Chương 454
Đột nhiên nhớ đến Phó Ngọc Hải, Thẩm Thanh Ngọc nhìn đường đỏ trước mặt đang chầm chậm tan ra, không khỏi cong môi cười.
Trần Ánh Nguyệt ở đầu kia điện thoại mắng một tràng, miệng cũng khô khan, nhận ra Thẩm Thanh Ngọc không nói câu nào, cô ấy không khỏi lo lắng: “Tiểu Ngũ, chắc không phải cậu tức quá mà ngất rồi đấy chứ?”
Nghe thấy Trần Ánh Nguyệt gọi mình, Thẩm Thanh Ngọc hoàn hồn: “… Cảm xúc của đương sự là tớ hình như cũng không kích động bằng một nửa cậu.”
Trần Ánh Nguyệt nghe ra ý trêu chọc của Thẩm Thanh Ngọc, ‘hừ’ một tiếng: “Tớ nói chuyện nghiêm chỉnh với cậu đấy! Bọn họ mắng đúng là khó nghe, cậu thật sự không đè hot search xuống à?”
“Không cần, bây giờ bọn họ mắng khó nghe bao nhiêu thì sau này sẽ càng thảm bấy nhiêu.”
Nói chuyện trên mạng không mất phí đúng không?
Vậy Thẩm Thanh Ngọc sẽ khiến bọn họ trả giá!
Dù sao, nếu cái thật không thể thành cái thật, vậy thì cái giả cũng không thành cái giả được.
Nghe Thẩm Thanh Ngọc nói vậy, Trần Ánh Nguyệt chậc một tiếng: “Lần trước lúc tớ nghe cậu nói câu này là hồi năm hai đại học, mấy người đó bị cậu xử thể thảm, lần này cậu muốn xử bọn họ thế nào?”
Thẩm Thanh Ngọc cười: “Không có gì, tớ là công dân tốt tuân thủ pháp luật, tất nhiên cái chuyện lấy bạo lực khống chế bạo lực tớ sẽ không làm. Nhưng hôm nay cổ phiếu Vạn Tượng hình như rớt không ít, mất mấy chục tỉ, cậu nói xem tớ có nên lấy vũ khí pháp luật ra để bảo vệ quyền công dân của tớ không?”
Mặc dù nhà họ Thẩm không thiếu tiền, nhưng ‘tai tiếng’ của Thẩm Thanh Ngọc khiến giá cổ phiếu của Vạn Tượng tụt dốc, khoản tiền này không tính với mấy người dắt mũi dư luận kia thì tính cho ai?
Mấy người hò hét hăng nhất trong đám đông đó, cuối cùng Thẩm Thanh Ngọc sẽ không bỏ qua cho một người nào hết.
Trần Ánh Nguyệt cảm thấy chiêu này không tồi, nhưng vẫn hơi đau ví: “Vốn này cũng cao quá.”
“Đúng là hơi cao.”
Thế nên tốt nhất là đừng để cô tra được kẻ đứng sau là ai, nếu không Thẩm Thanh Ngọc cô không lột da người đó thì cô không mang họ Thẩm nữa!
Hai người vừa nói xong câu này, Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy tiếng chuông cửa, cô không khỏi khựng lại: “Không nói nữa, có khách.”
“Lúc này mà ai đến tìm cậu nữa?
Chắc không phải Bạc Minh Thành đấy chứ?
Ôi Tiểu Ngũ, ngay lúc này cậu đừng có…” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!