Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Tình Giấu Mặt - Sơ Thần

Mấy giờ sau, sau khi xác định được Trữ Hạ đã thoát khỏi nguy hiểm, Ân Tịch rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vừa mới ngây ngốc được một lúc, Hạ Vũ lại nói cho cô, Trữ Hạ không có gặp ai, cái gì cũng không ăn, hoàn toàn dựa vào thuốc thang mà duy trì, nếu cứ như vậy, thân thể của cô ta sẽ từ từ bị phá hủy, càng sợ hãi chính là, cô ta không có ý niệm muốn sống.

Hành vi này của Trữ Hạ, làm cho lòng cô rõ ràng, cô ta chính là muốn Ân Tịch hối hận, làm cho cô cả đời áy náy, cả đời không được an bình.

Ân Tịch nắm microphone nói với Hạ Vũ: "Mình muốn gặp Tiểu Ức, mẹ con cùng nhau sống một chỗ".

"Ý của cậu là?" Hạ Vũ mẫn cảm như vậy, Trữ Hạ ngày đó tìm đến Ân Tịch, cô biết khẳng định có vấn đề.

Trữ Hạ tự sát, càng thêm chứng thật suy đoán của cô.

"Rời khỏi thành phố F, lén lút đi, không để cho bất luận kẻ nào biết, về phần chuyện công ty, hết thảy nhờ cậu ". Ân Tịch khó xử nói. . .

"Cậu thật sự đã nghĩ kỹ sao? Nhất định phải làm như vậy sao?"

"Đây là đường lui duy nhất của mình".

"Được, vậy mình đưa cậu đi, cũng lâu rồi mình không có gặp Tiểu Ức. Mình cam đoan, nơi Tiểu Ức ở sẽ không có ai biết, bên anh trai của mình, mình sẽ xử lý tốt". Hạ Vũ ở bên kia điện thoại nói.

"Cám ơn cậu!"

"Vậy tối ngày mai chúng ta sẽ lên máy bay".

"Được, ngày mai mình sẽ đi công ty một chuyến, thu xếp một ít chuyện này kia, đến lúc đó cậu giả vờ theo mình đi ra ngoài có việc là được". Ân Tịch nghĩ đến ca khúc của Trữ Dịch còn để ở công ty, cô nhất định phải mang đi.

"Mình biết, yên tâm đi!"

Bóng đêm đã chậm rãi bao phủ thành phố F, đèn neon dần dần chiếu sáng cả thành phố.

Tề Tư Mục sau một ngày mệt nhọc, lái xe không có mục đích đi trên đường, tất cả phẫn nộ chỉ có thể đặt ở trong lòng, không chỗ nào để phát hỏa.

Thế cục hiện tại làm cho ả từ từ nhận thức được, công ty hiện tại đang nhằm vào ả, người trong công ty cũng đag chê cười ả, chờ ngày ả ngã xuống.

Nhưng Tề Tư Mục ả là ai, ả tuyệt đối sẽ không quỵ ngã, ả phải đứng lên từng bước từng bước làm cho bọn chúng biết hôm nay nhục nhã ả, sắp sửa sẽ phải trả lại gấp bội.

Một cái bảng hiệu chói lọi đập vào trước mắt ả. Hình như ả đã nghe được cái tên của câu lạc bộ này? Rất quen thuộc, chính là nghe thấy ở đâu chứ?

Hải Tuyến câu lạc bộ!

"Tôi nhìn sắc mặt cùng giọng nói của cô, ấn đường biến thành màu đen, còn có tính tình táo bạo, có lẽ nên đi giải sầu đi, chị Hồng chỉ cho cô đi, Hải Tuyến câu lạc bộ, nơi đó ‘nam nhân’ chính là tuyệt nhất, đi xong, cam đoan vận xúi quẩy của cô sẽ không còn".

Thanh âm chiều nay của Tống Hồng lại vang lên bên tai ả, ả bừng tỉnh, nguyên lai bà ta nói Hải Tuyến câu lạc bộ, ngoài ý muốn đi vào nơi này, ả lại có ý niệm muốn tìm tòi.

Nếu đúng như lời nói của Tống Hồng, vậy ả có thể đến nơi này để hạ hỏa rồi.

Nếu Thân Tử Kiều hắn không thể cho ả, chỉ cần ả có tiền là được, ả cũng không tin bọn đàn ông kia cũng không cần, ả cũng không tin trên đời này ngoài Thân Tử Kiều ra không còn ai có thể khiến ả sung sướng.

Lửa giận trong người, oán giận cùng giục hỏa đè nén, xe của ả chậm rãi tiến vào Hải Tuyến câu lạc bộ.

Nhân viên bảo vệ vô cùng lễ phép chạy tới, cũng cúi đầu lặng nẽ nói, Tề Tư Mục vô thức gật đầu, chỉ thấy xe từ từ hạ xuống tầng hầm.

Tất cả mọi phục vụ ở Hải Tuyến câu lạc bộ đang chờ ả tiến vào.

Tề Tư Mục theo thang máy chuyên dụng bấm thẳng đến phòng tổng thống, trong phòng có ánh đèn ảo mộng nhu hòa, từ bốn phía truyền đến hương thơm làm cho thân thể đến tâm tình ả vô cùng thả lỏng, giống như tất cả phiền não sẽ không bao giờ xuất hiện ở nơi này.

Ả còn chưa từ từ hưởng thụ hết thảy trong căn phòng này, một người đàn bà cỡ 40 tuổi ăn mặc quý phái khuôn mặt trang điểm tinh tế đã đi tới trước mặt của ả.

"Tề tiểu thư, hoan nghênh ngài đi vào nơi này của chúng tôi, tôi sẽ vì ngài mà chuẩn bị phục vụ tốt nhất". Người đàn bà kia hơi hơi xoay người.

Từ đầu đến đuôi, Tề Tư Mục có chút kinh ngạc nghĩ, đây sẽ không phải là phục vụ đàn bà chứ? Mồ hôi tuôn ra . . .

"Tôi là tổng phụ trách ở đây". Cô ta như nhìn thấu ý nghĩ của ả.

"Được, tôi muốn biết thêm một chút về câu lạc bộ này, có thể chứ?" Tề Tư Mục không chút suy nghĩ hỏi.

"Chúng tôi ở đây chủ yếu là phục vụ phụ nữ, đề cao mục tiêu vì niềm vui của chị em, nhất định sẽ làm cho ngài vui vẻ vừa lòng, hưởng thụ gì đó mà ngài chưa bao giờ hưởng thụ không biết nói như vậy, Tề tiểu thư đã rõ hay chưa?" Cô ta mang theo mỉm cười đáp lại.

Vui vẻ vừa lòng chính là từ mấu chốt, ả thế nào lại không hiểu chứ?

Khẽ gật đầu, trong lòng dâng lên cỗ hưng phấn mông lung, tựa như ả đã đè né rất lâu rồi, ả bức thiết phải hạ hỏa, trực giác nói với ả, nơi này có thể giúp ả.

Tề Tư Mục đột nhiên nghĩ tới cái gì, cảnh giác hỏi: "Nơi này hết thảy đều giữ bí mật đúng không?"

"Cái này ngài yên tâm, phụ nữ tới nơi này, đều là có thân phận đặc biệt, chúng tôi nơi này sẽ không có hồ sơ ghi chép gì, tất cả ra vào của ngài đều là bí mật đích, nói vậy thời điểm ngài vào hẳn là đã chú ý tới".

Nghe đến đó, lòng Tề Tư Mục vơi đi một ít.

"Hiện tại, tôi muốn hiểu biết một chút nhu cầu của Tề tiểu thư. Chúng tôi nơi này cung cấp một chọi một, một người nhiều phục vụ cũng có, nếu ngài nghĩ muốn thể nghiệm cực hạn, đề nghị ngài lựa chọn trò kích thích đi". Cô ta như trước bảo trì mỉm cười, thực thành khẩn thực chức nghiệp, không có gì là không ổn, cho dù có thì Tề Tư Mục cũng không thể phát hiện ra, bởi vì đã giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng .

"Cái này tự cô an bài đi!" Tề Tư Mục cũng không có trắng ra là ả muốn chọn phục vụ tập thể, nhưng là ả tin tưởng người đàn bà này biết rõ.

"Có thể, không có vấn đề, tôi sẽ lập tức thay ngài chuẩn bị, trong phòng tắm 24 giờ luôn có nước ấm cùng các đồ dùng cần thiết, ngài trước nghỉ ngơi một hồi, phục vụ khác lập tức sẽ đến".

Người đàn bà kia duy trì mỉm cười đến cuối cùng, thẳng đến khi đóng cửa phòng, mới lộ ra gương mặt hoàn toàn tương phản với vừa rồi.

Tề Tư Mục mở cửa phòng tắm ra, mùi thơm ngát càng thêm dày đặc hơn, tất cả dụng cụ tắm rửa đều lộ ra.

Ả kiểm tra phòng, không có cameras, mới nhẹ nhàng mà cởi áo khoác, nhẹ tay bóp bóp cúa cổ có chút đau nhức.

"Có phải rất nhức hay không, tôi đến xoa bóp cho cô!" Một thanh âm trầm thấp của đàn ông đã vang lên bên tai ả.

Ả còn không có kịp quay đầu lại, tay hắn đã muốn đặt lên bả vai ả, mười ngón tay thuần thục trên vai ả mà xoa bóp, nhẹ nhàng thở ra hương vị nam tính đặc thù, tinh thần Tề Tư Mục càng thêm nhộn nhạo hơn. . .

Theo xoa bóp nặng nhẹ của hắn, tiết tấu vừa phải, ả chậm rãi thả lỏng cảnh giác, chậm rãi nhắm mắt lại, hưởng thụ.

Trong mơ hồ ả nghe được tiếng nước, mở hai mắt, chỉ thấy người đàn ông đứng trước mặt ả, đang xả nước trong bồn tắm, thêm tinh dầu cùng cánh hoa, thân hình người đàn ông to lớn vạn vỡ, còn có cái mông lộ ra, bắt đầu làm cho ả có ý nghĩ kỳ quái. . . . . .

Người đàn ông nhẹ giọng ở bên tai ả nói: "Trước để cho chúng tôi tắm tửa cho ngài, giúp tâm tình cùng thân thể ngài thả lỏng".

Hắn ôm lấy thân thể ả, chậm rãi hướng tới bồn tắm lớn đi đến.

Thẳng đến lúc này, ả mới phát hiện, người đàn ông này là anh tuấn mê người như thế, đường cong ẩn hiện, dáng người hoàn hảo khong thể bắt bẻ.

Vô luận nước hay vẫn là hương thương trong không khí, Tề Tư Mục đều thập phần vừa lòng.

Mỗi một tấc da thịt của ả đều nhận được lễ rửa tội của hai người bọn họ, xúc cảm từ ngón tay truyền lại thông qua da thịt thẳng nhập đến thần kinh của ả, nước nâng đỡ cơ thể làm cho ả càng thêm hưng phấn.

Một người đàn ông, giúp ả mát xa đầu, mỗi một cái huyệt vị cũng không buông tha, thủ pháp quả là đã được huấn luyện tinh thông.

Một người khác bắt đầu mát xa từ dưới chân của ả, cũng tìm đúng những huyệt vị mà kích thích ả, nhẹ nhàng xoa nắn . . . . . .

Tề Tư Mục nằm ở trong bồn tắm, hưởng thụ những kích thích từ ngón tay của bọn họ mang lại . . . .

Lâu sau, bọn họ dùng mảnh vải lụa màu trắng bọc thân thể ả lại, đem ả đặt ở trên giường, cái giường kia cũng đủ chứa đựng được 8 người, bề rộng chiếm tới 1/3 diện tích căn phòng.

Lúc này, lại một người đàn ông xa lạ khác mang theo vẻ tà mị mà đi đến, nhẹ nhàng mà đem mảnh vải tơ lụa trên người ả cởi ra, sau đó giơ tay với lấy một cái bình nhỏ, một giọt một giọt liền nhỏ trên cái lưng trắng nõn của ả, mang theo cảm giác mát. . . . . .

Thân thể Tề Tư Mục hơi hơi run rẩy, đôi tay ấm áp giơ lên, từ cổ chậm rãi hướng lên trên, du ngoạn trên làn da của ả, chậm rãi đích thấm thấu vào da của ả, Tề Tư Mục cũng phát ra thanh âm hưởng thụ.

Thân thể của ả càng thêm thả lỏng, nhận lễ rửa tội của bọn họ, ả biết bọn họ đang bôi tinh dầu lên người ả, ả càng chờ mong chuyện sẽ phát sinh tiếp theo, nhất định sẽ đem lại cho ả kinh hỉ lớn.

Ngón tay kết hợp tinh dầu, lướt qua da thịt của ả, mỗi một tấc đều trở vô cùng hưng phấn cùng mẫn cảm. Mà thân thể của ả, trời sinh chính là mẫn cảm lại thích hưởng thụ, mỗi một tấc thân thể đều mở ra, theo đuổi xúc cảm của ả.

Tề Tư Mục chìm vào hưởng thụ, hoàn toàn đã quên khả năng suy nghĩ, Tống Hồng bảo ả tới nơi này, là giúp ả thư thái hay là có âm mưu nào khác?

Thân thể thích hưởng thụ của ả, đương nhiên sẽ theo đuổi loại cảm giác sung sướng này . . . . . . .

Ửng hồng trên mặt Tề Tư Mục không có rút đi, ngược lại càng thêm đỏ bừng, trong mắt có chút hờn giận, người đàn ông thứ ba đi đến bên thân thể của ả, quỳ xuống, gần sát đầu của ả.

Tay hắn ta đặt lên mặt của ả, cánh môi duyên dáng nhẹ nhàng mà hôn hít, mang theo hương vị thơm mát.

Miệng Tề Tư Mục bản năng mở ra, một cỗ chất lỏng ấm áp từ miệng của hắn từ từ tuôn vào trong cơ thể ả, ả đột nhiên mở mắt ra. . . . . .

Nhưng hắn ta không cho phép ả chần chừ, gắng sức mà cạy miệng ả ra, ra sức mà chà đạp.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Một gã khác trực tiếp tiến vào cơ thể của ả, khiến cho cơ thể ả phút chốc trở lên căng cứng . . . .

"A. . . . . ."

"Ân. . . . . ."

Thanh âm hưởng thụ mà dâm dục của cả đàn ông và đàn bà vang lên tràn ngập căn phòng . . . . . .

Người tới nơi này, đại đa số là các vị phu nhân giàu sang hoặc người có địa vị, bình thường không dám thả lỏng nếu không cũng là chịu áp lực quá lớn, tới nơi này ngược lại được thả lỏng, muốn vui tìm vui, muốn kích thích có kích thích . . . .

---------------------------------

"Ân Tịch, vé máy bay đi Pháp đã chuẩn bị xong, dựa vào thời gian cậu nói mà mua rồi". Hạ Vũ đứng ở bên cạnh người Ân Tịch, nhìn vẻ mặt có chút nuối tiếc của cô.

"Được, vừa nghĩ đến có thể gặp Tiểu Ức mình vui lắm". Điều này quả là thật, nhưng mà mất mác mơ hồ trong lòng cô cũng không có biểu hiện ra ngoài, thậm chí, cô không muốn đi tìm hiểu sự mất mát này là do đâu.

"Mọi chuyện ở công ty, mình đã thay cậu thu xếp tốt, cậu có thể yên tâm."

"Hạ Vũ, trừ bỏ cám ơn cậu mình không biết có thể nói gì nữa". Ân Tịch nắm tay của cô, cảm kích nói.

"Cậu có thể tiếp tục sống, vui vẻ hạnh phúc, chính là lời cảm ơn tốt nhất đối với mình". Cô lộ ra một cái lúm đồng tiền mê người.

"Mình đây đi về trước, ngày mai chúng ta trực tiếp gặp ở sân bay, đừng tới đón mình". Ân Tịch dặn, hiện tại phòng trọ của cô vẫn bị người của Thân Tử Duệ theo dõi, mà cô đã nghĩ ra cách để ngày mai có thể dời tầm mắt của bọn họ.

"Được, vậy bây giờ mình đưa cậu trở về, cũng không còn sớm nữa rồi".

"Được!" Ân Tịch gật đầu đồng ý.

Trong gara ngầm, Hạ Vũ mở khóa xe xong mới kéo cửa xe ra.

"Hạ vũ. . . . . . Làm sao vậy? Vì sao không đi vào a?" Ân Tịch đứng ở cửa xe vẫn không nhúc nhích nghi hoặc hỏi .

"Ân Tịch, chạy mau. . . . . ." Hạ Vũ đột nhiên kêu to

Ân Tịch phản ứng lại, bản năng lùi về phía sau định chạy đi, chính là lập tức, cô liền quay trở về, cô đi rồi Hạ Vũ làm sao bây giờ?

"Hứa tiểu thư, thế nào lại không chạy?" Một người đàn ông mặc Tây trang màu đen lên tiếng hỏi cô.

"Các người muốn làm gì?"

"Không làm gì cả, nếu không muốn bạn của cô chết dưới phát súng này, mau lên xe".

Ân Tịch cúi người xuống mới phát hiện ra một họng súng màu đen đang dí sát vào bụng của Hạ Vũ, ánh mắt Hạ Vũ hỏi cô: "Vì sao không chạy đi?"

"Mình sẽ không bỏ cậu ở lại". Ân Tịch cũng dùng ánh mắt đáp lại cô. Ở trong lòng Ân Tịch, Hạ Vũ như là người thân ruột thịt của mình.

"Đi, tôi và các người lên xe, nhưng các người phải thả cô ấy ra". Ân Tịch nói với mấy người đàn ông.

"Hiện tại, không phải lúc cô mặc cả với tôi, nếu không lên, tôi sẽ chặt đứt chân của cô ta". Thanh âm ác độc của hắn lại vang lên.

"Đừng . . . tôi lập tức lên xe".

Ân Tịch không dám lơi lỏng dù chỉ một chút, cúi người đi vào trong xe, vừa vào xong đã bị một họng súng dí thẳng vào đầu.

"Hai người các ngươi tốt nhất ngoan ngoãn đi, nếu không trong các ngươi sẽ có người phải chết".

Khi cô vừa ngồi vào xe xong, Hạ Vũ đã bị người đàn ông kia dùng dây thường trói lại, cô ngồi ở ghế phụ, cũng bị đánh ngất xỉu.

Rất nhanh, xe khởi động, cũng nhanh chóng rời khỏi gara ngầm . . .
Nhấn Mở Bình Luận