Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

“Tôi . . . . .” Lúc Đường Khả Hinh đang nói, ngập ngừng lo lắng.

Tưởng Thiên Lỗi nhàn nhạt nhìn Đường Khả Hinh, nhớ tới cô đã nói sau khi kết thúc cuộc tranh rượu đỏ tài, tính trở lại nước Anh.

“Nếu như cô không có lòng tin, có thể từ chối tại chỗ, tôi sẽ giao cơ hội này lại cho người khác, nhưng tôi lại hi vọng cô có thể tham gia, chính là cơ hội học tập rất tốt, mà chỗ Tổng Giám đốc Tưởng cũng đã chuẩn bị phái người ổn thỏa, còn thiếu cái gật đầu đồng ý của cô. . . . . .” Trang Hạo Nhiên hời hợt nói.

Quản lý Bộ phận kinh doanh rượu ngồi ở phía dưới, mỉm cười nói: “Đường Khả Hinh, mặc dù đang nhậm chức ở Bộ rượu chúng ta, nhưng cô ấy vẫn là thư ký của Tổng Giám đốc Trang thuộc về Tập đoàn Hoàn Á ngài, thậm chí phải tham gia tranh tài chuyên gia hầu rượu, chạy tới chạy lui như vậy, cô ấy có thể quá mệt mỏi hay không?”

Trong lòng của Đường Khả Hinh run lên.

Trang Hạo Nhiên nở nụ cười nhìn quản lý Bộ phận kinh doanh rượu, nói: “Tại sao chúng ta phải xây dựng khách sạn dưới nước kinh thế, đây chỉ là một kiến trúc sao? Đây là một nền tảng tinh thần, một sản phẩm của thời đại, có thể lưu tên trong lịch sử kiến trúc, biến ước mơ thành hiện thực. Nhân viên Hoàn Cầu chúng ta càng cần những yếu tố tinh thần này, để dũng cảm đi về phía trước! Chúng ta sẽ không miễn cưỡng bất cứ người nào, nhưng bất cứ ai muốn cố gắng đạt tới mục tiêu của mình, chúng ta sẽ dành cho họ cơ hội!”

Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên.

Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng, hai mắt sắc bén cũng thoáng qua mấy phần không vui.

Đám người Trần Tuấn Nam cũng im lặng không nói, Thẩm Quân Dụ càng bóp ngón tay, cúi xuống, trên mặt lạnh lùng.

Nếu như Đường Khả Hinh đồng ý với Trang Hạo Nhiên, đi theo Laurence và Vitas tiếp nhận hạng mục rượu đỏ khách sạn dưới nước, như vậy tất nhiên cô trở thành đại biểu cho Tập đoàn Hoàn Á của Trang Hạo Nhiên đấu thắng lợi hạng mục đầu tiên của khách sạn dưới nước, vốn là hai con hổ tranh nhau, mỗi một phần thắng lợi cũng vô cùng quan trọng.

Hai người đàn ông đều không lên tiếng nhìn cô.

Đường Khả Hinh suy đi nghĩ lại, vẫn không có chủ ý, quay đầu nhìn Thầy giáo.

Vitas ngồi ở một bên, lạnh nhạt không lên tiếng, hai mắt đông cứng nhìn tới trước.

Đường Khả Hinh nhớ tới ngày đó ở bệnh viện đã nói với Tưởng Thiên Lỗi, cô im lặng một lúc, rốt cuộc dịu dàng nói: “Rất xin lỗi,. . . . . Bây giờ tôi không có biện pháp tiếp nhận công việc này.”

Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi chợt lóe, nhìn cô.

Trang Hạo Nhiên lại im lặng nhìn cô, hai mắt thoáng qua một phần tiếc nuối thở dốc một hơi.

Lâm Tử Uy thấy Đường Khả Hinh im lặng, liền tiếp tục chủ trì cuộc họp nói: “Hiện tại chúng ta tiến hành dựa trên kết quả phân chia các hạng mục khách sạn dưới nước, bởi vì hạng mục này thuộc về hai tập đoàn Hoàn Á và Á Châu cùng phối hợp khai phá, cho nên Hội đồng quản trị Hoàn Cầu nghe phía bên Tổng Giám đốc Trang đề nghị, đầu tiên do thành viên Hội đồng quản trị thành lập Tổ giám sát, sau đó sẽ theo số lượng người tương quan trong tập đoàn, sàng chọn phụ trách các hạng mục!”

Chúng thư ký rối rít đứng dậy, cầm tài liệu đã chuẩn bị trong tay, bắt đầu chia từ hai người Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc trước, sau đó từ từ đưa tới trong tay mọi người.

Đường Khả Hinh ngồi tại chỗ, hiểu ra quyết định mới vừa rồi, trong lòng cô sinh ra áy náy, nhưng không có cách nào nữa mà cúi đầu.

Tiêu Đồng vừa nhận lấy tài liệu của trợ lý thư kí, vừa quay đầu nhìn Đường Khả Hinh, cười cười nói: “Không có chuyện gì đâu, Khả Hinh. Cô thật đủ mệt mỏi, còn đồng ý làm Giám sát viên sàng chọn đại lý trong cả nước, bây giờ còn đi Phòng kinhh doanh rượu phụ giúp, lại phải thi đấu, từ chối là chuyện bình thường. . . . . .”



Đường Khả Hinh nghe vậy, hai mắt lóe lên, nhưng vẫn khẽ thở dài.

Lâm Tử Uy bắt đầu cầm tài liệu lên, vừa được thư ký đưa vào số liệu quan trọng, vừa đọc tên tất cả nhân viên có liên quan của Tập đoàn Hoàn Á và Tập đoàn Á Châu, hạng mục phụ trách, trước tiên bắt đầu từ tổ thiết kế cơ bản, sau đó đến lãnh đạo cấp cao bỏ phiếu. . . . . .

Hội đồng quản trị và lãnh đạo cấp cao của Hoàn Cầu, rối rít giơ lên lá phiếu màu đen trong tay, dựa vào báo cáo phát ra cho mỗi ứng cử viên, còn có tình hình kiểm tra giám sát sàng chọn mấy ngày nay đối với bọn họ, đưa ra quyết định bỏ phiếu lần cuối! !

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, hai người đều im lặng ngồi ở một bên, nhìn từng hạng mục khách sạn dưới nước được phân loại, tất cả nhân viên phải có năng lực phi phàm, rối rít xuất hiện ở bên trong màn hình lớn, có một số thuộc Hoàn Á, có một số thuộc Á Châu. . . . . .

Lãnh đạo cấp cao hai bên, rối rít căng thẳng nhìn cảnh tượng này.

Bọn Tô Lạc Hoành càng căng thẳng, bởi vì Tưởng Văn Phong xuất hiện có thể phá vỡ cục diện sắp hình thành, quả nhiên. . .

Lâm Tử Uy cầm tài liệu trong tay, tiếp tục nói: “Bắt đầu bỏ phiếu có liên quan đến việc thiết kế phòng khách của khách sạn dưới nước và người phụ trách bộ phận mua sắm chủ yếu! ! Kiến trúc sư Trưởng thiết kế Phòng khách, tiến vào vòng chọn cuối cùng vị thứ nhất là Tưởng Văn Phong, vị thứ hai là thầy DK! !”

Một tràng tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên dành cho hai người hết sức quan trọng của Hoàn Cầu.

Thầy DK mỉm cười đứng lên trước, nhìn mọi người gật đầu, lại ngồi xuống.

Lúc này Tưởng Văn Phong cũng chậm rãi đứng lên, hai mắt khẽ lóe lên ánh sáng của người làm nghệ thuật, bình tĩnh thong thả nhìn mọi người nói: “Trong tương lai, tôi nhất định sẽ đem hết toàn lực, dẫn dắt đội kỹ sư thiết kế, vì khách sạn dưới nước của Hoàn Cầu, cho mọi người một thiết kế hài lòng.”

Lời này vừa nói ra, Hội đồng quản trị cùng đám lãnh đạo cấp cao rối rít cúi đầu, lại suy tính.

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cùng ngưng mặt nhìn anh.

“Anh đoán. . . . . .” Tô Lạc Hoành có chút không có chủ ý hỏi Lãnh Mặc Hàn.

“DK đã phụ trách phần tổng thiết kế phòng khách sạn dưới nước, lần này thiết kế bên trong phòng khách là sở trường của Tưởng Văn Phong, chắc chắn Hội đồng quản trị và lãnh đạo cấp cao sẽ hướng vào vị kia rồi. . . . . .” Lãnh Mặc Hàn nói không chút do dự.

Đường Khả Hinh cũng có chút căng thẳng nhìn trong màn hình tinh thể lỏng, xuất hiện hình ảnh hai Kiến trúc sư Trưởng, mà bên cạnh bọn họ số liệu màu đỏ đang không ngừng đi lên trên.

“Lần này thua, chúng ta không phải thua thiệt lớn?” Tô Lạc Hoành nắm chặt quả đấm, vẻ mặt chặt ngưng nói: “Mới vừa rồi Khả Hinh không có đồng ý nhận hạng mục rượu đỏ, đây chính là một công việc béo bở, sau khi cô ấy từ chối, bên chúng ta ở trong Bộ phận kinh doanh rượu, ngoại trừ Vitas không có người . . .”

“Vitas là thuộc về Hoàn Cầu, không phải chúng ta . . . . .” Lãnh Mặc Hàn lạnh nhạt nói.

“Chuyện này. . . . . .” Tô Lạc Hoành có chút lo lắng nói: “Vậy. . . . . . Nếu như Tưởng Văn Phong giành được hạng mục này, như vậy mua hàng nhất định là đi theo Tưởng Văn Phong . . . . . . Mẹ kiếp. . . . . . thật uổng công. . . . . .”

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cùng ngưng mặt ngẩng đầu lên nhìn vào màn hình tinh thể lỏng lớn, rốt cuộc xuất hiện dữ liệu quyết đấu của hai người, lấy 1000 lá phiếu làm chuẩn, Tưởng Văn Phong đạt được khoảng 645 lá phiếu, giành được hạng mục thiết kế phòng khách chủ yếu nhất của cả khách sạn, quả nhiên tiếp theo thành viên mua hàng, do người của Hội đồng quản trị đưa ra Hoàn Cầu, tất nhiên nối gót đi theo kỹ sư thiết kế!



Một tràng tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

Tưởng Văn Phong chậm rãi đứng dậy, nhìn tất cả Hội đồng quản trị và lãnh đạo cấp cao khẽ gật đầu cám ơn.

Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi thoáng qua nụ cười mấy phần sắc bén.

Trang Hạo Nhiên hết sức phong độ giơ tay lên, vỗ tay chúc mừng Tưởng Văn Phong.

Mấy người Tô Lạc Hoành cùng khẽ cúi đầu chán nản, nếu Tưởng Văn Phong không kịp thời xuất hiện, có lẽ kết quả cuộc so tài sẽ cơ hội thay đổi.

“Kế tiếp. . . . . .” Lâm Tử Uy tiếp tục mở một phần khác tài liệu, công bố nhân viên phụ trách hạng mục kho lưu trữ khách sạn dưới nước, cuộc họp tiếp tục diễn ra. . . . . .

Sắc mặt của Đường Khả Hinh càng ngày càng trắng bệch, cả người của cô bắt đầu trôi nổi cực nhanh, rốt cuộc hiểu rõ tại sao mới vừa rồi Trang Hạo Nhiên nhẹ nhàng bâng quơ hỏi mình có muốn cùng tham gia vào nơi lưu trữ rượu đỏ dưới đáy biển với kỹ thuật mới nhất hay không, bởi vì trong cuộc chiến Long Tranh Hổ Đấu này, nếu như đến lúc cuối cùng mới hỏi mình về quyết định hạng mục, mình nhất định sẽ không từ chối, trái tim đau giống như bị xé rách, áy náy xông lên não, mới phát hiện kiến trúc kinh thế này quan hệ đến vận mạng sống chết của hai người đàn ông trong tương lai, mà mình lại dễ dàng mang một lợi thế trong tay Trang Hạo Nhiên mạnh mẽ vứt ra ngoài. . . . . .

Cô lập tức gấp rút ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên! !

Trang Hạo Nhiên vẫn nở nụ cười đẹp trai, hơi ngửa mặt nhìn tình hình bỏ phiếu trong màn hình lớn, không chút nào phát hiện thái độ của anh có chút không đúng.

“Khả Hinh?” Tiêu Đồng gọi nhỏ cô.

“À?” Lúc này trái tim Đường Khả Hinh đập thình thịch.

“Cô vốn là nhân viên thuộc Bộ phận kinh doanh rượu của Hoàn Cầu, nhưng lúc nảy Tổng Giám đốc mới vừa hỏi cô, có muốn tham gia vào hạng mục hầm chứa rượu đỏ hay không, cô từ chối. . . . . . Vậy. . . . . .” Tiêu Đồng có chút khó nghĩ, tay đặt nhẹ ở trên phím en­ter, có chút bất đắc dĩ xóa quyền bỏ phiếu của cô, mới phát hiện đáng tiếc nói: “Tôi xóa đây. . . . . .”

Đường Khả Hinh lập tức nhìn có bốn nhân viên của Bộ phận kinh doanh rượu, bởi vì mình rút lui, lập tức biến thành ba người, đầu tiên là Laurence, thứ hai Vitas, người thứ ba là Quách Thái Ny thuộc Bộ phận kinh doanh rượu! ! Một cấp dưới tài giỏi của Tưởng Thiên Lỗi trong Bộ phận kinh doanh rượu! !

Sắc mặt của cô lập tức trắng bệch.

“Hiện tại chúng ta công bố diện tích kiến nghị chính phủ phê duyệt hầm chứa rượu đỏ dưới nước, khoảng 10000 mét vuông, nhưng số lượng rượu đỏ được lưu trữ là một triệu chai!” Lâm Tử Uy đọc trước số lượng! !

Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nghe được con số liệu này, sau lưng của cô cảm thấy rét lạnh.

“Nguồn vốn dự định đầu tư xây dựng, một tỷ bảy trăm triệu.” Lâm Tử Uy chậm rãi mở nội dung tài liệu ra, sau khi đọc số liệu, lại đọc tên ba người Laurence và Vitas cùng Quách Thái Ny, chọn ra hai người tiến hành bỏ phiếu, nhưng bởi vì Vitas và Laurence cùng là người của Hoàn Cầu, cho nên không cần tiến hành bỏ phiếu, mà Đường Khả Hinh là ứng cử viên mới trong giới chuyên gia hầu rượu, càng là đứa con cưng mới nhất trên tạp chí của các nước, theo như Hội đồng quản trị nghiêng về kiến trúc sư Tưởng Văn Phong tuổi trẻ và năng động, chứng minh những người già vẫn rất khát vọng có thể rót nhiều máu mới cho Hoàn Cầu, có lẽ bọn họ sẽ coi trọng phát huy Đường Khả Hinh, đứa con cưng mới nhất trong giới rượu đỏ, nhưng bởi vì trong câu hỏi cuộc họp vòng thứ nhất, Đường Khả Hinh rút lui quyền bỏ phiếu, mà Quách Thái Ny đã trao đổi với Tưởng Thiên Lỗi, đã sớm lập cam kết, có ý muốn phải gánh vác trách nhiệm nặng nề, nhưng bởi vì không có người cạnh tranh, cho nên Quách Thái Ny lấy tư thế không có người phản đối, toàn bộ thông qua, trở thành một trong những người chịu trách nhiệm hạng mục hầm lưu trữ rượu đỏ dưới đáy biển!

Một tràng tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

Từ chỗ ngồi, Quách Thái Ny mỉm cười đứng lên, nhìn về phía mọi người gật đầu cám ơn.

Cả người Đường Khả Hinh giống như ở trong đám mây, trên trán toát mồ hôi lạnh, từ từ ngẩng đầu lên, nhìn các hạng mục khách sạn dưới nước của Hoàn Cầu, hai tập đoàn lớn phân chia hạng mục chủ yếu, Hoàn Á phụ trách 57 hạng mục, mà Tập đoàn Á Châu phụ trách 58 hạng mụ, chỉ kém một phiếu, con hổ bị mất vị trí của mình! ! Đầu cô như nổ tung, máu nhanh chóng đông lại, trái tim lại bị nện một phát thật nặng ! ! ! ! !
Nhấn Mở Bình Luận