Nghĩ đến những điều này, sự thù hận cuồn cuộn bỗng dâng lên nơi đáy mắt Quý Tư Hàn.
Hản cầm mặt nạ màu vàng đồng đeo lên mặt, sau đó đẩy cửa bước nhanh xuống.
Sau khi hẳn xuống xe, tất cả những người ngồi trong hàng chục chiếc xe sang trọng đang đậu ở bãi đậu xe cũng xuống theo.
Sự xuất hiện của đám người đeo mặt nạ đã khiến cho đôi tình nhân đang hôn nhau giật mình.
Nhất là Liên Tinh Nhược, khi nhìn thấy người đàn ông đeo mặt nạ màu vàng đồng tuể oải tựa vào trước cửa xe thì sắc mặt cô ta lập tức trở nên trăng bệch.
“Dạ... Dạ tiên sinh...” Cô ta lớn ngần này còn chưa từng sợ ai.
Nhưng, chỉ riêng cái tên của Dạ tiên sinh này thôi đã khiến cho cô ta vô cùng sợ hãi.
Bởi vì chỉ cần mỗi lần cô ta làm chuyện xấu gì đó thì hắn sẽ tìm đến tận cửa, để cho thuộc hạ của hắn thay phiên nhau ra trận.
Cô ta cũng từng điều tra thân phận của hắn nhưng không sao điều tra được, dường như họ che giấu thân phận là để đối phó với cô ta.
Cô ta không tìm ra được người này nên muốn trả thù cũng không có cách nào, hơn nữa hẳn còn xuất quỷ nhập thần, đặc biệt tìm đến lúc cô ta đi một mình.
Hôm nay cô ta định hẹn hò xong thì sẽ đi thuê phòng với đàn ông, nên cũng ngại để vệ sĩ đi theo, không ngờ lại xui xẻo gặp phải Dạ tiên sinh!
“Các, các người là ai, muốn làm gì chúng tôi?”
Tiểu bạch kiểm ở bên cạnh Liên Tinh Nhược thấy nhiều người như vậy thì sợ đến nhữn chân, nhưng lại ra vẻ chắn ở phía trước cô ta.
Đây là kim chủ khó khăn lắm anh ta mới tìm được, anh ta phải bảo vệ thật tốt nhưng nếu lát nữa tình hình không ổn thì anh ta sẽ chạy trước.
Liên Tinh Nhược không biết suy nghĩ trong lòng anh ta, túm cánh tay anh ta và trốn ở phía sau, mong được bảo vệ: “Anh mau đuổi họ đi đi.”
Tiểu bạch kiểm chửi thầm trong lòng, nhiều người như vậy làm sao anh ta có thể đuổi đi được, nhưng vì tiền anh ta mạnh dạn nói: “Các, các người có biết cô ấy là ai không, cô ấy là Liên Tinh Nhược cháu gái nhà họ Liên, các người không thể đắc tội được đâu, nhanh, nhanh cút đi...”
A Trạch lạnh lùng nở nụ cười, những người khác cũng cười theo: “Thật trùng hợp, người chúng tôi tìm chính là cô ta!”
Khi những tiếng cười quỷ dị như thế liên tiếp vang lên thì tiểu bạch kiểm sợ đến mức lập tức bỏ lại Liên Tinh Nhược, đẩy đám người ra và bỏ chạy trong hoảng loạn.
Chỉ là còn chưa chạy được hai bước đã bị một người đàn ông đeo mặt nạ màu đen trong đó kéo lại.
Người đàn ông đeo mặt nạ đen trực tiếp quật vai hắn rồi ném mạnh xuống đất.
Tiểu bạch kiểm không thể chống cự, liền bất tỉnh sau cú ném đó.
Có lẽ có phần giả vờ, nhưng người đàn ông đeo mặt nạ đen đã đi lên đá thêm một cú.
Tiểu bạch kiểm kêu lên, trợn hai mắt và bất tỉnh hoàn toàn.
Sau khi giải quyết xong nhân chứng duy nhất, A Trạch cung kính hỏi Quý Tư Hàn: “Tiên sinh, lần này xử lý cô ta như thế nào.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!