơn nắm tay Lục Mỹ Đình và nói.
“Mỹ Đình, anh không muốn bất luận chuyện gì xảy ra với em. Từ giờ trở đi, em sẽ được canh chừng 24/24.”
Lục Mỹ Đình có chút khó chịu nhưng cô biết Cố Thiên Sơn làm như vậy vì anh lo lắng và muốn bảo vệ cô.
“Cảm ơn anh, Thiên Sơn.”
Cố Thiên Sơn đã liên hệ với một người tin cậy để chắc chắn nhận việc canh chừng Lục Mỹ Đình. Anh cũng đã cho người chuẩn bị là một bộ trang phục phù hợp cho Lục Mỹ Đình để tham gia bữa tiệc.
Trong suốt quá trình chuẩn bị, Cố Thiên Sơn và Lục Mỹ Đình thường xuyên trò chuyện. Cố Thiên Sơn cũng lựa chọn những trang sức và phụ kiện tương xứng cho Lục Mỹ Đình.
“Anh Cố, cô Lục đã xong rồi.”
Người chuẩn bị báo cáo tình hình với Cố Thiên Sơn, anh xoay người và nhìn thấy Lục Mỹ Đình thật xinh đẹp.
“Mỹ Đình, em trông xinh đẹp thật đấy!”
“Đừng khen quá, em nở mũi rồi đây này.”
“Chúng ta đi thôi!”
Cố Thiên Sơn và Lục Mỹ Đình đến buổi tiệc, trên suốt đường đi, Cố Thiên Sơn luôn nắm lấy tay Lục Mỹ Đình không buông.
Khi đến nơi, Cố Thiên Sơn và Lục Mỹ Đình được gia đình Tần đón tiếp rất nồng nhiệt. Tiệc diễn ra trong không khí náo nhiệt và phấn khởi động. Cố Thiên Sơn và Lục Mỹ Đình dạo chơi, tham gia vào các cuộc trò chuyện và kết bạn với mọi người.
Bên trong căn nhà buổi tiệc lớn, diễn ra náo động với âm nhạc, tiếng cười và tiếng nói của mọi người. Lục Mỹ Đình cảm thấy ngột ngạt và cảm giác không thoải mái trong không gian ồn ào và náo nhiệt. Cô quyết định ra ngoài để tìm một chút tĩnh lặng và thoải mái hơn.
Lục Mỹ Đình bước ra khỏi căn nhà, tìm đến một góc xa xa nhỏ, nơi chỉ có ánh đèn tắt và tiếng gió nhẹ như qua. Cô ấy thở một hơi thật sâu và cảm nhận sự yên bình xuyên suốt từng phần của cơ thể.
Trong lúc Lục Mỹ Đình thư thái trong chốc lát tĩnh lặng, Bạch Chấn Hưng không ngờ lại xuất hiện từ phía sau, cảm nhận được tâm trạng của Lục Mỹ Đình.
Bạch Chấn Hưng điềm đạm, lên tiếng từ phía sau,
“Mỹ Đình, cô có chuyện không ổn sao?”
Lục Mỹ Đình bất ngờ xoay người lại, nhìn thấy Bạch Chấn Hưng đang ở phía sau.
“Anh Bạch, sao anh lại ra đây? Tôi chỉ cảm thấy có chút áp lực và không thoải mái trong bữa tiệc này. Tôi cần một khoảng thời gian không tĩnh lặng.”
Bạch Chấn Hưng thấu hiểu.
“Tôi hiểu. Đôi khi, chúng ta cần một chỗ riêng để tìm lại sự bình yên và cân nhắc về những suy nghĩ của mình. Tại sao chúng ta không đi dạo quanh vườn hoa để tìm một góc yên tĩnh hơn?”
Lục Mỹ Đình nhẹ gật đầu.
“Được, điều đó nghe có vẻ tốt.”
Hai người cùng nhau dạo quanh vườn hoa, tận hưởng không khí trong lành và hương thơm của hoa. Dạo được một lúc, Bạch Chấn Hưng và Lục Mỹ Đình đã quay lại chỗ cũ.