Triệu Như thất thần ngồi phệt xuống, nói như vậy có nghĩa là, mọi thứ chấm hết rồi sao!
Dư Văn Xương thuận thế nói theo: “Đây là bệnh viện tư nhân, quan hệ giữa tôi và viện trưởng rất tốt, việc Tiêu Tiêu bị thương, phải cắt bỏ tử cung chỉ cần xử lý thỏa đáng thì sẽ không ai biết được...”
Người nhà họ Tiêu không nhiều, sức khỏe Tiêu Định Bân không tốt, ông nội Tiêu thì đang ở tại nhà cũ, vả lại nhà họ Tiêu còn đang chỉnh đốn, phần lớn người hầu trong biệt thự đều bị thay đổi rất nhiều, đây quả thực là cơ hội tốt.
Chỉ cần sắp xếp ổn thỏa, nhờ Dư Kiều sinh con hộ, vậy sau này Tiêu Tiêu có thể đứng vững ở nhà họ Tiêu rồi.
Về phần nhà họ Dư, đương nhiên sẽ được bám víu vào cây đại thụ để hưởng lợi.
“A Như, bà suy nghĩ kỹ đi, chúng ta không dễ dàng gì mới có được ngày hôm nay, nếu như chuyện này không đi đúng theo kế hoạch của tôi, vậy kết cục chẳng phải sẽ là Tiêu Tiêu bị nhà họ Tiêu từ hôn. Chuyện Tiêu Tiêu mất đi tử cung không thể sinh con bị truyền ra ngoài, cả đời này của nó không thể kết hôn được nữa sao? Bà cam tâm để cho nó lấy một tên nghèo hèn tầm thường à?”
Toàn thân Triệu Như phát run, bà ta khóc lóc, không ngừng lắc đầu, bà ta đã chịu đựng những ngày tháng khổ cực quá đủ rồi, làm sao có thể để con gái mình cũng phải chịu cảnh tương tự như vậy?
“A Như, bây giờ đã không còn cách nào khác, chúng ta cũng có thể thuê người phụ nữ khác đẻ mướn, nhưng sẽ không dễ khống chế như A Kiều, nói gì đi nữa thì tôi cũng là bố của A Kiều, mẹ nó vẫn còn ở nhà họ Dư, nó vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời, bà nghĩ xem có đúng không?”
Triệu Như khóc thút thít, nhưng lúc này đã không phản đối như ban nãy.
Dư Văn Xương lại nói: “Hơn nữa, nếu là A Kiều thay Tiêu Tiêu sinh con, trong người đứa trẻ đó vẫn mang dòng máu nhà họ Dư, sau này cũng sẽ gần gũi với chúng ta, nếu đổi thành người ngoài, không cùng huyết thống, tương lai sẽ không thân thiết với chúng ta, bà thấy đúng không?”
Triệu Như biết rằng thật sự không còn cách nào khác, lời Dư Văn Xương nói cũng là một biện pháp. hoàn hảo, nhưng trong tâm rốt cuộc vẫn có chút không cam tâm.
Nhưng không cam tâm thì biết làm sao được, Tiêu Tiêu đã thành ra như vậy, đâu là thần tiên mà có thể khiến con bé khôi phục lại như cũ.
“Tôi có thể đồng ý với ông, nhưng có vài điều, tôi cần nói trước với ông”.
Triệu Như lau nước mắt, hít một hơi thật sâu, trước giờ bà ta luôn là kẻ thâm sâu khó lường, hiện tại đã bình tĩnh trở lại, biết rõ sự việc đã không thể xoay chuyển nhưng cho dù là vậy, bà ta cũng muốn đòi quyền lợi tốt nhất cho bản thân và Tiêu Tiêu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!