Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Mấy người đều trầm mặc dùng đũa, nhẹ gắp một chút thịt cá, cho vào miệng nếm thử ... Trần Mạn Hồng cùng Kỳ Gia Minh đứng ở một bên, vô cùng khẩn trương nhìn bọn họ.

Lão đầu bếp lại càng gấp đến độ mồ hôi chảy ròng ròng.

Hoắc Minh nhẹ nhai chút thịt cá ấy, còn có uống thử một ngụm canh suông, thực sự có chút cảm động cười nói; " Đầu bếp của khách sạn Á Châu chúng ta, quả thật là thiên hạ vô địch a..."

Câu này nghe có chút đùa cợt.

Đường Khả Hinh thật cẩn thận đem đũa vừa dùng đặt xuống , dùng thân phận tổng giám đốc bộ phận rượu vụ của mình , cảm thán cười nói: "Tôi đã thật lâu không có thưởng thức qua món cá nào mới mẻ như vậy, bỏ vào trong miệng lập tức hòa tan, hương thơm của cá hòa quyện tạo ra một loại mỹ vị, dùng rượu trắng tạo thành canh suông, trong nháy mắt chinh phục tâm linh người thưởng thức, ăn xong còn có cảm giác được một chút thư sướng, ăn ngon thật!"

Người thử thức ăn cũng chậm rãi đặt đũa vào đĩa củ cải trắng được cắt gọt thành con cá nhỏ, bỏ vào trong miệng, lập tức thở phào nhẹ nhõm, cảm giác được vị ngọt của củ cái như điểm thêm cho hương vị của cá hòa cùng canh suông mang đến một cỗ hương vị vô cùng đặc biệt, làm người ta ăn vào, thân thể lập tức cảm giác được sự nhẹ nhàng khoan khoái, bọn họ đồng thời mỉm cười gật đầu.

"Được! ! Món ăn này qua cửa! !" Hoắc Minh mỉm cười gật đầu.

Lão đầu bếp Nhã Các ở phòng ăn lập tức thở phào nhẹ nhõm, mấy đầu bếp trẻ tuổi, phụ trách món ăn này, cũng lập tức mềm nhũn ngồi trên nền nhà, tháo xuống chiếc mũ đầu bếp, lau đi mồ hôi nóng hổi đang từng giọt lăn trên trán! !

Món ăn thứ hai lập tức được mang ra!

Trợ lý đầu bếp cẩn thận từng li từng tí nâng món "Bách hợp tình" của phòng ăn Ngự Tôn ra, bày xếp trên bàn một cách thật tinh vi! !

Một đĩa lớn hình tròn màu trắng ở giữa dùng những bông hoa bách hợp nhỏ để xếp thành một đóa bách hợp lớn, tầng tầng lớp lớp tỏa ra xung quanh, ở giữa đĩa đặt một con cá chình ướp muối vàng óng, được cắt lát, còn lắc bên trên một ít mù tạc cùng màu xanh của hoa nhài, hương sắc thập phần mê hoặc lòng người!

Lão đầu bếp đứng ở cạnh cửa, theo thói quen ngưng mặt không lên tiếng.

Người thử thức ăn, Hoắc Minh cùng mọi người cùng nhau tiến về phía trước, lại cầm đôi đũa, cẩn thận từng li từng tí gắp một miếng bách hợp nho nhỏ bên trong là thịt cá cùng nước sốt cho vào miệng, chợt cảm thấy thịt cá thật tươi mới, non mềm, mùi vị của cá muối hòa quyện cùng nước sốt và hương hoa bách hợp lan tỏa trong miệng, bọn họ lập tức cười rộ lên, nếu như nói món ăn vừa rồi là hoa sen, làm người ta cảm thấy thanh đạm cùng chờ mong , thì bây giờ món ăn này thực sự làm thỏa mãn sự chờ đợi của người ăn, thậm chí mùi vị còn ngon hơn một phần!

Tất cả đều cùng nhau mỉm cười gật đầu.

Đường Khả Hinh cảm thấy thật vui mừng thậm chí gắp một phần bách hợp cuộn thịt cá đến trước mặt sư phụ, tay nâng đến nói: "Sư phụ, ngươi ăn thử đi!Ăn thật ngon a!Con lần sau sẽ học làm để người ăn thử! !"

Vitas nhíu mày nhìn về phía học trò! !

"Người mau ăn a! !" Đường Khả Hinh lại khẩn trương thúc giục! !

Laurence đứng ở một bên, nhàn nhạt cười.

Vitas không có cách nào, chỉ phải cúi đầu ăn món cá mà học trò đưa tới, lập tức cảm giác được hương vị thật đặc biệt, cho tới bây giờ cũng chưa từng thưởng thức qua...

"Ăn ngon đi?" Đường Khả Hinh thở dài một hơi, nhịn không được kích động cười rộ lên: "Đầu bếp ưu tú trên thế giới này thật là một nghệ thuật gia khiến người ta phải xúc động!"

"Món ăn này cũng qua! !" Hoắc Minh cùng người thử món ăn cùng nhau mỉm cười gật đầu.

Trần Mạn Hồng thở phào nhẹ nhõm, lão đầu bếp cũng đứng ở bên trong, cũng thở phào nhẹ nhõm, cởi mũ đầu bếp đem lau mồ hôi.

Khẩn trương một hồi, đủ loại kiểu dáng món ngon bắt đầu lục tục đặt trên mặt bàn, mọi người giống nhau đều cầm đũa lên thử đồ ăn, sau đó đều hài lòng gật đầu mỉm cười, bên trong phòng bếp cũng đều xuất hiện một loạt tiếng thở phào nhẹ nhõm. Đầu bếp chính cũng nhanh chóng đưa đơn, phân phó người bên nhà kho lập tức thu thập danh sách những nguyên liệu cần thiết từ các đầu bếp để đi mua. Đường Khả Hinh cũng nhanh chóng cùng người phục vụ rượu, còn có sư phụ cùng nhau đi xuống hầm chứa rượu của khách sạn Á Châu, phân tích từng món ăn, để lấy ra các loại rượu phù hợp. Sau đó Đường Khả Hinh đem danh sách những loại rượu đã loại ra hôm qua, không thể sử dụng được, phân phối đến các nhà hàng, hạ mệnh lệnh hôm nay nhất định phải bán toàn bộ những loại rượu này! !



Trong lúc mọi người đang vô cùng bận rộn, Nhã Tuệ lại đang có mặt tại bãi cỏ nhà hát, cầm bộ đàm quan sát nhân viên đem bàn tròn, đặt ở trung tâm bãi cỏ, sau đó nhanh chóng trải khăn trải bàn tơ lụa với hoa văn phức tạp lên trên , bên này bàn dài mười thước cũng đã bày xong rồi, một nhân viên tạp vụ cầm khăn dài 13 thước, đứng ở đầu này, nhìn về phía bàn dài mười thước trước mặt, thoáng cái làm bộ muốn đẩy về phía trước! !

Bên kia nhân viên tạp vụ nhanh chóng nhận lấy khăn trải bàn phẳng phiu chỉnh tề, mười hai nhân viên tạp vụ lập tức bày xếp những lọ thủy tinh, bên trong là dung dịch màu xanh yêu mị, hoa bách hợp, hoa hồng thượng đẳng được bó lại từng bó thật xinh đẹp! !

Trần Mạn Hồng dẫn ba mươi công nhân chuyển đồ ăn, tay cầm bộ đàm, vừa đi vừa nói: "Lần này chúng ta sẽ đi ra theo hình chữ S! ! Trước tiên là dọc theo bàn tròn, sau đó đi theo hướng tám giờ, sau đó cùng lúc đồng thời bày món ăn! ! Hiểu chưa?"

"Rõ ạ!" Mọi người cùng nhau gật đầu!

P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]!

Nhã Tuệ gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, đứng ở trong đám người, nhìn bãi cỏ rộng lớn, còn có những tán lá cây ưu nhã, tất cả mọi thứ trên bàn ăn... Nhân viên công tác cẩn thận từng li từng tí đứng ở bên dưới những tán cây, dùng những đóa hoa quýt dệt thành vòng hoa, xinh xắn treo ở trên cây, sau đó mới nghe điện thoại, được thông báo món ăn cơ bản đã được hoàn thành, cô tức khắc gật đầu, cầm bộ đàm, nói: "Thử đèn laser, còn có suối phun nước! Bởi vì là yến tiệc ngoài trời, nên tôi sợ tia sáng không đủ! !"

"Vâng! !" Kỹ sư ở đầu bên kia lên tiếng trả lời, tức khắc cầm lên bộ đàm, phân phó nhân viên nói; "Trước thử ánh đèn chỗ suối phun! ! Sau đó kết nối máy tính để gửi hình ảnh cho quản lý Lưu!"

"Vâng!" Nhân viên theo dõi ở bên trong, lập tức đè nút, chờ đợi 12 Venus ở phía trước suối phun nhà hát! !

Nhã Tuệ khẩn trương đứng ở một bên, ngẩng đầu nhìn thấy mười hai vị thần được điêu khắc ở trước đài lập tức được thắp sáng, suối phun nước một tầng so với một tầng lại càng cao , cuối cùng cao tới 8 thước, thì một vầng ánh sáng màu vàng xuyên qua mặt nước chiết xạ xuống dưới, rơi vào trên sân cỏ rộng lớn, cô lập tức cầm lên di động, xem hình ảnh mà kỹ sư truyền đến cho mình, phát hiện ra hiệu quả của tia sáng chưa đủ, liền lại nói: "Thử ánh đèn xem! !"

"Thử ánh đèn!” Kỹ sư cầm lên bộ đàm, cao giọng hô! !

Tại lúc ánh đèn được thắp sáng, toàn bộ những bức tượng điêu khắc xanh vàng rực rỡ ở trung tâm nhà hát lớn được ánh sáng tia Laser chiếu vào, ánh sáng phản chiếu xuống mặt nước chiết xạ hắt ngược trở lại trên trời tạo thành một mảng trời đầy mộng ảo, đây là công nghệ đèn điện hiện đại nhất thế giới!

Nhã Tuệ nhìn thấy di động truyền tới hình ảnh hơn ba trăm người trên yến hội, hình thành những ánh đèn mê hoặc lấp ánh trên bầu trời, cô bỗng cười, khách sạn Á Châu... Chỉ mong mày sẽ vĩnh viễn lưu trên thế giới này, bởi vì có biết bao nhiêu người đã chứng kiến hình ảnh đặc sắc này của mày! !

"Lần này..." Trần Mạn Hồng một bên cầm bộ đàm, phân phó người chuyển đồ ăn, vừa đi tới trước mặt Nhã Tuệ, có chút nghi ngờ cười hỏi: "Lần này khách sạn chúng ta gặp sự cố lớn như vậy, tiền này là ai bỏ ra a? Không có khả năng toàn bộ là chúng ta bỏ ra đi? Như vậy quá lỗ vốn rồi !"

Nhã Tuệ mỉm cười nhìn Trần Mạn Hồng nói: "Mỗi bàn ăn gần một trăm vạn, do khách mời trả, khách sạn chúng ta một bàn trả mười vạn, bởi vì tiệc từ thiện tối, cho nên tổng giám đốc có nói, không cần trả quá cao!!Tất cả còn lại quyên tặng cho từ thiện !"

"Một trăm vạn!" Trần Mạn Hồng nghe xong lời này, bỗng nhiên cười, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói: "Những thức ăn này thật không ngon a!"

"Ai nói !" Nhã Tuệ nhìn về phía cô, cười rộ lên nói: "Cô không biết ngon như thế nào đâu!"

Trần Mạn Hồng lập tức cho rằng cô đang đùa, cười nói: "Cô suy nghĩ một chút a, một bàn một trăm vạn, ba trăm bàn, bao nhiêu tiền a? Ba trăm bàn đấy! Tiệc từ thiện này cơ bản phải cần bao nhiêu tiền a!"

"Chúng ta chỉ có thể giúp đỡ thôi!Tôi cuối cùng chỉ còn lại một chỗ ngồi của khách mời..." mặt Nhã Tuệ có chút đỏ hồng cười nói.

"Cô?" Trần Mạn Hồng kinh ngạc nhìn về phía cô ấy, cười rộ lên nói: "Cô... Cô ngồi bàn cùng ai?"

Nhã Tuệ cũng có chút ngượng ngùng cười nói: "Tổng giám đốc Tưởng bảo tôi và mấy vị phó tổng, còn có tổng giám đốc ngồi một bàn!"

"A? Được đấy!" Trần Mạn Hồng cười rộ lên, nói; "Cô định chọn cành cao bay lên à, thân ái !"

"Thôi đi! Cô cũng không biết đã tham dự bao nhiêu lần yến hội như vậy rồi..." Nhã Tuệ mới được Tưởng Thiên Lỗi khen ngợi , mà nay đã trễ nhiệm vụ, cô không khỏi nặng nề thở một cái.



"Được rồi, mau đi! ! Cố lên nhé! !" Trần Mạn Hồng mỉm cười nhìn cô nói; "Đến lúc đó cô tham dự yến hội, tôi sẽ giúp cô !"

"Cảm ơn!" Nhã Tuệ nói xong, lập tức cầm máy bộ đàm, nhanh chóng hỏi; "Bộ phận rượu vụ đã đưa rượu tới chưa? Phòng tiệc rượu đã chuẩn bị xong rồi..."

Lúc này, cô lại nghĩ tới cái gì xoay người lại, nói với Trần Mạn Hồng; "Mạn Hồng!"

"Uhm?" Trần Mạn Hồng xoay người, nhìn về phía Nhã Tuệ hỏi; "Làm sao vậy?"

"Tôi vừa quên chưa nói với cô ! ! Rượu hôm nay, phải trực tiếp mang đi, ! Không được đi nhầm a! !" Nhã Tuệ lập tức nhìn về phía cô, khẩn trương phân phó.

"Biết rồi! !" Trần Mạn Hồng lập tức lên tiếng trả lời, lại nhanh chóng xoay người, phân phó công nhân tiếp tục học cách ra sân..

Hầm chứa rượu ! !

Đường Khả Hinh đứng ở bên trong hầm chứa rượu, nhanh chóng phân phó công nhân nhóm đầu tiên trước mang ra rượu Băng Hồ Điệp của Bác Dịch, nghe thấy Nhã Tuệ gọi, cô lập tức cầm máy bộ đàm, nhanh chóng nói: "Nhóm đầu tiên đã đi ra rồi, đang mang đến phòng tiệc rượu đó! !Bàn tiệc đứng đã cử 12 người pha chế rượu đến, các loại cocktail cũng đã chuẩn bị xong, sẽ mang ra ngay. Tủ lạnh cỡ nhỏ, tôi cũng đã mượn từ CLB giúp chị, thích hợp bày đặt ở bàn ăn phía dưới! Như vậy có thể đỡ tốn công sức!"

Nhã Tuệ thở phào nhẹ nhõm, cầm bộ đàm thật tình cười nói: "Khả Hinh! Cám ơn cô!"

Đường Khả Hinh cầm bộ đàm, nghe thấy bạn tốt nói chuyện như vậy, chậm rãi cười, thật tình nói: "Cô có cần toàn bộ nhân viên công tác của khách sạn Á Châu, biểu đạt tình yêu đối với tôi không!"

Các bộ phận quản lý cùng nhân viên phục vụ nghe thấy Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ nói chuyện, cũng không nhịn được mà bật cười.

Nhã Tuệ nghe thấy những lời này, hai mắt đỏ bừng, thật tình cầm bộ đàm, nghẹn ngào cười, nói; "Tôi, Nhã Tuệ ở đây xin cảm ơn các vị đồng nghiệp, mọi người đã cực khổ rồi!"

Toàn bộ mọi người đều không nói gì , trước sân khấu bộ phận quan hệ xã hội , phòng thu mua cùng mọi người vẫn còn đang các nơi, trong trong ngoài ngoài bận rộn , tổng giám đốc Hoắc Minh còn đến cửa hàng hoa, cùng bộ phận quản lý, nâng một cái sọt hoa hồng thật lớn, không cẩn thận còn bị gai đâm, mọi người đều bởi vì quá bận, nên không ai có thời gian đồng tình với anh, anh cũng chỉ hơi nhíu mày cầm máu, nói; "Hoa hồng này gai cũng nhọn đến như vậy! !"

Như Mạt lúc này, đang cùng các vị phu nhân chủ tịch đi tới từ sau vườn hoa khách sạn, đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lại nhìn thấy Hoắc Minh ngón tay bị đâm chảy máu , ánh mắt cô ta nhàn nhạt, cười nhìn về phía anh, kêu nhỏ: "Tổng giám đốc Hoắc!"

Hoắc Minh một bên hơi buông lỏng ngón tay một chút, một bên tươi cười nhìn về phía Như Mạt, tôn kính đi tới, gật đầu thăm hỏi nói; "Như Mạt tiểu thư, ngài tới rồi."

"Vừa mới đến thôi, mói dùng xong bữa trưa không lâu..." Cô ta có chút quan tâm nhìn về anh nói; "Tay ngài bị thương sao?"

"Không có gì đáng ngại, chỉ là bị hoa hồng đâm thôi!" Hoắc Minh cười nói.

"Cẩn thận một chút, hoa hồng đâm người, sẽ rất đau..." Như Mạt nói xong, mở túi xách màu lam của mình, từ bên trong lấy ra một cái khăn tay, nói với anh: "Băng lại đi..."

"Không cần đâu! Cảm ơn!" Hoắc Minh tức khắc cự tuyệt.

"Cầm đi..." Như Mạt ôn nhu đem khăn tay đặt ở trong lòng bàn tay của anh lại chậm rãi xoay người, vẻ mặt lãnh đạm rời đi.

Hoắc Minh cầm chiếc khăn tay lộ ra mùi hoa hồng thoang thoảng, có chút cảm động nhìn về phía thân ảnh ôn nhu của Như Mạt, nghĩ cô ấy thật là một cô gái ôn nhu thánh thiện.(O.0)

Như Mạt mỉm cười đi về phía trước, thần sắc lãnh đạm tự nhiên lại mỹ lệ, phiêu diêu tự tại dường như không nhiễm khói lửa trần gian, chỉ là mùi hương hoa hồng kia mang theo chút quỷ dị lướt qua, đôi mắt cô ta lóe ra mấy phần gian xảo, trong đầu vang lên lời Tần Vĩ Nghiệp nói: Bọn họ thật sẽ không ngờ, vạn lần không nghĩ đến, tôi sẽ động thủ trong rượu, đến lúc đó con gái Hàn Văn Hạo, kể cả chủ tịch Hàn Trí Trung cùng nhau tham dự yến hội, chỉ cần chúng ta đem bọt rượu, giao cho nhân viên tạp vụ kia, không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần nó nổ tung, phá hủy dung nhan của con gái Hàn Văn Hạo, ông ta nhất định sẽ truy cứu tới trách nhiệm của Hoàn Cầu! Cũng nhất định sẽ truy cứu tới trách nhiệm của Đường Khả Hinh! Tôi muốn đêm nay, danh dự của bọn họ sẽ hoàn toàn bị phá hủy! !

Như Mạt nghĩ tới chuyện này, lại yếu ớt cười, nhớ tới tối hôm qua Tần Vĩ Nghiệp cởi hết y phục của cô, dùng ngón tay không ngừng tiến vào trong thân thể cô ta, khiến cho cô ta động tình, thế nhưng anh ta đã không còn là người đàn ông nhiệt tình như trước nữa... Thiên Lỗi, anh yên tâm, em nhất định sẽ làm cho Hoàn Cầu phá sản, đến lúc đó anh không còn gì cả, em sẽ là người ở bên cạnh anh, khi ấy anh sẽ hiểu ra, trên cái thế giới này, người yêu thương anh nhất, không ai khác ngoài em.....
Nhấn Mở Bình Luận