Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu chính thức bắt đầu! !

Đại sảnh khách sạn từ từ yên lặng lại, chỉ còn lại từng trận âm thanh đèn flash lóe lên, rất nhiều phóng viên vẫn quanh quẫn ở hiện trường đại sảnh, khe khẽ nói chuyện với nhau, mà khách quý quan trọng còn lại, biên tập tạp chí rượu đỏ quốc tế, đám người bình luận rượu nổi tiếng đã tập trung ở phòng cà phê ngoài trời, vào lúc này, vị trí tốt nhất ghế ngồi màu tím để quan sát cuộc thi đấu, chỉ thấy màn hình tinh thể lỏng cực lớn ở phía trước, vẫn chưa bắt đầu phát hình ảnh hiện trường cuộc thi, mà phát hình ông chủ rượu nho Willi-Opitz nổi tiếng Châu âu, đây là thiên tài âm nhạc quốc tế, ông ta dùng ly rượu, chai rượu, thùng gỗ sồi và các loại để biểu diễn “Âm thanh rượu đỏ” nổi tiếng thế giới, chỉ nghe từng hồi tiếng nhạc tuyệt vời leng keng leng keng, như tiếng người tình thì thầm, như một tiếng than nhẹ, như hổ gầm vượn hót, lập tức mang mọi người vào thế giới rượu đỏ tuyệt vời. . . . . .

Lầu hai, sảnh tiệc bận rộn trong ngoài, thư ký Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ cầm tài liệu, nhanh chóng dẫn ba nhân viên, đi về phía hành lang bên trái phòng nghỉ ngơi bên ngoài sảnh tiệc, bên trong ngồi đầy chuyên gia hầu rượu chơ thi đấu, sau khi kí danh sách, cô lại nhanh chóng dẫn nhân viên làm việc trở lại sảnh tiệc, không khí càng lúc càng căng thẳng. . . . .

Dưới lầu đã có không ít phóng viên và khách quý, bắt đầu có chút không kịp chờ đợi nhìn trên lầu!

Bên trong Phòng nghỉ ngơi, người đầu tiên tham gia thi đấu là Jiessc, ngồi trên ghế sa lon ở bên cửa sổ sát đất, gần tới giờ thi đấu, sắc mặt của cô đã bắt đầu thay đổi dần, lúc đầu bình tĩnh mỉm cười, sau đó hai mắt thỉnh thoảng chớp nháy, thỉnh thoảng lơ đãng liếc về phía cửa chính sảnh tiệc bên ngoài hành lang, bên trong truyền đến từng hồi tiếng nói bí ẩn, nhưng nghe không rõ nói gì. . . . . .

Cô lại chuyển mắt, nhìn đồng hồ để bàn bên trong phòng nghỉ ngơi theo phong cách Châu Âu, đã 9 giờ 7 phút, cô thở dốc một hơi, cầm dây chuyền thánh giá bằng bạch kim chồng đưa cho mình, hai tay nắm chặt, cúi xuống cầu nguyện!

Đường Khả Hinh ngồi ở trên một ghế sa lon khác, màu đỏ thẫm theo phong cách Châu Âu, quay mặt sang liếc về phía Jiessc, dáng vẻ căng thẳng cúi đầu cầu nguyện, cô cũng không nhịn được thở gấp mấy hơi, gần tới giờ thi đấu, Á Lạc đã bị ngăn ở bên ngoài, được dẫn vào hiện trường làm việc, thông qua video thi đấu, bắt đầu nghiêm túc thông dịch cho cô. . . . . . Cho nên, hiện tại không có! một người nào nói chuyện cùng !

Đường Khả Hinh không nhịn được thở dốc, ép buộc mình bình tĩnh lại, nhìn hơi chăm chú phía trước.

Alex, Kerry và các tuyển thủ nam cũng bắt đầu lơ đãng im lặng, từng vẻ mặt biểu hiện khác nhau, nhất là Kerry, bằng trạng thái thoải mái, ngồi tựa vào trên ghế sa lon, ngón tay không ngừng xoay cái ly rượu đỏ nho nhỏ! !

Vẻ mặt Giang Dĩ Thần và Thiên Thiên cũng nghiêm túc, im lặng, Lâm Tử Linh cũng bình tĩnh ngồi ở một ghế sa lon khác, gần tới giờ thi đấu, ngược lại trạng thái thi đấu của cô phát huy thật tốt, hết sức bình tĩnh và thong thả!

Rốt cuộc một loạt tiếng bước chân, rất nhịp nhàng, nhẹ nhàng truyền đến! !

Thư ký Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ, rốt cuộc vào lúc 9 giờ 10 phút, cầm tài liệu đi ra sảnh tiệc, đứng ở trước thang mây, mỉm cười dùng tiếng anh nói: Kính thưa quý ông, quý bà, cuộc thi đấu chính thức bắt đầu! !

Vừa nói xong, tất cả ánh mắt tập trung lại ! !

Thang mây theo bầu không khí chợt tràn ra căng thẳng, bắt đầu từ từ rút lên, cũng giống như rơi xuống, từ từ rút lên, mười nhân viên người pháp mặc đồng phục màu đen, nhanh chóng kéo màn nhung màu đỏ, đẩy thiết bị điện tử tính giờ cao hai mét, phía trên vẫn là 00: 00: 00!

Mà theo quy định thi đấu, thi viết vòng thứ nhất, thời gian là hai giờ, ở trong hai giờ, tuyển thủ phải tiến hành thi kiến thức căn bản: xì gà, cà phê, trà phẩm, thuốc lá và thức uống, rồi đến nội dung rượu đỏ, cũng không biết được bên trong sẽ xảy ra chuyện gì, cũng không biết trong hai giờ thi, rốt cuộc là nội dung gì! !



Thang mây rút lên xong, toàn trường rơi vào trong bầu không khí căng thẳng, ba nam Giám sát viên người pháp mặc đồng phục màu đen, cùng nữ thư ký đi về phía phòng nghỉ ngơi, thông báo Jieesc nước Anh, bắt đầu vào hội trường thi ! !

Jiessc lập tức ngẩng đầu lên, nhìn mấy nhân viên vẻ mặt nghiêm túc, hai mắt của cô lộ ra căng thẳng và không hiểu ý, nhưng cuối cùng vẻ mặt vẫn nghiêm túc cất dây chuyền thánh giá của mình, sau đó im lặng đứng lên, hơi gật đầu một cái, sửa sang một chút dáng vẻ và trạng thái của mình, theo nhân viên đi ra ngoài, các tuyển thủ cùng im lặng nhìn cô, lúc này, một tiếng chúc cũng có vẻ khiêu khích và dư thừa! !

Jiessc đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi trong nháy mắt, từng trận ánh đèn flash của tất cả phóng viên ở dưới lầu lóe lên trên người của cô, vẻ mặt cô bình tĩnh, tự nhiên đi về phía đại sảnh sảnh tiệc, nhìn vào trong sảnh bày trí toàn màu trắng, trước mặt mọi người đặt bảng vị trí ngồi bằng thủy tinh, vị thứ nhất chính là tên họ của mình, cô liền im lặng cất bước đi về phía ghế dài thủy tinh, lập tức mười cameras hai bên ghế dài, toàn bộ xoay về hướng cô! !

Jiessc im lặng ngồi xuống, nhưng vẫn chưa thấy trước bàn thủy tinh có bài thi, hai mắt cô hơi di động, quả nhiên nghe được một loạt tiếng bước chân, phía trước, Hách Lệ mỉm cười cầm một cái máy tính bảng hết sức mỏng khoảng 20 centimet, thật cẩn thận đặt xuống ở trước mặt, mới có một cây bút viết máy vi tính, nhắc nhở mỗi một câu một đáp án, sau khi nhấn xác định xong, bài thi sẽ lập tức truyền đến Ban Giám khảo ở phía sau! !

Jiessc gật đầu một cái, cô chớp đôi mắt xanh thẳm một cái, cúi đầu nhìn trên màn hình phẳng như tờ giấy, đột nhiên xuất hiện đề thi thứ nhất bằng tiếng anh, vui lòng dùng phương thức viết nêu ra tên loại trà Trung Quốc ở phía dưới! ! Lúc cô nhìn thấy bài này, lại nghe được một loạt tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn một nữ nhân viên, mỉm cười bưng tới khoảng 20 loại chung nhỏ cỡ bằng ngón cái, bên trong đựng đầy lá trà Trung quốc, từng trận mùi thơm, giống như lập tức dẫn người vào thế giới trà đạo của đất nước lớn ở Châu Á! Chỉ nghe trái tim của cô đập thình thịch, tình hình hiện trường cuộc thi thật tốt, hôm nay cô lại khó có thể bình tĩnh, nhưng vẫn hết sức chuyên nghiệp cầm lên chung thứ nhất dán lá trà số một, đưa lên mũi ngửi một cái, hai mắt liền di động, nghĩ kỹ đáp án, viết lên ở phía trên: trà Nga Mi Tuyết Nha, cô lấy thêm chung thứ hai, thuận lợi viết lên Phổ Nhị, lấy thêm chung thứ ba, viết lên Tây Hồ Long Tĩnh, lấy thêm chung thứ tư, phát hiện loại trà này cùng một lúc phát ra mùi thơm sen, bạc hà, mùi vị hết sức nhẹ nhàng thần kỳ, cô hơi nhăn lông mày, trước hết lấy thêm một chung lá trà khác, lại cho đáp án. . . . . .

Lúc này, một loạt tiếng bước chân truyền đến.

Tuyển thủ thứ hai, đến từ nước Pháp, Bastian, theo thời gian đến, cũng cất bước đi về phía bảng vị trí chỗ ngồi của mình, mới vừa ngồi xuống, nhân viên làm việc cũng đưa cho ông máy tính bảng và trà phẩm, vẻ mặt ông cũng nghiêm túc, bắt đầu nhanh chóng ghi đáp án, thời gian qua một chút, Hu Jie cũng từng bước đi vào hội trường, không khí cuộc thi càng lúc càng căng thẳng và nặng nề, phía sau tất cả Giám khảo đang nghiêm túc ngồi trước máy vi tính, quan sát cuộc thi, cùng chuyển đề thi tới tuyển thủ. . . . . .

Bên trong phòng nghỉ ngơi! !

Đường Khả Hinh vẫn căng thẳng ngồi ở trên ghế sa lon, sắc mặt trầm ngâm căng cứng, không lên tiếng, Lâm Tử Linh nhìn đồng hồ trên tường đã đến giờ, cô sẽ ra sân vòng thứ năm, liền mỉm cười xoay người nhìn Đường Khả Hinh, cực độ khinh bỉ nói: “Căng thẳng sao?"

Vẻ mặt Đường Khả Hinh căng thẳng, không nói lời nào.

Lâm Tử Linh bật cười một tiếng, nhìn cô hết sức thán phục nói: "Thật ra tôi rất ngưỡng mộ cô! Không ngờ lúc bạn bè tốt của cô bị chết phân thây vì cô, cô còn có thể giữ vững trạng thái thi đấu thật tốt như vậy! Quả nhiên là không giống người bình thường!"

Thân thể Đường Khả Hinh chấn động mạnh một cái, trên mặt lộ ra căng thẳng, hôm nay đã muôn ngàn lần đè nén chuyện Tiểu Nhu bị giết hại, nhưng tự mình biết, chuyện này vẫn đâm vào trong trái tim, đau đến gần như không thở nổi, thậm chí lộ ra một cảm giác đau thương và hoảng sợ, chỉ sợ chút nữa tiến hành thi đấu, trong đầu lại nhớ đến một hình ảnh nào đó, toàn bộ đánh ngã lý trí của mình. Thậm chí không dám nhìn thẳng vào mình! Hôm nay được Lâm Tử Linh nhắc tới, trái tim lập tức giống như bị người moi ra, đại não lập tức tê dại, suy nghĩ bay ngoài thế giới . . . . . . cô ngẩng mặt, vẻ mặt căng thẳng, ngón tay dần dần run rẩy nắm chặt, hung hăng không thể cắm móng tay vào trong thịt, cô cắn chặt răng, hai mắt tức giận đến đỏ bừng lay động, từ từ, từ từ quay mặt sang, nhìn Lâm Tử Linh. . . . . .

Lâm Tử Linh vẫn nở nụ cười hả hê, nhìn cô.

Vẻ mặt Đường Khả Hinh căng thẳng tức giận, nhìn chằm chằm vào cô, liều chết đè nén, dùng hết toàn thân đè nén! ! Dần dần, cô cảm thấy lồng ngực dâng lên một luồng hơi thở, quả nhiên lúc tức giận và kích động sắp nổ tung trong nháy mắt, lý trí làm cho mình từ từ trở lại trạng thái tốt nhất, từ từ, vẻ mặt cô run rẩy bắt đầu thong thả, cuối cùng nhướng mày, trên mặt hiện lên một chút tức giận, vẫn nở nụ cười hơi thoải mái, nói: "Cô chính là muốn như vậy!"

Sắc mặt Lâm Tử Linh lại thu lại, vẻ mặt căng thẳng, nhìn cô!



Đường Khả Hinh lại khẽ nở nụ cười, hai mắt lộ ra một chút sắc bén, tràn đầy khí thế nói: “Cô muốn thường xuyên nói chuyện với tôi như vậy! Bởi vì. . . . . . Tôi cũng sắp bị chết ngộp!"

Vẻ mặt Lâm Tử Linh lập tức tức giận, nhìn cô! !

Nhân viên làm việc đi tới gõ cửa một cái, nhìn Lâm Tử Linh, mỉm cười mời cô tham gia thi đấu, Lâm Tử Linh không nói gì thêm, mà đứng dậy, nhanh chóng đi ra ngoài! !

Đường Khả Hinh tức giận trợn trừng mắt nhìn bóng lưng của cô từ từ đi khỏi phòng nghỉ ngơi, vẻ mặt cô lại đong cứng, trong đầu thoáng qua hình ảnh của Tiểu Nhu, cô lập tức đưa tay, liều mạng cắn lưng ngón áp út, cắn đến cảm giác đau, để cho mình nhanh bình tĩnh và thư thái. . . . . .

Lâm Tử Linh đi vào hiện trường thi đấu, nhìn các tuyển thủ vẫn còn đang trả lời, vẻ mặt cô cũng lập tức nghiêm túc, đi về phía ghế dài thi đấu, chỉ thấy trước mặt đã để máy tính bảng và lá trà, Nhật Bản cũng là đất nước về trà, tự nhiên hiểu biết trà đạo, nhìn cô xem các lá trà, sau khi âm trầm ngưng thần, liền bắt đầu nhanh chóng cầm tất cả loại trà, ngửi mùi trong đó, khi cô cầm lên chung thứ tư đưa vào mũi ngửi một cái thì hai mắt nhanh chóng lóe lên, cũng đặt xuống chung trà này xuống, lấy thêm một chung khác trả lời đáp án trước! !

Tất cả ban Giám khảo cùng nhau im lặng ngẩng đầu lên, nhìn mười vị trí trong màn hình, trong đó, đối với mùi trà thứ tư, năm tuyển thủ cũng chia ra đặt xuống ở một bên, liền im lặng không lên tiếng. . . . . .

Lúc này tuyển thủ thứ sáu Alex cũng im lặng đi vào hội trường thi đấu, ngồi xuống ghế, rất nhiều những tuyển thủ khác đã hoàn thành phân biệt trà đạo, bắt đầu đáp án đề thi có liên quan đến cà phê, cà phê xuất xứ từ một thị trấn nhỏ ở pháp có tên gọi là Ethiopia, tiếng Hy Lạp là nhiệt tình và sức mạnh, nó và trà cùng ca cao, có thể được gọi là ba loại thức uống hàng đầu thế giới, thành phần chủ yếu gồm có caffeine, axit tanin, chất béo và các thành phần khác, giống cà phê gốc loại là Arabica và Robusta. . . . . .

Lúc này, Jiessc đáp án thi viết xong về trà, xì gà, cà phê, đã đứng dậy, bắt đầu căn cứ vào các loại cà phê và nguyên liệu do nhân viên làm việc đưa tới, bắt đầu điều chế Cafe Mocha được chỉ định, ở trong ly bỏ vào chocolate, đường và vị cà phê rang rất nồng đậm, sau khi khuấy đều, lại vớt lên một muỗng lớn bơ trải ở trên mặt, vừa vặn cho thêm một chút thanh nhục quế! !

Mà Lâm Tử Linh cũng đã nhanh chóng đáp án hết hai đề thi, bắt đầu trả lời đáp án từng loại xì gà: xì gà là một loại thuốc lá, phơi khô ráo trải qua lên men cuốn thành thuốc lá, sản xuất chủ yếu ở Brazil, Cameroon, Cuba, Cộng hòa Dominica, Hondurat, vân vân, mà Cuba sản xuất xì gà, thuộc loại xì gà cực phẩm. Xì gà tươi mới có tính đàn hồi, đặt nó bên tai, hoặc se tròn không có âm thanh rạn nứt. Bởi vì xì gà phát ra mùi thơm khói thuốc thiên nhiên, vì vậy bình thường mùi vị đốt lửa hóa học sẽ phá hư mùi thơm thuốc lá, tốt nhất là mang quẹt diêm lưu huỳnh thiên nhiên, lúc đốt mang theo mùi thơm cây tùng bách, cùng mùi thơm thuốc xì gà tôn quý, hỗ trợ cho nhau!

Thời gian càng lúc càng gấp, tuyển thủ thứ chín cũng đã bắt đầu đi vào hội trường, còn sót lại một mình Đường Khả Hinh ngồi ở phòng nghỉ ngơi, cảm giác toàn bộ thế giới trống rỗng, vị trí và hình dáng của những tuyển thủ mới vừa ngồi ở chỗ này, cô đều nhớ rõ ràng, không muốn suy nghĩ trạng thái thi đấu của chính mình, chợt có xảy ra tình huống không ổn, lúc này tâm trạng tái nhợt và trống rỗng, giống như tất cả kiến thức trước đây, toàn bộ hóa thành từng mảnh vụn, đều biến mất, biến mất không còn hình ảnh!

Hai tròng mắt của cô nhanh chóng lóe lên, trong lúc nhất thời cũng nhớ không nổi cái gì, trong não cảm thấy nóng lên và trống rỗng !

Một loạt tiếng bước chân thật nhịp nhàng, từng hồi truyền đến! !

Sắc mặt của Đường Khả Hinh lập tức căng thẳng, hai mắt hơi lộ ra mấy phần đè nén, nhấp nháy, hơi thở trong lồng ngực sắp nổ tung! !

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, nhân viên làm việc mỉm cười đứng ở bên cửa, nhìn Đường Khả Hinh cười nói: “Đường Khả Hinh tiểu thư, cô chờ đợi đã lâu. Mời vào hội trường thi. . . . . ."

Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn nhân viên kia, hai mắt nhanh chóng lóe lên ! !
Nhấn Mở Bình Luận