Cố Cảnh Thâm dẫn theo hơi nhiều người, một chiếc xe thương vụ bảy chỗ ngồi không đủ, Thư Vãn đành phải gọi thêm một chiếc xe thương vụ khác đến.
Quản lý cấp cao thâm niên ngồi xe khác, Cố Cảnh Thâm và vệ sĩ của anh ngồi trên xe của cô.
Toàn bộ quá trình Thư Vãn không nói gì với Cố Cảnh 'Thâm, chuyên tâm lái xe đưa anh đến nhà hàng năm sao.
Trong phòng bao xa xỉ, Ninh Uyển và mấy vị phó tổng của Anh Hoa đã tới, chỉ có Quý Tư Hàn còn chưa tới.
Ninh Uyển sắp xếp cho đoàn người Cố Cảnh Thâm ngồi xuống, đi ra hỏi Thư Vãn: "Đã gửi địa chỉ cho Quý tổng chưa?”
'Thư Vãn chậm rãi gật đầu: "Gửi rồi.”
Tuy rằng cô không biết Quý Tư Hàn có nhìn thấy tin nhắn ở wechat hay không, nhưng cô đã gửi địa chỉ cho hắn, hắn có đến hay không không liên quan đến cô.
“Ninh tổng, vậy tôi đi trước.”
Người đã đưa tới đây, cô không cần phải ở lại nữa.
Lúc cô xoay người muốn đi, Ninh Uyển lại ngăn cô lại.
“Thư Vãn cô đừng vội đi, cô đi đặt khách sạn cho Cố tổng, chờ sau khi kết thúc buổi tiệc, còn phải phiền cô đưa bọn họ về khách sạn.”
“Tôi...."
Thư Vấn vừa định mở miệng cự tuyệt, Ninh Uyển liền lộ ra vẻ van xin: "Tôi biết cô muốn nghỉ việc, nhưng trước khi nghỉ việc, đây cũng là công việc của cô không phải sao, hôm nay cô tiếp đãi Cố tổng cho thật tốt, sau đó tôi sẽ phê duyệt đơn xin nghỉ việc của cô, được không?"
Lời Ninh Uyển nói ra mang tính uy hiếp, nhưng nghĩ đến xong việc là có thể nghỉ việc, Thư Vãn cũng không cự tuyệt.
Sau khi cô tìm trợ lý của Cố Cảnh Thâm xin thông tin thân phận của đoàn người, ngồi ở bên ngoài phòng VIP, lấy điện thoại di động ra đặt khách sạn cho bọn họ.
Bữa tiệc này là Anh Hoa vì hòa giải quan hệ với Cố thị mà †ổ chức.
Người tới tham gia đương nhiên đều là tổng giám đốc, quản lý cấp cao của các tập đoàn.
Loại trợ lý nhỏ như cô cũng không cần vào bên trong làm gì, cô chỉ cần canh giữ bên ngoài đợi lệnh là được.
Sau khi đặt khách sạn xong, cô đặt điện thoại di động xuống đi vệ sinh.
Lúc đứng dậy đầu có chút choáng váng, thiếu chút nữa là ngã nhào xuống đất.
Cũng may sau lưng có một bàn tay rộng lớn, kịp thời nâng eo cô, đỡ lấy cả người cô.
“Thư tiểu thư, cô làm sao vậy?”
Thư Vẫn tựa vào lòng anh ta một hồi lâu, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía người đỡ cô.
Là do não cung cấp máu không đủ, dẫn đến choáng váng đầu, ngay cả tầm mắt cũng mơ hồ.
Khi cô thấy rõ hình dáng của người vừa đỡ mình là Cố Cảnh Thâm, cô liền vội vàng đẩy anh ta ra.
“Không sao, hạ đường huyết thôi.”
Cô nói xong, cúi đầu nói tiếng cảm ơn.
Cố Cảnh Thâm thấy sắc mặt cô trắng bệch, khẽ nhíu mày. “Có phải cô bị bệnh hay không?”
“Không có.”
Thư Vãn lắc đầu.
Cố Cảnh Thâm thấy cô cố ý giữ khoảng cách với mình, cũng không hỏi nhiều nữa.
Cô mở miệng nói một câu 'Tôi đi toilet một chút' rồi trực tiếp rời đi.
Thật ra Thư Vãn cũng muốn đi toilet, nhưng do đầu choáng váng nên mới không đi được.
Cô chỉ có thể vịn vào khung cửa từ từ ngồi xuống.
Cũng may triệu chứng chóng mặt hoa mắt tới cũng nhanh đi cũng nhanh, cô rất nhanh đã bình phục trở lại.
Lúc muốn đứng dậy đi toilet, không cẩn thận nhìn thấy Quý Tư Hàn đứng ở cửa thang máy.
Hản mặc âu phục màu xanh đậm, thân hình cao ngất lạnh lùng nhìn về phía bên này.
Ánh đèn màu vàng ấm áp chiếu vào người hắn, hiện lên vâng sáng nhàn nhạt, lộ ra vẻ cao quý khó gần.
Khuôn mặt bị chôn vùi dưới ánh sáng lờ mờ kia luôn khiến người ta rung động.
Hắn dường như đã đứng đó một lúc lâu. 'Thư Vãn nhìn thấy hắn, trong lòng có chút khẩn trương.
Đang nghĩ có nên lảng tránh hay không, thì hẳn đã bước. đôi chân thon dài của mình đi về phía cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!