Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Thừa Kế - Tần Hằng - Cơ Công Tử

Chung Khiết lấy làm khó hiểu nhìn Chung Cửu Trân, cô đã tìm được người thân vậy mà vẫn phải sống một cuộc sống lẻ loi, như vậy chẳng phải quá uất ức cho cô rồi chăng?

“Khiết, ông sắp xếp như vậy đều là vì tốt cho cháu và nhà họ Chung.” Chung Cửu Trân cũng hiểu mình là như vậy là rất có lỗi với Chung Khiết, ông vỗ nhẹ lên tay Chung Khiết nói: “Ông sẽ thu xếp cho cháu học tại đại học Yên Kinh, tiếp tục hoàn thành việc học, thân phận là một sinh viên bình thường! Đương nhiên, ông ngoại sẽ luôn để ý đến cháu! Sẽ không để cháu chịu phải những uất ức như trước kia!”

Thấy vẻ mặt của Chung Khiết hơi sững sờ, Chung Cửu Trân cảm thấy không ổn, nhưng ông ta phải làm như vậy. Chung Cửu Trân lại nhìn về phía Tần Hằng.

“Cậu Tần, tôi hy vọng cậu có thể ở bên cạnh Chung Khiết, bảo vệ con bé mọi lúc mọi nơi, đương nhiên, đương nhiên hằng năm tôi sẽ trả cho cậu 30 tỷ, cũng xin cậu chú ý cho là đừng tiết lộ thân phận của Chung Khiết.”

“Được!” Tần Hằng không nói hai lời liền đáp ứng, cho dù Chung Cửu Trân không nói thì anh vẫn sẽ ở cạnh Chung Khiết.

“Tốt lắm!” Chung Cửu Trân hài lòng cười nói: “Mọi người ăn cơm đi, Khiết, cháu ăn nhiều một chút.”

Chung Cửu Trân gắp vài miếng thịt cho vào bát của Chung Khiết.

Rất nhanh, bữa cơm đã được ăn xong, Chung Khiết có vô cùng ấm áp và thoải mái khi được ăn cơm cùng hai người thân thiết nhất.

“Ông ngoại, con muốn tế bái phần mộ của mẹ con một lần.” Chung Khiết nói, đã nhiều năm nay chưa được tận hiếu, Chung Khiết cảm thấy mình rất có lỗi với mẹ.

“Được, lần này để Tuyết Sơn đưa các cháu đi nhưng lần sau các cháu không phải đi một mình nữa.” Chung Cửu Trân trầm ngâm nói rồi nhìn về phía Chung Tuyết Sơn: “Tuyết Sơn, khi đến đó nhớ phải chú ý một chút.”

Chung Cửu Trân nhìn Chung Khiết cùng Tần Hằng rồi đứng lên gật đầu chào, lúc chuẩn bị rời đi, ông còn cố ý dặn: “Cậu Tần, trước khi kết hôn với Khiết không được vượt quá quy tắc! Nếu không, cậu sẽ hại Chung Khiết cùng nhà họ Chung, mong cậu luôn ghi nhớ trong lòng.”

Chung Khiết cùng Tần Hằng đều đỏ mặt, Chung Cửu Trân sợ bọn họ còn trẻ không hiểu chuyện mà ăn cơm trước kẻng, Tần Hằng vội vàng nói: “Ông Chung yên tâm, tôi là người biết chừng mực.”

“Khiết, khối ngọc bội phượng hoàng đó vẫn sẽ do cháu bảo quản nhưng cháu phải cẩn thận, không được để người khác nhìn thấy nó.” Chung Cửu Trân nghiêm nghị nói.

“Vâng, con sẽ ghi nhớ lời ông ngoại dặn, ông cứ yên tâm.” Chung Khiết đáp, từ biểu hiện của Chung Cửu Trân, cô có thể cảm nhận được tầm quan trọng của miếng ngọc bội này đối với nhà họ Chung.

Chung Khiết cùng Tần Hằng rời khỏi phủ nhà họ Chung, Tần Hằng đã bảo bốn cô gái “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” tìm một khách sạn để ở tạm còn anh và Chung Khiết sẽ do Chung Tuyết Sơn tự mình lái xe đưa đến nghĩa trang Bát Bảo Sơn.

Đến được phần mộ của mẹ Chung Khiết là Chung Tuyết Nhạn, Chung Khiết liền lau dọn mộ bia rồi ôm mộ bia khóc than nhưng Chung Tuyết Sơn nhắc nhở Chung Khiết đừng khóc ra tiếng để tránh bị những người khác nhận ra thân phận của cô.

Sau nửa tiếng ở nghĩa trang, Tần Hằng cùng Chung Khiết trở về khách sạn mà “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” đã đặt phòng, Chung Khiết trở về từ nghĩa trang, tâm tình liền trở nên buồn bã, chán chường, cô quay về phòng, nằm trên giường nghỉ ngơi, Tần Hằng cũng không quấy rầy cô.

Trên đường trở về, Chung Tuyết Sơn nói với Chung Khiết ngày mai cô có thể trực tiếp đến đại học Yên Kinh để báo tin, ông ta đã sắp xếp ổn thoả hết cho Chung Khiết, đương nhiên là ông ta đã dùng thủ đoạn bí mật để tiến hành nên người của nhà trường sẽ không biết mối quan hệ giữa Chung Khiết cùng nhà họ Chung.

Còn Tần Hằng thì được Chung Tuyết Sơn cử ngày mai đến đại học Yên Kinh nhận vị trí bảo vệ, về sau sẽ âm thầm bảo vệ Chung Khiết ở đại học Yên Kinh.

Sau khi ăn tối xong, Tiểu Tuyết cùng Tiểu Nguyệt đến phòng của Tần Hằng.

Lúc ăn tối, Chung Khiết rất ít nói nhưng Tần Hằng cũng không lo lắng nhiều, dù sao mất 20 năm mới được nhìn thấy mộ phần của mẹ thì tâm trạng nhất định sẽ không tốt.

Cơm nước xong, Tần Hằng làm cho Tiểu Phong và Tiểu Hoa hầu hạ Chung Khiết đi ngủ.

Nửa tiếng sau, Tiểu Phong và Tiểu Hoa đẩy cửa vào, Tần Hằng lập tức hỏi: “Chung Khiết thế nào?”

“Cậu Tần yên tâm đi, tôi và Tiểu Hoa đã tắm cho cô Chung rồi hầu hạ cô ấy lên giường nghỉ ngơi, lúc chúng tôi rời đi, cô Chung đã chìm vào giấc ngủ.” A Phong dịu dàng nói.

“Vậy thì tốt rồi!” Tâm trạng của Tần Hằng cũng phần nào thả lỏng.

“Cậu Tần, cậu cũng mệt chết rồi, hôm qua cậu đấu võ với Phó Khai xong, chúng tôi vẫn chưa giúp cậu mát xa, giờ cậu hãy đi tắm rửa đi rồi chúng tôi sẽ mát xa cho cậu!” Tiểu Phong quan tâm nói, cô nhìn ra được sự mệt mỏi trên mặt Tần Hằng.

“Được, tôi đi tắm đây.” Tần Hằng cảm thấy đúng là hơi mệt, anh đứng dậy đi vào phòng tắm, sau khi tắm nước ấm xong thì khoác áo choàng tắm đi ra.

Tần Hằng cởi áo choàng tắm, trên người chỉ quấn một cái khăn tắm, trần truồng nằm ở trên giường, lộ ra lưng và đùi, bốn cô gái đứng bên cạnh Tần Hằng và mát xa.

8 bàn tay nhỏ nhắn, dễ chịu vừa xoa vừa ấn, Tần Hằng nhắm mắt lại, cảm thấy thoải mái đến cực điểm. Từ khi “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” anh tới nay, Tần Hằng đã dần dần nghiện loại matxa này.

“Đúng rồi, bắt đầu từ ngày mai, tôi và Chung Khiết sẽ dành phần lớn thời gian ở đại học Yên Kinh, tôi khá là lo cho các cô, tôi thấy hay là các cô hãy mua một căn nhà ở Yên Kinh để sinh sống và kinh doanh gì đó, khi nào có thời gian tôi sẽ đến thăm các cô…” Tần Hằng hơi ngẩng đầu, nhìn đám Tiểu Phong rồi lựa lời mà nói.

“Không! Chúng tôi là thị nữ của cậu Tần, dù cậu có đến đâu đi nữa thì chúng tôi cũng phải theo!” Tiểu Phong nói, ba cô gái còn lại cũng gật đầu: “Cậu Tần, chúng tôi cũng đã nghĩ đến chuyện ấy rồi, chúng tôi cũng muốn đến đại học Yên Kinh làm sinh viên, như vậy mỗi ngày chúng tôi đều có thể gặp cậu đồng thời có thể hầu hạ cậu và cô Chung bất cứ khi nào.”

Tần Hằng nhìn bốn cô gái “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” người nào người nấy cũng đều tỏ vẻ kiên nghị khiến anh rất cảm động, khẽ cười nói: “Đại học Yên Kinh là ngôi trường rất có danh tiếng ở nước K, các cô định trà trộn vào đó bằng cách nào?”

“Mỗi người chúng tôi sẽ dùng 3 tỷ để mua một slot sinh viên dự thính, tin rằng chuyện đó sẽ rất dễ dàng?” A Phong cười nói.

“Được, các cô hãy tự mình làm chuyện đó, nếu để tôi làm thì sẽ dẫn đến hoài nghi, ngày mai tôi sẽ đến đại học Yên Kinh nhận chức bảo vệ, đợi các cô vào được đó rồi sẽ lại liên lạc.” Tần Hằng nói: “Các cô mát xa cho tôi rất thoải mái, mau trở về ngủ đi.”

“Phong Hoa Tuyết Nguyệt” đáp lời rồi đắp chăn cho Tần Hằng, xong xuôi mới cùng nhau đi ra ngoài. Tần Hằng cảm thấy toàn thân sảng khoái, anh nhắm mắt lại rồi nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Ngày hôm sau, Tần Hằng cùng Chung Khiết ngồi chung một chiếc xe taxi đi về phía đại học Yên Kinh, Tần Hằng cố ý bảo “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” ở lại khách sạn, chờ anh và Chung Khiết xong chuyện rồi hẳn đến, tránh cho người khác nghi ngờ.

Dù sao, một anh chàng đến làm bảo vệ mà lại có bốn hồng nhan tri kỷ xinh như hoa như ngọc đi kè kè bên cạnh là một chuyện rất không bình thường.

Đại học Yên Kinh là một ngôi trường nối tiếng trong nước nên quả nhiên là không bình thường rồi.

Cánh cổng màu đỏ son, cây thông trắng cao vút, bãi cỏ úa vàng vào cuối mùa thu, những tòa nhà dạy học cao và ngăn nắp, các sinh viên đang đi lại giữa các toà nhà thực nghiệm, trên gương mặt của họ ánh lên tia sáng của tri thức, dù gì thì họ cũng là những người đã đạt thành tích cao nhất trong kỳ thi tuyển.

Tất cả mọi thứ trong khuôn viên trường đều đang âm thầm kể về lịch sử hàng thế kỷ cũng như địa vị của nó ở nước K.

Chung Khiết mang theo ánh mắt tràn ngập sự tò mò cùng hưng phấn khi bước vào cánh cổng đại học Yên Kinh.

“Từ nay về sau em chính là sinh viên giỏi nhất nước K, có phải lúc này có cảm giác rất tự hào không?” Tần Hằng cúi đầu, cười hỏi, xem ra Chung Khiết đã thoát ra khỏi cảm xúc mất mát của ngày hôm qua.

“Ai nói, em càng cảm thấy áp lực hơn thì có, với thành tích thi tuyển đại học của em có cộng thêm 60 điểm cũng không đủ để đậu vào đại học Yên Kinh, nếu không phải ông ngoại…” Chung Khiết nhỏ giọng nói với Tần Hằng, nhưng Tần Hằng lập tức ngắt lời cô.

Tần Hằng cảnh giác quan sát chung quanh một chút, phát hiện không có ai để ý tới bọn họ, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, anh nhìn Chung Khiết, thấp giọng nói: “Em quên lời ông Chung dặn rồi à, ngàn vạn lần không được để lộ quan hệ giữa em và nhà họ Chung, sau này nói chuyện phải để ý một chút.”

Hôm qua, Tần Hằng cũng đã suy nghĩ về chuyện này, với thân phận của Chung Cửu Trân mà vẫn không dám công bố thân thế của Chung Khiết thì nhất định trong đó cả ẩn tình rất phức tạp, rất có thể liên lụy tới một thế lực khác lớn mạnh hơn.

“Uhm.” Chung Khiết ngoan ngoãn gật đầu.

Tần Hằng xoa đầu Chung Khiết, thấy cô đeo chiếc nhẫn cưới mà mình tặng vào ngón trỏ, Tần Hằng cười nói: “Bây giờ em lại là quý tộc độc thân rồi, vợ ngoan của anh!”

“Em xem, anh vẫn luôn đeo chiếc nhẫn mà anh tặng.” Tần Hằng đưa tay lên lắc lắc, trên ngón áp út có đeo chiếc nhẫn mà Chung Khiết tặng cho anh.

Chung Khiết nhìn Tần Hằng dưới ánh mặt trời, bộ dạng vẫn rất đẹp trai thì lại càng tự hào.

Tần Hằng cùng Chung Khiết đi đến phòng giáo vụ của đại học Yên Kinh, Chung Tuyết Sơn ngày hôm qua đã nói với họ chỉ cần báo danh tính với nhân viên phòng giáo vụ là được.

Chung Khiết báo tên của mình cho một nhân viên nữ của phòng giáo vụ xong, nhân viên liền thao tác trên máy tính một lượt và tìm được tư liệu của Chung Khiết, cô ta quan sát Chung Khiết vài lần, nói:

“Ồ, bạn được giáo sư Cung của đại học Lâm An tiến cử đến đại học Yên Kinh à, bạn cũng đã giành được giải nhất trong một cuộc thi ca hát do chính quyền thành phố Lâm An tổ chức nữa chứ…”

Chung Khiết cùng Tần Hằng tự hỏi, giáo sư gì nhỉ, rồi giải nhất là cái gì? Chung Khiết hoàn toàn không biết gì cả.

Họ nhanh chóng nhận ra rằng đó nhất định là do Chung Tuyết Sơn cố ý dàn xếp để che giấu thân phận của Chung Khiết.

Ngay sau đó, nữ nhân viên yêu cầu Chung Khiết điền vào một vài mẫu đơn và nói với Chung Khiết:

“Bạn học Chung, tôi sẽ tiêm phòng cho bạn, đừng nghĩ rằng bạn có thể chuyển sang đại học Yên Kinh, tức là bạn rất lợi hại, đại học Yên Kinh là nơi ngọa hổ tàng long, điểm của bạn chỉ có thể nói là trung bình, nếu bạn muốn có một tiền đồ sáng lạng thì nhất định phải luôn duy trì động lực!”

“Được rồi, bạn mang theo những tài liệu này, đến tòa nhà âm nhạc tìm giáo viên hướng dẫn của bạn là Giả Chí Uy, anh ta sẽ thu xếp mọi thứ cho bạn!” Nữ nhân viên đưa cho Chung Khiết một ít tài liệu, sau đó lại vùi đầu vào công việc.

Tần Hằng cùng Chung Khiết đi ra ngoài, Chung Khiết nói: “Em tự đi tìm giáo viên hướng dẫn cũng được, lúc mới đến chúng ta đã nhìn thấy phòng bảo vệ cũng gần đây thôi, anh hãy đi đăng ký làm bảo vệ đi!”

Đại học Yên Kinh rất an toàn nên Tần Hằng đồng ý với đề nghị của Chung Khiết, thấy bóng dáng Chung Khiết đã khuất dần trong góc, Tần Hằng cũng đi dọc theo hành lang của tòa nhà hành chính, đến tầng một, vừa bước vào cửa, Tần Hằng đã tìm được văn phòng bảo vệ.

Tần Hằng sửa sang lại quần áo một chút rồi gõ cửa phòng làm việc.

Ngày hôm qua Chung Tuyết Sơn đã nói với anh, đại học Yên Kinh gần đây còn trống một vị trí bảo vệ, Tần Hằng trước tiên hãy tự mình đi xin việc, nếu không đậu, Chung Tuyết Sơn sẽ giúp anh.

Cửa mở, người mở cửa là một anh chàng khoảng chừng 30, trông bộ dáng như đầu trâu mặt ngựa, ạm ta cau mày quan sát Tần Hằng hỏi: “Cậu có việc gì!”

“Tôi đến để ứng tuyển vị trí bảo vệ.” Tần Hằng cười nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận