Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Tình Bí Ấn - Thiền Tâm Nguyệt


“Đi không nhìn đường hả thằng kia?” A Cường nạt một tiếng, nhanh chóng nhặt thẻ phòng lên, bước vào thang máy.
Người đàn ông đó không thèm bận tâm chút nào về thái độ của bọn họ, bình tĩnh khom người nhặt thẻ phòng dưới đất lên, đi về phòng của mình.
Mở cửa ra, bước chân của người đàn ông chợt khựng lại, vẻ mặt cảnh giác, anh đứng yên trước cửa không hề nhúc nhích.

Có gì đó không ổn, trong phòng hình như có người khác.
Phòng của anh là do thuộc hạ đặt, vừa nãy anh muốn nghỉ ngơi nên tự mình lên đây trước.

Người biết được việc anh đến Đài Bắc không hề nhiều…
Trong không khí có một làn hương nhàn nhạt lơ lửng.

Tuy rằng rất nhạt, nhưng anh vẫn nắm bắt được mùi hương ấy, sắc mặt anh bỗng chốc trở nên quái lạ.
Phụ nữ?
Bước chân nhẹ hơn, tay đặt trên cây súng bên hông.

Anh từng bước đến gần căn phòng, sau đó mở cửa ra.
Cảnh tượng trước mắt quả thật đã khiến anh có phần hơi kinh ngạc, tay đang cầm chặt súng cũng buông nhẹ thả lỏng hơn.

Trên giường có một cô gái đang ngủ.

Bộ váy màu bạc ôm lấy cơ thể yêu kiều gợi cảm, mái tóc xoăn màu hạt dẻ buông lơi trên mặt gối màu trắng, trông cực kỳ mê hoặc.
Gương mặt nhỏ nhắn sắc sảo ẩn sau lớp trang điểm nhẹ nhàng tinh tế.

Trên làn da màu tuyết trắng trong mượt mà, mịn màng đàn hồi ấy là đôi mắt đang nhắm nghiền.

Đôi lông mày đẹp đẽ hơi nhíu lại, dường như không được thoải mái cho lắm.
Lúc này cô bỗng nhiên lật người qua, muốn ma sát cơ thể với ga giường bên dưới, đôi tay cũng chạm vào ngực mình một cách vô thức.
Động tác này của cô khiến chiếc váy ngắn có thiết kế xẻ tà cao của cô thoáng chốc xộc xệch.

Lộ ra cặp đùi trắng muốt của cô, làn da bóng mượt, nõn nà hệt như da em bé.

Người đàn ông chỉ cần đứng nhìn thôi cũng đã có thể nhận thấy một cách rõ ràng rằng phần bụng dưới của anh đang căng chặt.
Đây là lần đầu tiên có một cô gái cho dù không cần làm bất cứ điều gì, chỉ cần nằm một chỗ thôi cũng đã khiến anh có phản ứng.

Nhận thức này khiến sắc mặt anh trầm xuống.

Ánh sáng trong mắt bỗng chốc tối hơn.
Người con gái này…
“Cậu chủ, tối nay cậu có định thư giãn một tí không ạ?”
Sau bữa tối, cấp dưới của anh nịnh nọt tươi cười hỏi.

Thư giãn à? Trong mắt anh chợt sáng lên như hiểu ra điều gì đó.

Thì ra là vậy.
Về chuyện này, nếu làm thì cũng không tệ.

Anh cất súng đi, bước về phía cô gái trên giường một cách từ tốn.

Cô gái ấy hiển nhiên không hề cảm giác được anh đang đến gần.

Cô cảm thấy nóng, chỉ dựa vào việc ma sát ga giường thì không thể giảm đi sự nóng bức trên người cô.
Cô bất mãn thì thào một câu: “Nóng quá.”
Tại sao lại nóng như vậy? Cơ thể cô giống như có một ngọn lửa đang bừng cháy, nhiệt độ hoàn toàn không thể khống chế.
Giọng nói lộ ra vài phần uất ức, vài phần kìm nén.

Sức nóng trên người mình khiến cô cảm thấy khát.

Đầu lưỡi vô thức vươn ra, liếʍ ɭáρ bờ môi của mình.
Ánh mắt người đàn ông tối đi hẳn.

Bàn tay anh mơn trớn đôi môi của cô gái.
Xúc cảm thật mềm mại, ở khoảng cách gần như vậy, anh có thể nhìn thấy càng rõ ràng.

Người con gái này, đẹp quá sức tưởng tượng.
Chiếc mũi cao nhỏ nhắn, đôi môi duyên dáng, sắc môi đỏ thắm như anh đào.

Cảm giác trên tay anh mềm mại mà căng mịn.


Tuy rằng cô chưa mở mắt ra thế nhưng thông qua hàng mi rợp dài, anh đoán đôi mắt của cô khi mở ra sẽ càng khiến người khác say mê.

Đây là kiệt tác của đấng tạo hoá, khiến người khác không kiềm được cảm thán cô chính là đứa con cưng được nữ thần sắc đẹp Aphrodite thiên vị quá mức.
“Nóng.” Cố Tĩnh Đình cảm thấy cơ thể như đang bị lửa đốt.

Đây là cảm giác xa lạ mà cô chưa từng trải qua, cô cảm thấy bản thân như người du lịch đang đi qua sa mạc hoang vu.

Bỗng nhiên có một cục nước đá đặt trước mặt cô.
Đã khát quá.
Cô theo bản năng cắn lấy cục nước đá.

Bắt đầu liếʍ ʍúŧ.
Người đàn ông nhìn cô ngậm ngón tay của mình vào miệng, vật ở bụng dưới của anh chợt trướng to lên.

Cảm giác rõ ràng không thể kháng cự này khiến anh cảm thấy cổ họng mình dường như đang bị siết chặt..


Nhấn Mở Bình Luận