Vốn dĩ những nhà tài phiệt tham dự chỉ để giao lưu và tạo dựng thêm nhiều mối quan hệ làm ăn, nhưng khi nghe tin cả Mạn Châu Sa Hoàng cũng tham gia, bọn họ lập tức kéo thêm cả con gái của mình đi cùng. Nếu không có con gái thì mang theo con trai đi cốt là muốn chúng lân la làm quen anh.
Nhưng chẳng cần họ phải rủ rê, những cô nàng tiểu thư vừa nghe tên Mạn Châu Sa Hoàng đã lập tức xách mông kêu đòi cha mẹ muốn tham dự rồi.
Tối ngày chủ nhật cũng là ngày bữa tiệc diễn ra.
Những nhà hào sảng, doanh nhân được mời đều bận những bộ vest sang trọng đắt tiền như thể đây là một buổi trao thưởng những danh hiệu cao quý chứ chẳng phải là một bữa tiệc thượng lưu thông thường.
Các cô nàng con nhà quyền uy, không thì là những hotgirl giàu có hoặc đại minh tinh xinh đẹp nổi tiếng đều bận bịu với việc chỉnh trang lại những bộ váy lộng lẫy mới tinh của những thương hiệu đắt tiền, kiểm tra đi kiểm tra lại những lớp trang điểm trên mặt.
Họ đang cố gắng làm sao để mình trông nổi bật nhất có thể.
Những chàng công tử bột thì ngồi vào một góc nhẩm lại những câu nói khi làm quen anh đã học thuộc sẵn ở nhà.
Tất cả bọn họ đều làm đến như vậy đều là do nghe tin anh sẽ có mặt tại buổi giao lưu này.
Cuối cùng, nhân vật được bọn họ mong chờ hơn cả chủ nhân của bữa tiệc đã tới.
Tiếng của cánh nhà báo ồn ào chen lên, tiếng lách tách của máy ảnh vang vọng làm quấy động cả cổng vào khách sạn nơi bữa tiệc đang diễn ra.
Nhân vật lớn giấu mặt hiếm khi xuất hiện, chắc chắn sẽ có những bài báo sốt đến bỏng tay cho mà xem.
Đi đằng trước hai chiếc xe con đen bóng loáng là một con xe Bentley sơn bạc nổi bật.
Ngay khi bánh xe Bentley dừng lại, lập tức tài xế trên xe đi xuống, vòng ra đằng sau mở cửa cho một người thanh niên ngồi trong bước ra.
Hai con xe đen đi sau cũng dừng lại, tiếng mở cửa xe vang lên sầm sập, hai cánh vệ sĩ thân người to lớn, mắt đeo kính râm, đeo tai nghe và bộ đàm liên lạc bao quanh để bảo vệ cho nhân vật đặc biệt.
Nếu nhìn kĩ, sẽ thấy giắt lưng của họ hơi cộm lên, biết ngay đó là súng ngắn và dao găm.
Điều này quá đủ để chứng minh người này có sức ảnh hưởng lớn đến xã hội như thế nào.
Đế giày Mạn Châu Sa Hoàng vừa đặt xuống thảm đỏ được trải sẵn, xung quanh anh đã không biết có bao nhiêu cô gái ngất xỉu, nói muốn rụng trứng vì anh.
Những cậu ấm, thiếu gia được nuông chiều từ nhỏ, luôn coi mình là người có nhan sắc bắt mắt thì khi thấy anh đều tự ngậm ngùi, biết mình từ trước đến nay luôn coi trời bằng vung.
Tất cả những ai đã từng nghi ngờ về nhan sắc của Mạn Châu Sa Hoàng, thì bây giờ đều nghe thấy vang vọng bên tai câu "sáng mắt chưa?".
Người này, làm sao lại có thể xuất sắc được đến như vậy?
Từ khuôn mặt tuấn mĩ cho đến thân người săn chắc kia, đôi chân dài thẳng tắp bước đi dõng dạc, khí thế lạnh lùng, khắp thân người bao phủ một vẻ đẹp thượng đẳng nhưng xa cách, hoàn toàn không vì những tiếng hò reo mà bận tâm.
Anh đúng là một chàng hoàng tử trong mơ của vô số người.
Mạn Châu Sa Hoàng cảm thấy những tiếng ầm ĩ này rất khó chịu, đôi mắt anh vô hồn lia đến cánh nhà báo nãy giờ còn đang nhao nhao lên khiến cho họ lập tức im bặt.
Không những đẹp, mà anh còn rất nguy hiểm nữa.
Bước vào trong đại sảnh của khách sạn nơi đang diễn ra buổi tiệc, Mạn Châu Sa Hoàng tức khắc đã trở thành điểm dừng của những cái nhìn thèm thuồng ngưỡng mộ và những tiếng cười khúc khích.
Những nhà tài phiệt và các thiếu gia tầm tuổi khác lân la chào hỏi, muốn được làm quen với anh.
Các nàng tiểu thư yểu điệu lũ lượt tiến đến tập trung quanh anh, tìm cách để anh chú ý đến mình. Có người còn lớn mật mặc những bộ váy hở hang như chỉ đắp lên một vài lớp vải khiến cho người ta phải nóng mặt.
Bộ tranh phục của họ đính toàn kinh cương đá quý, khi ánh sáng hắt vào sẽ phản ra nhưng tia sáng lấp lánh.
Nhưng Mạn Châu Sa Hoàng chẳng để ai vào trong mắt mình, mặt lơ đi để kệ cho những người vệ sĩ ngăn cản bọn họ lại gần anh.
Bữa tiệc diễn ra, Mạn Châu Sa Hoàng chỉ đứng nói một vài câu, nghe nịnh nọt rồi đối phó với những người bám víu dần sinh ra cảm giác chán nản.
Thà trong thời gian này anh đi tìm cách để xin lỗi Bạch Thi Tịnh còn hơn là ở đây.
Xong, anh ra hiệu cho những người vệ sĩ lấy xe ra về, mình thì bỏ đi mặc kệ những người tham dự bữa tiệc tỏ ra tiếc nuối.
Vào xe, anh nói với người trợ lí bên cạnh.
"Những bức ảnh về tôi bị cánh nhà báo đăng lên, lập tức cho gỡ xuống. Tôi không muốn em ấy thấy mình đi vào những nơi vô vị như thế này."
Người trợ lí ngơ ngơ không biết "em ấy" ở đây là ai, nhưng đã là lệnh thì bắt buộc phải làm theo.
Chiếc xe Bentley màu bạc rời xa khỏi nơi ồn ào náo nhiệt lúc ban đầu, đi khuất khỏi tầm mắt của những người ở lại.
Mạn Châu Sa Hoàng cảm thấy phiền phức, lần sau anh sẽ không bao giờ tham dự những bữa tiệc kiểu này nữa.
Vì đang chán nên anh đã lấy điện thoại ra, nhắn hỏi cậu đang làm gì, ở đâu, chỉ thấy cậu đáp lại vỏn vẹn hai chữ: Ở nhà.
Thôi thì đành vậy, dù gì thì cậu cũng đang giận anh mà.
Những hàng cây ven đường vụt qua, những ánh đèn đường sáng lấp lánh như những vì sao sa hạ thấp xuống đầu người.
Anh dựa vào cửa kính xe, giờ đang là cuối đông nên thời tiết rất lạnh.
Hơi thở của anh phả lên tấm kính đọng lại kết thành một màng sương mỏng mỏng rồi biến mất.
Đột ngột Mạn Châu Sa Hoàng bật thẳng người lên, tay dựa vào cánh cửa, đôi mắt màu hổ phách mở to không thể tin được.
"Cho xe dừng lại màu lên!"
Người lái xe giật mình, gấp gáp nhấn phanh xe.
Mạn Châu Sa Hoàng vội vã mở cửa ra, đi về phía quán Bar trước mắt.
Không thể nhầm được! Vừa nãy chính xác anh đã thấy Bạch Thi Tịnh đi vào trong này!