Bạch Thi Tịnh đặt tay lên nắm cửa, dùng lực đẩy ra.
Một loại khói từ trong phòng đột nhiên bị ào ra ngoài, Bạch Thi Tịnh nhíu mày, vội lấy tay che mũi lại, đưa mắt nhìn vào bên trong.
Chỉ thấy có một cô gái ngồi trên người của Mạn Châu Sa Hoàng, trần nửa thân trên, đang lúi húi cởi những cúc áo ở trên thân anh.
Đột nhiên bị một người lạ mặt xông vào, cô gái đó giật mình đến thân người luống cuống, sợ hãi vội kéo lại váy che người.
"A, anh là ai?! Sao dám đột nhâp vào đây hả?! Bảo vệ đâu?! Lũ bảo vê đâu rồi?!"
Bạch Thi Tịnh bước vào trong, tiến sát tới gần chỗ họ. Bờ mi hơi rũ xuống lặng lẽ nhìn Mạn Châu Sa Hoàng đang vô cùng đau đớn nằm ở trên ghế.
Sắc mặt hiện tại của anh đang vô cùng tệ, một lớp mồ hôi mỏng bao lấy vầng trán thanh cao và phần cổ thon dài, môi bị cắn đến chảy cả máu tươi, mi mắt nhắm nghiền run rẩy.
Thấy người phụ nữ kia vẫn chưa chịu rời ra khỏi người của Mạn Châu Sa Hoàng, trong lòng Bạch Thi Tịnh cảm thấy vô cùng khó chịu, chau mày túm lấy váy cô ta ném xuống đất.
Cô ta thét lên đến chói của tai, hoảng hốt chịu đựng ánh mắt như mang theo cả ngàn lưỡi dao của cậu.
Đôi mắt màu đỏ - có thể sau này đây sẽ là thứ sẽ ám ảnh trong những giấc ngủ của cô ta, một đôi mắt cả đời này chắc chắn cô ta sẽ chỉ được nhìn thấy duy nhất một lần trong đời.
Đôi đồng tử kì lạ như biết phát sáng ra một loại màu sắc đỏ rực như máu.
Nhìn từ dưới góc độ của cô ả, trông cậu thực sự chẳng khác nào một vị thần chết đang phán xét cho kết cục sắp tới của cô.
Toàn thân bất động run rẩy, cảm giác nghẹt thở đến ớn lạnh.
Tính mạng của cô ta đang bị đe dọa!
Mạn Châu Sa Hoàng nghe thấy có tiếng động mạnh thì chập chờn mở mắt, mơ hồ nhìn lên cậu.
Vì đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê nên anh không thể nhìn rõ trước mắt mình là ai.
Nhưng qua ánh sáng phản tới khắc họa bóng người phía trước và một mùi hoa nhài nhàn nhạt, anh vẫn có thể nhận ra đó là cậu.
Cố gắng chống khuỷu tay xuống ghế để nâng thân thể nặng nề của mình lên, anh vòng tay ôm vào eo cậu, dụi dụi vào lớp áo phông mềm mại.
"Thi Tịnh..."
Bạch Thi Tịnh vuốt nhẹ lưng anh, cố định người anh dựa vào thân mình.
Nhưng đôi mắt âu yếm chỉ dành cho anh, sau một lúc, màu mắt đỏ rực cháy trong đêm ấy lại liếc nhìn cảnh cáo về phía cô gái đang ngồi thẫn thờ ở đằng kia.
"Cút."
Cô ta run lẩy bẩy, vội mặc lại váy rồi chối chết chạy ra ngoài.
Vừa hớt hải bước chân, cô ta vừa cảm thấy không cam lòng.
Rõ ràng kế hoạch đã sắp sửa thành công, tự nhiên đâu ra kẻ phá đám!
Ả sợ hãi mà không tự chủ chạy hẳn ra khỏi quán Bar, đến lúc mệt quá thì mới dừng lại để nghỉ ngơi.
Bỗng từ sau lưng cô ta phát ra những tiếng bước chân của giày cao gót va xuống nền đất đá.
Cộp... cộp... cộp...
Âm thanh chậm rãi vang lên, tựa như những mảng bóng tối lặng lẽo bao phủ lên không gian, mang đến cho người ta cảm giác bức bối đến khó thở, toàn thân người như bị dìm xuống đáy của đại dương sâu thẳm, đen đặc.
Cô ta tư từ xoay đầu về đằng sau, chỉ thấy một người phụ nữ đang mặc trên mình một bộ vest đen có giá trị không hề nhỏ, xách một chiếc túi da đang hướng tới cô ta mà bước đến.
Người phụ nữ ấy là Lộ Tử Yên.
Cô ta cũng mang một đôi mắt ánh lên sự chết chóc.
Nhưng khác với của Bạch Thi Tịnh.
Đôi mắt ấy khát máu hơn rất nhiều.
"A?... Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á!!!"
...
Ngày hôm sau, trên mặt tiền của báo trí rầm rộ đưa tin người con gái của Vương gia đang rơi vào trong trạng thái suy kiệt.
Chấn thương trên toàn bộ cơ thể, mất rất nhiều máu, và trên thân người lưu lại rất nhiều vết tích chứng tỏ việc trước khi bất tỉnh đã có dấu hiệu của sự hành hạ.
Điều đặc biệt ở trong vụ án này đó là camera an ninh ở trong con hẻm - nơi mà Vương Nghi đã chạy vào lần cuối cùng, chỉ ghi lại cảnh cô gái tội nghiệp ấy chạy trốn trong sự hoảng loạn, cố gắng muốn tách đuôi khỏi một người nào đó.
Nhưng đến khi tên hung thủ xuất hiện thì cả màn hình video bỗng bị nhòe đi đến không thể định dạng, màn hình chập chớp rồi biến thành màu đen như có sự sắp xếp từ trước vậy.
Tới lúc video tiếp tục được ghi hình thì đã thấy con gái họ Vương nằm bất động trong một vũng máu với những vết thuơng không tưởng ở trên người.
Dù cho phía cảnh sát có cố gắng để khôi phục đoạn video nhưng cũng chẳng thu lại được thành quả gì.
Lại thêm một vụ án nữa rơi vào im lặng.
Tên hung thủ ấy quát inh ranh, hắn nhởn nhơ gây tội dưới con mắt của cộng hòa dân chủ cứ như một bón gma vây.
Đây chỉ là một trong số những người may mắn được tìm thấy.
Những cô gái đã làm t*nh một đêm trong những lần trước đó vơi Mạn Châu Sa Hoàng, chưa từng có một ai quay lại đi tìm để gặp anh lân nữa đều là có lí do cả.
Sự điên cuồng của Lộ Tử Yên với Mạn Châu Sa Hoàng là một thứ mà đến cả anh cũng không thể tưởng tượng được.