Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Trang Hạo Nhiên trừng mắt, hoảng sợ đến cái ót tê dại, kêu to: "Chị! ! ! Chị làm gì thế? Chưa điều chỉnh chênh lệch múi giờ sao?"

Trang Ngải Lâm tay cầm gậy bóng chày, xoay người, nhìn em trai tránh ở đầu kia ghế sa lon, cắn răng nghiến lợi, ra sức hét: "Bà cô cũng đã điều chỉnh chênh lệch múi giờ rồi, cho nên mới biết Bắc Cầu bây giờ là 12 giờ rạng sáng! ! Không phải tôi quy định cậu ngủ 10 giờ sao? Cậu chạy đi lêu lổng nơi nào? Trở về nước học thói xấu đúng không?"

Cô không nói nữa, vọt tới đầu kia ghế sa lon, lại muốn giơ gậy bóng chày, đánh mạnh trên người Trang Hạo Nhiên! !

"Ôi, ôi, ôi! !" Trang Hạo Nhiên hoảng sợ, từ trên ghế salon lật tới đầu kia, gậy bóng chày lập tức đánh trúng gối đầu tơ tằm trên ghế sa lon, vải rách ra, lông vũ bay đầy trời, anh vừa núp chị, vừa kêu to: "Có người nào giống như chị chứ! ! Em trai cũng sắp 30 tuổi rồi, còn muốn em đi ngủ 10 giờ ?"

Trang Ngải Lâm nghe xong lời này, hai mắt nóng lên kêu to: "Ba mươi tuổi thì thế nào? Khi còn bé, không phải tôi dẫn cậu đi ra ngoài đi tiểu sao?"

Cô nói xong, nhìn em trai muốn nhảy lên cầu thang, cô lập tức vung tay mở nắp bình trà trên bàn trà, hướng sau lưng em trai ném mạnh! !

"À?" Cả người Trang Hạo Nhiên đau đến ngã ở trên bậc thang, kêu to: "Đừng ngoáy eo mà! Eo đàn ông rất quan trọng! !"

Trang Ngải Lâm hét to một tiếng, nhảy đến trước mặt Trang Hạo Nhiên, sắp bắt được anh!

Trang Hạo Nhiên nhìn thấy chị sắp tới, lập tức hoảng sợ đến chết khiếp, liều mạng nhảy lên cầu thang, nói: "Chị khỏe sao ! ! Em nói rồi, không đánh phụ nữ! Chị đừng buộc em."

"Ý của cậu nói cậu đánh thắng được tôi?" Trang Ngải Lâm không nói hai lời, lúc em trai sắp nhảy lên bậc cầu thang cuối cùng, thì đột nhiên tay nắm chặt cầu thang, thân thể bay lên không trung, đạp qua ngang lưng Trang Hạo Nhiên một cái! !

"A . . . . . ." Cả người Trang Hạo Nhiên nhào trên đất, đau đến kêu to ôi ôi !

Cả người Trang Ngải Lâm rầm một tiếng, nhảy đến trước mặt Trang Hạo Nhiên, sắc lạnh lẽo, lập vặn tay phải của em trai ra phía sau một cái! !

"A . . . . . . " Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, đau đến kêu to: "Đau chết rồi! !"

"Biết đau, tại sao 12 giờ về nhà? ? Cậu biết tôi làm cha làm mẹ rất mệt không? Chỉ vì chuyện lớn cả đời của cậu, tôi rất phiền não?" Cô nói xong, lập tức nắm tóc trên cái ót em trai, kéo mạnh ra!

"A . . . . . . . Chị! ! Không nên như vậy! !" Trang Hạo Nhiên đau đến không chịu nổi, lại không thể động đậy, không thể làm gì khác hơn là cầu xin tha thứ! !



"Nói! ! Tại sao 10 giờ không trở về nhà ngủ? Có phải cùng bọn Lâm Sở Nhai đi chơi minh tinh hay không?" Đầu gối Trang Ngải Lâm đè nén ở ngang lưng em trai, lại cắn răng vặn chặt tay phải của anh! !

"Không có, không có, làm sao có thể! ?" Trang Hạo Nhiên khổ sở nhanh chóng nói.

"Không có?" Trang Ngải Lâm không tin, cúi đầu ngửi trên người Trang Hạo Nhiên có mùi nước hoa hay không, lập tức, ngửi được mùi thơm cơ thể phụ nữ vẫn còn xử nữ, cô cảm thấy nóng mắt, lập tức giơ bàn tay sấm sét, hướng giữa xương sống lưng Trang Hạo, chụp mạnh ở giữa đốt xương một cái, cắn răng kéo ra, tất cả khớp xương lập tức kêu lên răng rắc vang dội! !

"A . . . . . . . . . . . " Trang Hạo Nhiên thật sự đau đến rơi lệ, mới thừa nhận nói: "Đau chết em rồi! ! Em nhận, nhận! ! Em mới vừa ở chung với một cô gái nhỏ, tên của cô ấy gọi là Khả Hinh, là thư ký của em! Em cảm thấy cô ấy rất thú vị cho nên em bảo cô ấy nhận em làm anh trai. . . . . ."

Trang Ngải Lâm nghe xong lời này, càng thêm tức giận, vung tay khuỷu tay lên, đập mạnh ngang lưng anh, hét to: "Cậu muốn em gái, ý là người chị tôi đây khi dễ cậu đúng không? Tôi đối với cậu chưa đủ tốt sao?"

"A . . . . . ." Trang Hạo Nhiên đau đến không chịu nổi, lại đầu hàng nói: "Không đúng, không đúng! Em sai rồi! ! Chị đối với em rất tốt! ! Em chỉ muốn tìm nhiều em gái tới hầu hạ chị!"

"Đừng nói chuyện này! ! Vừa nhắc tới tới tôi liền tức giận!" Sắc mặt của Trang Ngải Lâm nóng lên, hét to: "Ban đầu mẹ mang thai em gái, cũng bởi vì cậu bướng bỉnh nhảy xuống biển, mẹ lo lắng, mới mất em bé! ! Lúc ấy làm cho tôi đau lòng! ! Vốn là không muốn đem hết tình thương cho cậu! ! Tôi có chút tức giận!".

Cô không nói hai lời, lại kéo mạnh tóc của anh, đập mặt của anh xuống đất! !

"A! !" Trang Hạo Nhiên thật sự không có cách nào, chỉ đành phải cầu xin tha thứ nói: "Em sai rồi! Em thật sự sai rồi ! Tất cả đều là lỗi của em, là em có lỗi với em gái!"

"Chuyện này, chúng ta có thời gian cả đời để tính toán! Hỏi cậu! Có phục hay không?" Trang Ngải Lâm lại vặn chặt tay phải của anh, hét to! !

"Phục. . . . . ." Trang Hạo Nhiên nghi ngờ mình lại bị nội thương, bất đắc dĩ nói.

"Cùng tôi xuống! ! Có người muốn nói chuyện với cậu! !" Trang Ngải Lâm lập tức nắm em trai, ném cả người anh xuống dưới lầu!

Trang Hạo Nhiên không có cách nào, chống thân thể mình đã trật khớp xương, từng bước từng bước lê cầu thang, nhìn chị như chim Yến, từ bên cạnh cầu thang trực tiếp nhảy xuống, nhanh chóng mở máy vi tính trong tay, trên màn hình lập tức xuất hiện ngôi biệt thự giống như tòa thành, sắc mặt của anh biến đổi, lập tức xoay người. . . . . .

"Nếu cậu dám đi! ! Bà cô để cho cậu không thấy được mặt trời ngày mai! Tôi đánh tới cậu tàn phế, trực tiếp ném cậu về Anh! !" Trang Ngải Lâm ngồi ở trên ghế sa lon, cầm một quả táo, cắn một cái, mới chậm rãi nói.
Nhấn Mở Bình Luận