Mộ Ái Lam khẽ vuốt mái tóc màu bạch kim của Nguyệt Linh nói:
- "Có chuyện gì mà sao trong con thẫn thờ thế?"
- "Con bị người ta bắt nạt~" - Nguyệt Linh nhõng nhẽo nói.
- "Ai bắt nạt con thế? Ta phải băm kẻ đó ra trăm mảnh!"
- "Có một người giúp con rồi"
- "Ai thế?"
- "Là Lục Tư Thần của Lục Gia ạ"
- "Lục Tư Thần sao?"
- "Vâng!"
Mộ Ái Lam rơi vào trầm tư, Lục Tư Thần chẳng phải là người thừa kế của Lục Gia sao? Hơn nữa nghe nói cậu ta rất máu lạnh, chưa từng giúp ai bao giờ. Không ngờ lại giúp đỡ Linh Nhi của bà, không lẽ tên tiểu tử đấy nhìn trúng Linh Nhi rồi? Mộ Ái Lam lắc đầu, làm sao có chuyện đó được. Chắc do thấy ngứa tay nên mới giúp.
- "Linh Nhi này"
- "Dạ mẹ?"
- "Con đừng tiếp xúc quá gần với tên tiểu tử họ Lục đấy. Cậu ta không phải loại người tốt lành gì đâu!"
- "Vâng, con biết rồi ạ"
- "Lên lầu thay đồ đi, chắc con mệt rồi"
- "Dạ~"
Nguyệt Linh lên lầu thay đồ. Cô vừa lên được một lát thì Nam Cung Minh Lâm (cha cô) và Nam Cung Minh Hoàng về tới. Mộ Ái Lam đem chuyện của Nguyệt Linh kể cho hai người họ. Hai người họ cũng trầm tư y như Mộ Ái Lam lúc nghe thấy chuyện đó vậy!
Nguyệt Linh thay đồ xong đi xuống nhà thì thấy mọi người đều đang ngồi trên ghế sofa, khuôn mặt ai cũng sa sầm cả. Nguyệt Linh tiến đến gần hỏi quản gia Cao.
- "Bác Cao, sao đột nhiên mọi người lại có vẻ mặt kì dị thế ạ?"
- "Cái này…tôi nghĩ tiểu thư nên đến đó hỏi vẫn sẽ tốt hơn đấy ạ"
Hơ hơ, bảo cô đi hỏi sao? Sẽ chẳng ai trả lời đâu! Kiểu gì cũng sẽ đáp lại một câu: 'Con còn nhỏ, không nên biết đâu!'
Biết bản thân không thể dò hỏi ai, Nguyệt Linh ấm ức đi đến ghế sofa và ngồi xuống.
- "M-mọi người hôm nay s-sao thế ạ?" - Nguyệt Linh căng thẳng hỏi.
- "Có phải con thích tên tiểu tử nhà họ Lục kia không?" - Mộ Ái Lam nghiêm túc hỏi.
- "Không có! Sao con thích cậu ta được chứ!"
- "Thật không?" - Nam Cung Minh Hoàng dùng giọng điệu âm trầm hỏi.
- "Thật đấy ạ! Mặc dù cậu ta có dáng vẻ không tệ nhưng em không thích cậu ta chút nào!"
- "Hừm, chắc không sao đâu" - Nam Cung Phong Hàn nhìn mọi người rồi gật đầu.
- "Mong là như vậy, con tuyệt đối không được thích tên nhóc nhà họ Lục kia đâu nhé!" - Nam Cung Minh Lâm nghiêm túc nói.
- "Vâng, con biết rồi ạ!"
Sau khi nghe quản gia nói đồ ăn đã được dọn xong, mọi người lại trở về dáng vẻ vốn có của họ, đó là một dáng vẻ…Cuồng con gái/em gái!
- "Con mau ăn thử cái này đi Linh Nhi, món sườn chua ngọt này mẹ khó khăn lắm mới tìm được công thức để kêu nhà bếp làm đấy!"
- *Rõ ràng là nhà bếp tự tìm công thức làm mà!*
- "Ăn món cá kho mà ta thử học theo mấy bữa ăn của người bình thường đấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!