Một xanh, một trắng, một đen.
Ba chiếc xe vẫn luôn áp sát nhau.
Cố Tĩnh Đình nhìn thoáng qua gương chiếu hậu, sắc trời về đêm quá tối nên nhất thời không thể thấy rõ người ngồi phía sau là ai.
Nhưng mà, chuyện này thì liên quan gì?
Cô tiếp tục tăng ga, ở khúc cua cuối cùng, cô không giảm tốc độ mà liên tục tăng tốc.
Phải biết rằng tăng tốc ở bất cứ khúc cua nào trên đường đua cũng là một việc vô cùng nguy hiểm.
Lúc này trọng tâm sẽ nghiêng hẳn sang một bên, nếu điều khiển xe không cẩn thận sẽ rất dễ xảy ra tai nạn, nhẹ thì trơn trượt, nặng thì lật xe rồi nổ tung.
Nhấn ga, ôm cua, tăng tốc.
Tất cả các chuyển động được thực hiện liền một mạch.
Phác Tương Vũ vẫn luôn theo sát phía sau, lúc còn mười kilomet cuối cùng thì bắt đầu tăng tốc, mắt thấy sắp vượt qua xe của Cố Tĩnh Đình.
Nhưng chiếc Ferrari 360CS màu đen phía sau vẫn luôn theo sát nên nhất thời Phác Tương Vũ không vượt qua được, trong lòng không khỏi cảm thấy hơi nghi hoặc, vì biết Cố Tĩnh Đình thích đua xe nên anh ấy đã sắp xếp cuộc đua này từ lâu rồi.
Chiếc Ferrari 360CS đó là ai đang lái nhỉ?
Năm kilomet cuối cùng, ba kilomet cuối cùng.
Cố Tĩnh Đình gần như đã nhìn thấy thắng lợi đang vẫy gọi trước mắt.
Cảm giác sảng khoái của tốc độ là thứ mà bất cứ sự việc gì cũng không thể thay thế được.
Xe của Phác Tương Vũ vẫn bám theo sau, sẵn sàng vượt qua bất cứ lúc nào.
Hai người cùng lúc ra sức đạp ga hoàn thành đường đua nước rút cuối cùng.
Thế nhưng chiếc Ferrari 360CS màu đen lại bất chợt lao ra, tốc độ cực nhanh, dường như chỉ trong nháy mắt đã vượt qua xe của Cố Tĩnh Đình khiến cô không khỏi sửng sốt, đạp hết chân ga, nhưng xe của người kia lại lái ngay trước mặt cô.
Nếu cô muốn vượt qua thì chắc chắn sẽ xảy ra va chạm với xe của đối phương.
Không đợi cô đắn đo suy nghĩ, xe của đối phương đã lao đến điểm đích.
Không nhiều không ít, chỉ sớm hơn Cố Tĩnh Đình mấy giây, sau khi chạy nước rút một khúc cua tuyệt đỉnh thì dừng lại giữa sân bãi.
“Trời ơi!” Phác Tương Vũ không thể tin được, lập tức đạp chân ga, sau đó nhanh chóng lao về đích, xe của anh ấy và Cố Tĩnh Đình gần như đến điểm đích cùng một lúc, tiếng phanh xe chói tai vang lên, một xanh một trắng, hai chiếc xe đồng thời dừng lại.
Chiếc 360CS màu đen kia vững vàng dừng lại trước chiếc AstonMartinOne - 77 của Cố Tĩnh Đình.
Không còn gì tranh cãi, anh đã giành chiến thắng.
Tiếng reo hò, la hét và vỗ tay vang lên.
Sắc mặt Cố Tĩnh Đình không dễ coi lắm.
Cô cứ nghĩ rằng hôm nay cô thắng chắc trận này rồi.
Trong cuộc đua, mặc dù không thể so sánh với một tay đua F1 chuyên nghiệp nhưng cô cũng không hề kém cạnh quá nhiều.
Và hôm nay, chính vì chiếc Ferrari 360CS màu đen này bất ngờ xuất hiện nên mới khiến cô không chỉ thua anh ta mà thậm chí còn không thắng được Phác Tương Vũ!
Hàng lông mày thanh tú bất giác nhíu lại, cô nhanh chóng bước xuống xe.
Cùng lúc đó, chủ sở hữu của chiếc Ferrari 360CS màu đen kia cũng đi xuống.
Trong khoảnh khắc Cố Tĩnh Đình bước ra khỏi cửa xe, anh sải bước, từng bước từng bước đi về phía Cố Tĩnh Đình.
Là anh ta? Sự kinh ngạc chợt lóe lên trong mắt Cố Tĩnh Đình.
Cô khẽ chớp mắt, nhìn dáng người cao lớn cường tráng đang đi về phía mình.
Lúc này Phác Tương Vũ cũng xuống xe, anh ấy đứng bên cạnh Cố Tĩnh Đình, vẻ mặt phòng bị nhìn người đàn ông kia chằm chằm.
Cảm thấy có hơi quen mắt, hình như đã từng gặp ở đâu rồi nhưng nhất thời lại không nhớ ra.
Tang nhìn Cố Tĩnh Đình.
Gió lạnh thổi lên mái tóc cô, cô mặc một chiếc áo len màu be dài, lúc này đang dựa vào chiếc AstonMartinOne-77 màu xanh, chứng minh câu nói “người đẹp xe sang” là có thật.
Đôi mắt hơi híp lại, lần đầu tiên là sự mê người khi cô bị đánh thuốc, lần thứ hai là vẻ hiểm ác với một thân ác đen lạnh lùng, còn cả lần thứ ba là sự tao nhã toát ra từ mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân, cùng với một tia không vui ánh lên nơi đáy mắt.
Thực sự...!cô có quá nhiều dáng vẻ.
Trong lúc dòng suy nghĩ đang bay lượn trong đầu thì Tang đã đi tới trước mặt Cố Tĩnh Đình.
"Đã lâu không gặp.".