Ngẩng đầu lên, là Hứa Hoan Nhan của anh, cười tà mị động lòng người, rồi lại giống như là xa xôi xuyên qua mặt của cô. . . . . .” Tôi rất buồn ngủ. . . . . .” Cô chui ở trong lòng anh không khỏi đỏ mặt: “Cũng rất mệt mỏi. . . . . . Không bằng, anh đi tìm Lâm. . . . . .”
Thật sự cô không muốn nói ra cái tên đó, nhưng mới vừa rồi một màn kia trong đầu cũng không xua đi được.
“Lâm Thiến sao? Tôi đối với cô ta không có hứng thú.” Anh trực tiếp mở miệng, đặt cô ở trên nền phòng tắm, anh đã rất nhường nhịn rồi.
Hứa Hoan Nhan không biết làm sao, khi nghe những lời này lập tức vui vẻ, cô nhảy lên, không muốn để cho lòng bàn chân sưng đỏ đặt trên nền đá lạnh như băng: “Không có hứng thú là rất đúng, anh cũng không nên cùng cô ta một chỗ.”
“Bởi vì cô ta đoạt bạn trai của em nên em mới ghét cô ta như thế sao?’’ Thân Tống Hạo xoay người, bá đạo và cuồng dã hơi thở đập vào mặt, khiến nhịp tim Hứa Hoan Nhan dừng lại một giây.
“Không phải, không phải. . . . . .” Hứa Hoan Nhan vội vã muốn giải thích, nhưng cuối cùng lại không ra, dù sao, mới vừa rồi lời anh nói là sự thật.
“Chỉ là em đã đúng, một người phụ nữ như vậy ** tôi cũng không muốn đụng vào.”
“Nhưng là rõ ràng hai người cũng không có mặc quần áo ở cùng trong phòng trọ. . . . . .” Hứa Hoan Nhan thốt lên, cô nhanh chóng nhận ra trong lời nói của mình mang theo một tia ghen ghét, không khỏi ngẩn ra, đành ngừng lại không nói tiếp.
“Vậy thì thế sao? Cô ta muốn câu dẫn tôi, tôi liền để cho mình bị mắc câu sao?”
Anh phách lối không chịu được, giống như một con gà trống kiêu ngạo!
Trong đầu Hứa Hoan Nhan tự nhiên nghĩ ra cái loại so sánh này, lập tức nhịn không được cười lên, gà trống. . . . . .”Dáng dấp đẹp như vậy, vóc người lại xinh đẹp, chưa chắc anh đã nhịn được đâu?” Học bộ dáng của anh hài hước giương môi, trong lòng Hứa Hoan Nhan vui sướng không thôi!
Thân Tống Hạo liếc xéo cô một cái, đáy mắt khinh thường sâu hơn: “Tôi cũng không phải là ngựa đực, ít nhất cũng phải nhìn thuận mắt, có chút thích mới có thể đụng. . . . . .”
Lời của anh, giống như một viên đá nhỏ, lập tức đặt ở trong lòng cô.
Như vậy ý của anh là, anh rõ ràng chào đón cô chiến thắng được Lâm Thiến sao?
Nhưng đáng chết, tại sao sau khi nghe cô liền bắt đầu cười khúc khích, vẫn không ngừng được đây?
Nhất định là bởi vì đánh cuộc, đúng, nguyên nhân là vì đánh cuộc.
Hứa Hoan Nhan thở một hơi thật dài, chính là vì để cho Lâm Thiến ở trong phòng học bò ba vòng, cô cũng muốn đánh bại người đàn ông trước mặt này!
“Lại đây ngồi.” Anh kéo tay của cô đi về phía sa lon. . . . . .”A, đợi chút, tôi còn chưa có tắm. . . . . . Không thể, tôi rất bẩn. . . . . .”
Hứa Hoan Nhan cho là anh không thể chờ đợi, không khỏi luống cuống tay chân giằng co.
Thế nhưng anh lại khinh bỉ liếc nhìn cô một cái: “Em gấp cái gì? Người em bẩn như thế tôi cũng không muốn”
Một giây kế tiếp, thế nhưng anh lại đem chân của cô bắt lại đặt ở trên đùi. . . . . .”A, đừng đụng vào . . . . .” Hứa Hoan Nhan cuống quít giấu ống quần bị rách đi, chân bị kéo cao như vậy, tất cả của cô đều bị lộ ra hết, còn không dừng lại!
“Tôi đang xem vết thương, làm ơn đi tiểu thư!”
Trên chân nhỏ bẩn thỉu đầy vết máu, trời mới biết, cô thế nhưng từ đầu đến cuối không có kêu lên một tiếng đau.
Rửa sạch, bôi lên thuốc, anh chỉ cần hai ba động tác là đem quần áo trên người cô lột sạch, lại đem cô ôm đến trong bồn tắm, bàn chân được bôi thuốc được anh gác lên ổn thoả, rồi anh cũng kéo dây lưng ra nhảy cả vào. . . . . .”Anh, Anh định làm cái gì?” Hứa Hoan Nhan ôm lấy ngực, đem cả người mình chìm vào trong nước, trừng to mắt mà nhìn người đàn ông trước mắt không một mảnh vải che thân.
Dáng người tam giác cân đối, bắp thịt thật là mê người, thân thể kiện mĩ lồi ra một khối thật sự là hù chết người.
Ánh mắt cô chậm rãi trượt xuống, nhanh chóng rơi vào phía dưới bụng. . . . . . Thế nhưng anh lại lập tức trượt vào trong nước, ranh mãnh nhìn lại cô: “Nhìn loạn cái gì? Lập tức để cho em thoải mái. . . . . .”
“Xoạt!” Hít vào một ngụm khí lạnh, Hứa Hoan Nhan núp ở một góc trong chiếc bồn tắm khổng lồ, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ cảnh tỉnh nhìn lại anh.
“Nhìn cái gì vậy?” Anh đi qua, ở dưới nước bắt được thân thể hấp dẫn của cô, ở bên tai cô mập mờ nói nhỏ: “Ánh mắt vừa rồi của em thật là rõ ràng hay là tại . . . . . . em muốn nói mau tới đây ăn hết em, ăn hết em đi. . . . . .”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!