Chương 90
Phó Ngọc Hải nói uống trà thì quả thật chỉ uống trà thôi, sau khi uống trà xong, anh ta chủ động muốn đi.
Thẩm Thanh Ngọc tựa vào sô pha, nhìn cửa bị kéo ra lúc Phó Ngọc Hải đi hơi nhướng mày, một lúc lâu sau cô mới thu lại tâm mắt, quay người vào nhà.
Tên cậu ấm nhà giàu Phó Ngọc Hải này cũng rất lịch thiệp.
Tắm rửa xong, Thẩm Thanh Ngọc trả lời tin của Trần Ánh Nguyệt một chút rồi tắt đèn đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, chuông báo thức chưa reo Thẩm Thanh Ngọc đã tỉnh.
Trong phòng rất tối, Thẩm Thanh Ngọc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng tối đen, trời vân chưa sáng.
Thẩm Thanh Ngọc cầm điện thoại nhìn giờ, bảy giờ mười lắm, vẫn sớm, nhưng hôm qua cô cũng ngủ sớm, chất lượng ngủ cũng không tồi. Sáng sớm tỉnh dậy. tâm trạng Thấm Thanh Ngọc rất tốt, định làm một bữa sáng để khao chính mình.
Không thể không nói, cô có thể biến từ một cô chủ không đụng mười đầu ngón tay thành một người có thể nấu bữa sáng một tháng không như hôm nay vân phải cảm ơn Bạc Minh Thành.
Nếu không phải anh, Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy phỏng chừng cả đời mình cũng chỉ biết chiên trứng, nấu cháo.
Sáng sớm tháng hai ở Nam Thành rất lạnh, dù mấy ngày nữa đã đến tháng ba rồi.
Thời tiết hôm nay không tốt như hôm qua, bên ngoài âm u, nhưng tâm trạng Thẩm Thanh Ngọc tốt.
“Chào buổi sáng, chị Thẩm.”
Thẩm Thanh Ngọc bỏ túi xách xuống, cười với Phó Ngọc Lam: “Chào buổi sáng, thư ký Phó.”
Phó Ngọc Lam cũng cảm nhận được tâm trạng tốt của Thẩm Thanh Ngọc, sẵn lúc đưa nội dung cuộc họp hôm này cho Thẩm Thanh Ngọc nói một câu: “Chị Thẩm, tối nay có tiệc, tổng giám đốc Trần bảo chị tham dự.”
“Tiệc gì?”
“Thôn dân đại diện của bên thôn Đông Khẩu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!