Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Đường Khả Hinh vừa nghe lời này, liền hung ác lườm anh, tức giận nói: "Cậu thực sự rất khó ưa a! !" Tưởng Văn Phong nhìn dáng vẻ này của cô, nhịn không được cười rộ lên, nói: "Cô không phải muốn nếm thử đồ ăn bên ngoài khách sạn sao? Sợ khứu giác có thói quen? Cho nên mang cô tới đây đi dạo một chút! Nếm thử hương vị, tìm lại vị giác nguyên thủy nhất lúc đói bụng của cô!"

Đường Khả Hinh nghe lời này, lập tức thu hồi sắc mặt, ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Văn Phong.

Tưởng Văn Phong lại không nói gì thêm, mà xoay người, nhìn phía trước có một xe ăn cũ kỹ, vừa dừng trước một gốc cây đại thụ cao to, trong thời khắc tiết trời sang thu lá vàng nhẹ nhàng rơi, anh nhìn thấy nước súp nóng trên xe đẩy, thịt xay đang không ngừng xoay tròn tỏa ra hương vị thập phần nồng đậm, bên cạnh đặt từng chén đậu phộng giã nhuyễn, hành thái, còn có tương vô cùng đặc biệt, anh lại mỉm cười đi về phía trước, nhìn thấy trong xe đồ ăn có một gian hải sản, những con hải sâm nhỏ màu đen được sắp xếp một cách ngay ngắn, bên cạnh để một chén tương đen vô cùng đặc biệt, có cặp vợ chồng người nước ngoài đang ở nơi đó nếm món sò biển tươi ngon, vừa ăn vừa mỉm cười gật đầu, anh tức khắc xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh, khẽ nhếch môi cười vẫy tay nói: "Qua đây!"

Đường Khả Hinh đứng bên này, nhìn thấy Tưởng Văn Phong đang đứng bên cạnh xe ăn vẫy tay gọi mình, đôi mắt dịu dàng của cô chợt lóe, liền vui vẻ nở nụ cười tò mò đi qua...

Tưởng Văn Phong cầm lên một khối hải sâm đen mềm to bằng ngón tay, chấm tương đen, sau đó mỉm cười đưa đến bên miệng Đường Khả Hinh, nói: "Ăn đi!"

Đường Khả Hinh cũng không khách sao, cảm thấy thực sự đói bụng, liền vui vẻ cúi đầu, ăn khối hải sâm kia, lập tức cảm nhận được hương vị rất đặc thù của hải sâm kia, mềm mềm giòn giòn, so với hồi nhỏ cha thường nấu cho mình, dù sao vẫn có một loại mùi vị nguyên thủy nói không nên lời, loại tương Liêu Ninh kia, kết hợp với vị mặn đặc thù của hải sâm, vậy mà phát huy một cảm giác vô cùng thỏa mãn, kiên định làm cho người ta cảm giác cuộc sống vô cùng phong phú, cô thực sự khiếp sợ vươn tay khẽ che miệng, rất ngạc nhiên cười rộ lên, xúc động nói:"Thật hạnh phúc quá! !"

Ông chủ thật thà phúc hậu bên trong xe ăn, nghe những lời này của Đường Khả Hinh, kìm lòng không được cười rộ lên.

Tưởng Văn Phong cũng cười nhận lấy sò biển tươi ngon mà ông chủ trực tiếp tách ra, dùng dao nhỏ nâng lên một khối thịt sò trắng trong đó lên, lại chấm một chút tương rồi ăn, lập tức cảm thấy loại tương này thực sự ngon miệng.

"Ông chủ! ! Tương này làm thế nào vậy? Sao lúc kết hợp với hải sản, lại ăn ngon đến như vậy?" Đường Khả Hinh kinh ngạc đứng bên ngoài xe ăn, nhìn về phía ông chủ hỏi.

Ông chủ vừa trực tiếp xào nấu tương, vừa sảng khoái trực tiếp nói với cô: "Đầu tiên chuẩn bị măng tây tươi, lại chuẩn bị tương vừng, nước tương, đường, muối, bột ngọt, tỏi, dầu vừng, giấm, quan trọng nhất là loại mù tạc nồng đậm kia, thêm vào xào nấu lên! ! Rất có khoa học a!"

"Ăn thật ngon! !" Đường Khả Hinh nói xong, liền kìm lòng không được lại học theo Tưởng Văn Phong tay cầm một khối hải sâm lên, chấm một chút tương, bỏ vào trong miệng, lại hưởng thụ vị mặn đặc thù đến từ biển cả kia, cô thập phần thập phần hưởng thụ lắc đầu xúc động, thật ngon miệng! !

Tưởng Văn Phong lại cười cầm lên một phần hải sâm, chấm một chút mật ong vàng, đưa đến bên miệng Đường Khả Hinh, nói: "Ăn đi!"

Đường Khả Hinh cũng không khách khí cúi đầu, đem hải sâm có dính mật ong kia bỏ vào trong miệng, lập tức cảm nhận được một loại cảm giác giòn giòn ngọt ngọt vô cùng mãnh liệt khác, khiến cho cảm xúc của cô không hiểu sao bỗng dạt dào, ánh mắt cô sáng ngời, vừa dùng tay khẽ che miệng, vừa quái dị xúc động nhìn Tưởng Văn Phong, thực sự vui vẻ cười rộ lên nói: "Wow! ! Quá tuyệt vời!"

Tưởng Văn Phong cũng đã đi về phía trước, đi tới trước một quán ăn vặt Hồ Nam nào đó, nhìn đậu hủ thối màu đen kia, đang trong dầu cuồn cuồn sôi trào, hương vị thực sự không tầm thường, tựa hồ có thể cảm nhận được mùi vị trong sống ngoài chín của nó, anh lập tức lại lấy tiền ra, sau đó cầm lên một cây tăm trúc, chọc một khối đậu hủ thối, chấm tương ớt đặc thù, lại xoay người, gọi: "Này! Qua đây!"

Đường Khả Hinh lúc này, vừa vặn đứng trước một gian hàng kiểu Hàn, muốn một đĩa thịt bò tái nhỏ ngâm lòng đỏ trứng đang ăn đến mức tràn đầy ý vị, còn trực tiếp mua một chai rượu trắng, nghe thấy Tưởng Văn Phong gọi mình, cô tức khắc nhìn thấy đậu hủ thối, liền vừa cầm chai rượu trắng đã mua, vừa chạy tới, cũng không khách khí cúi đầu, ăn khối đậu hủ thối kia, vừa mới cho vào miệng, khối đậu hủ thối giòn giòn thơm thơm với mùi vị riêng biệt kia, thật là ăn ngon chết mất, cô thật vui vẻ nhai khối đậu hủ kia, nói: "Tôi có thể nào béo chết không đây?"

"Gầy như vậy!" Tưởng Văn Phong nói xong, cũng đã vươn tay, cầm một con tôm hùm được bày một đống trên bàn thép, vặn ra phần bột phủ kín con tôm, xé ra một chút thịt tôm đưa đến bên miệng cô, Đường Khả Hinh cũng không khách khí ăn , lập tức cảm nhận được mùi vị cay nồng của hành tỏi, bốc thẳng lên đầu, thực sự làm cho người ta chịu không nổi! ! Cô vừa thở ra hơi cay, vừa vô cùng sảng khoái cười nói: "Rất ngon!"



Tưởng Văn Phong cũng cười, tiếp tục đi về phía trước, Đường Khả Hinh cũng theo anh đi về phía trước, thỉnh thoảng nhìn thấy một gian hàng đặc sản Quảng Đông nào đó, đặt một mâm con nhộng sống, bà chủ quán trực tiếp cầm một con sống bỏ vào miệng, cô nhìn thấy lập tức cảm thấy lông dựng lên, da đều lạnh toát, kem Đài Loan đã được chiên lên xong đang được rắc lên rau thơm, có cặp vợ chồng người Mỹ đang đứng bên cạnh ăn, ăn thật say sưa ngon lành, gian hàng Tứ Xuyên phía bên kia, có vô số những người trẻ tuổi đang cầm thịt thỏ nước rắc đậu phộng, ăn đến mức vui vẻ và đầy hưng phấn...

"Ở đây thật là một nơi tốt! ! Tôi đã rất lâu không xúc động và ham muốn đối với thức ăn như vậy, từ khi..." Đường Khả Hinh lập tức đứng giữa con phố nhỏ nào đó, nhìn thấy ông chủ một xe thức ăn, tuổi chừng bảy mươi, xe thức ăn của ông rất vắng vẻ, bởi vì toàn bộ đều bài trí chai thủy tinh chưng cất rượu, bên trong có rượu hoa hồng, rượu táo, rượu xoài, còn có rượu quả đào...

Cô lập tức nhìn thấy thịt quả đào xanh đậm bên trong chai kia, trong lòng không hiểu sao bỗng xúc động, trên mặt bộc lộ một chút ý cười dịu dàng, đột nhiên nhớ đến một người.

Tưởng Văn Phong cảm giác phía sau không có tiếng động, liền kỳ quái xoay người, lại nhìn thấy Đường Khả Hinh đang đứng giữa con đường, nhìn về phía xe rượu trái cây đằng trước, hai tròng mắt bộc lộ ánh nhìn dịu dàng, anh cứ như vậy lẳng lặng nhìn, hai mắt thoáng qua một chút hờ hữung...

"Này!" Đường Khả Hinh đột nhiên cười nhìn về phía Tưởng Văn Phong, ngạc nhiên vui mừng nói: "Có ai nói rằng, cậu kỳ thực không giống anh trai cậu! ! Trái lại rất giống Trang Hạo Nhiên? ! Không phải nói đùa chứ, các người năm trăm năm trước là người một nhà sao! ?"

Mặt Tưởng Văn Phong bộc lộ vẻ khó hiểu, nhìn Đường Khả Hinh, nhếch miệng cười nói: "Nếu quả thật là người một nhà, tôi cầu xin cô phải nhắc nhở anh ấy, đừng giữ khư khư lấy tôi! Rốt cuộc lúc nào mới chịu buông tha cho tôi!"

"A? Cậu nói vậy là có ý gì?" Đường Khả Hinh khó hiểu đi về phía Tưởng Văn Phong, nghi ngờ hỏi.

Tưởng Văn Phong không nói chuyện, trực tiếp cầm lên một phần bánh ngọt bạch ngọc làm từ trứng gà, hạt sen, bột gạo nếp, nhét vào trong miệng cô, mới nói: "Cô đi hỏi anh ấy đi! !"

"Ưm! !" Đường Khả Hinh lập tức mở to mắt, nhìn về phía Tưởng Văn Phong, khó hiểu nhai khối bánh bạch ngọc kia, vừa nhai vừa kêu lên: "Có ý gì vậy?"

Tưởng Văn Phong vẫn không để ý tới, chỉ cười đi về phía trước! !

Đường Khả Hinh liền cũng vội vã đi theo...

Trên đường phố, dòng người chen chúc qua lại, hai người không ngừng ở trên con đường nhỏ tấp nập người, ăn đến mức quên tất cả, không chút nào chú ý đến phóng viên giới giải trí thiên hạ vô địch, bọn họ đang cải trang thành du khách, cũng đang ăn hàng, vừa ăn con tôm hùm cay đến mức khiến tai đỏ bừng, vừa chụp trộm được hình ảnh thân mật của Tưởng Văn Phong cùng Đường Khả Hinh, lại cắn một miếng đậu hủ, phấn khởi nói: "Thật tốt quá, không nghĩ đến tới nơi này cũng có thu hoạch! Đường Khả Hinh kia hiện tại đang là trọng tâm của câu chuyện, lão tử buổi trưa là có thể giao bản thảo rồi ! !"

Thực tế, Khương Vĩ cùng Đỗ Uy đến trước, đã làm kiểm tra với hàng loạt những gian hàng ăn này, nhưng mà bọn họ cùng với cặp song sinh cũng chỉ phụ trách an toàn của cô! ! Mà thật ra, phóng viên báo giải trí kia thực sự quá lợi hại , máy ảnh cỡ nhỏ, lại giấu trong mắt một con tôm hùm!

Tòa nhà Hoàn Á!

Phòng họp số một! !

Các nhân viên cấp cao Hoàn Cầu nhao nhao đi vào phòng họp, chỉ vào một buổi tối, vẫn chưa tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ, Trang Hạo Nhiên liền cử ra một đội ngũ tinh anh nhất, thu mua 37 khách sạn cấp năm sao trong nước, chuyện này, vô cùng khiếp sợ cùng cảm động, thời khắc lần đầu tiên ở trong nước, lĩnh hội được cá tính mạnh mẽ vang dội, quyết đoán nhanh chóng của anh, gần đây tin đồn vô số công ty gia đình, cũng bắt đầu ở trong nước đầu cơ phá giá bán tòa nhà văn phòng, đem tiền vốn từng bước đưa ra nước ngoài, chờ đợi thời cơ lại nhanh chóng thu hồi vốn, Trang Hạo Nhiên lại đưa ra cách làm này, khiến cho tất cả các nhân viên cấp cao đều nhao nhao bàn tán! !



Phòng nghỉ VIP trong phòng họp! !

Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nhận lấy âu phục màu lam mà Tiêu Đồng đưa cho mình, lặng lẽ mặc vào, vừa tự mình chỉnh sửa cổ áo âu phục, vừa ngưng mặt hỏi: "Tình hình ban giám đốc bên kia thế nào?"

Tiêu Đồng vừa đứng phía sau, chỉnh sửa âu phục cho anh, vừa nói: "Vẫn chưa đưa ra ý kiến bất đồng nào!"

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt lóe ra, ngưng mặt suy nghĩ, liền sắp đến giờ họp, không nói gì thêm, mà cầm lên văn kiện Tiêu Đồng chuẩn bị cho mình, cất bước đi ra khỏi phòng nghỉ, lại quẹo trái nhanh chóng đi về phía phòng họp, nhìn thấy nhân viên an ninh mặc đồng phục màu đen, đã bắt đầu sẵn sàng nghiêm chỉnh đứng ngoài sảnh phòng họp, anh liền nhanh chóng cất bước đi về phía trước, được hai thư ký tôn kính đẩy cửa chính phòng họp ra, mỉm cười đi vào phòng họp, nói: "Tổng giám đốc Tưởng bị bệnh nhẹ, qua buổi trưa, mới tới tham gia cuộc họp lần thứ hai, lần thứ nhất do tôi chủ trì!"

Ba thư ký nhanh chóng thu hồi máy tính, lập tức đẩy máy tính xách tay ra, ho một tiếng, mới chuẩn bị họp! !

Trang Hạo Nhiên vừa mở ra văn kiện đi về phía ghế tổng giám đốc, hai tròng mắt lóe ra, nhìn về phía ba thư ký kia, mặt không hiểu sao bộc lộ nét trầm mặc, cười như không cười...

Mấy người Tô Lạc Hoành cùng Lâm Sở Nhai đều ngồi phía dưới chuẩn bị họp, lại cảm giác được Trang Hạo Nhiên không nhúc nhích thân ảnh, liền kỳ quái ngẩng đầu, nhìn anh...

Tiêu Đồng đứng phía sau, cũng lập tức có chút kỳ quái ngẩng đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên...

Mọi người cùng nhau trầm mặc nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên tiếp tục đứng phía dưới bục vị trí tổng giám đốc, tay cầm văn kiện, chăm chú nhìn ba vị thư ký kia...

Ba thư ký ngồi tại chỗ, đột nhiên có chút khẩn trương muốn đổ mồ hôi hột, nhưng lại không dám lên tiếng, chỉ An An không hiểu sao ngước mắt, liếc nhìn Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt cũng lóe ra một chút tiếu ý, vô hạn mị lực, thần thần bí bí nhìn cô...

An An tức khắc vẻ mặt đau khổ, cúi đầu, cảm giác như kẻ trộm bị bắt gặp...

Trang Hạo Nhiên liền nhịn cười, chậm rãi xoay người, cất bước đi lên, ở trước mắt bao người, cầm văn kiện trong tay đi tới trước mặt ba thư ký, mặt bộc lộ vẻ bình thản, vươn tay nhẹ lật một phần văn kiện trước mặt An An ra, liền nhìn vào máy vi tính chưa kịp đóng lại kia, đang mở ra một tin tức giải trí nào đó, mặt trên rõ ràng là ảnh chụp Tưởng Văn Phong thân mật dắt tay Đường Khả Hinh đi về phía trước...

Hai mí mắt anh hơi dịch chuyển, những vẫn hết sức bình tĩnh ngón tay chạm vào hình ảnh kia, đem trang báo từng chút một kéo xuống, liền trực tiếp nhìn thấy Tưởng Văn Phong kéo Đường Khả Hinh đi về phía con đường ăn uống phía sau tổng bộ Hoàn Cầu, toàn là hình ảnh hai người thân mật đút cho nhau ăn hải sâm, ăn đậu hủ thối, ăn tôm hùm, ăn bánh ngọt...

Hai mắt anh chợt lóe!
Nhấn Mở Bình Luận