Rốt ruộc là ai đã hại bà ta cùng nhà họ Dư?
Bà ta biết rõ có rất nhiều người ở đây ghen ghét với nhà mình, dẫu sao các cô gái muốn lấy Tiêu Định Bân cũng có thể xếp thành hàng dài, nhưng con gái của bà ta đã giành được vị trí ấy.
Họ ghen ty và tức giận thì thôi, chứ sao còn giở trò bẩn này ra, lẽ nào không sợ bị đày xuống địa ngục ư?
“Ai bảo con nhà người ta số đỏ, còn cứu được cậu chủ nhà họ Tiêu”.
“Tôi thấy cậu chủ nhà họ Tiêu cũng không mấy mặn mà với cô Dư này đâu...”
“Sao bà biết?”
“Đính hôn lâu thế rồi nhưng có bao giờ thấy cậu ấy dẫn vợ sắp cưới ra ngoài đâu. Cũng chẳng thấy thể hiện tình cảm gì với nhau là đủ biết rồi”.
“Thì sức khoẻ của cậu chủ nhà họ Tiêu không ổn, ai chả biết...”
Một vị phu nhân đanh thép nói: “Không phải cô chủ nhà họ Dư đã chữa khỏi bệnh lạ cho cậu ấy rồi à? Nếu đã chữa khỏi thì cậu ấy như người bình thường rồI còn gì. Giờ họ còn có con nữa, cậu chủ nhà họ Tiêu cũng dần tiếp quản sản nghiệp của gia đình. Nhưng tại sao cậu ấy có sức đi làm, lại không có sức đi dạo hay tham gia tiệc với vợ tương lai?”
“Bà ấy, miệng lưỡi đúng là không thua ai bao giờ”.
“Tôi toàn nói sự thật thì có gì phải sợ?” “Được rồi, đừng để bà ta nghe được...”
“Tôi cố tình cho bà ta nghe thấy đấy, trước kia các bà nịnh bợ bà ta làm tôi chướng mắt muốn chết, trông cái vẻ mặt tiểu nhân đắc ý của bà ta mà tôi phát bực lên được”.
Triệu Như không nghe tiếp được nữa nên đứng dậy rồi lườm mấy người kia một cái, sau đó quay người đi vào nhà vệ sinh.
Chờ hai tháng nữa, Tiêu Tiêu chính thức được gả vào nhà họ Tiêu, bà ta nhất định sẽ trút cơn giận ngày hôm nay.
Bà ta biết người đàn bà ban nấy, đó là phu nhân của nhà họ Khương, tên là Tiết Minh Lan, nghe đâu trước kia bà ta khá thân với Tô Tẩm, trong nhà cũng có một cô con gái như hoa như ngọc, cũng từng có ý đồ gả tới nhà họ Tiêu. Thù mới nợ cũ gộp lại, đương nhiên bà ta sẽ chạy tới đây để giậu đổ bìm leo.
Nhưng có lẽ bà ta vui sớm quá rồi, Tiêu Tiêu đã sinh con trai cho Tiêu Định Bân, dù thế nào thì hai nhà Dư Tiêu cũng đã có sợi dây huyết mạch kết nối với nhau, Tiêu Tiêu chắc chăn sẽ là con dâu nhà họ.
“Bà nhìn bà đi, cố tình gây thù chuốc oán với bà ta làm gì. Người ta có câu thà đắc tội quân tử, chớ động tới tiểu nhân, tôi đoán là bà ta ghim thù với bà rồi đấy”.
“Ghim thoải mái, tôi mà phải sợ chắc?”
Vị phu nhân kia cười lạnh nói: “Cậu chủ nhà họ Tiêu đã lấy con gái bà ta đâu, mà dù có lấy thì tôi vẫn cứ nói tiếp đấy! Tưởng người ở đây có trí nhớ kém đã quên sạch chuyện xấu trước kia của nhà họ Dư rồi chắc?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!