Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng

Tiêu Định Bân đứng trước cửa, thực tế hai chân đã run rẩy.

Đối với Tiêu Định Bân, Tiêu Dự An vô cùng quan trọng, anh còn có suy nghĩ nghĩ, nếu Dư Tiêu Tiêu không phạm phải tội giết người phóng hỏa, có lẽ kiếp này anh sẽ không li hôn với cô ta, nhưng cho dù không li hôn, anh cũng không muốn gặp lại Dư Tiêu Tiêu.

Như vậy, Dự An có thể là đứa con duy nhất trong cuộc đời anh.

Vậy sau này Tiêu thị cũng chỉ do Dự An thừa kế.

Đây là máu mủ của anh, hàng trăm năm sau vẫn sẽ có mối ràng buộc duy nhất của anh! Vậy nên, trong lòng Tiêu Định Bân, ngoại trừ ông cụ Tiêu thì Dự An chiếm vị trí quan trọng nhất.

“Cậu Tiêu, cậu về rồi, vết thương trên người cậu chủ nhỏ không có gì đáng ngại, chỉ là bị hoảng sợ một chút, tôi đã nhờ người đi nấu thuốc an thần rồi...”

Bác sĩ Du đứng dậy nói.

Tiêu Định Bân chậm rãi gật đầu, từng bước đến bên giường của Dự An.

Anh ngồi xuống, từ từ nắm lấy tay Tiêu Dự An. 

Trên tay và chân cậu bé đều có vết thương, tuy đã bôi thuốc, nhưng vẫn còn hơi rướm máu.

Từ nhỏ tới lớn, anh chưa từng để Dự An bị thương, nhìn vết thương trên người con trai, anh cũng thấy đau như cắt vào da thịt mình.

Tiêu Định Bân lại nhẹ nhàng vuốt trán Tiêu Dự An, thấy hơi nóng thì vội kêu bác sĩ Du, bác sĩ Du sờ một chút, lấy ra nhiệt kế đo nhiệt độ, kết quả là sốt nhẹ.

“Có lẽ là do bị dọa nên mới phát sốt, trẻ con bị hoảng sợ đều sẽ như vậy, cậu đừng lo, sốt không cao, tạm thời không cần uống thuốc, làm giảm nhiệt độ cơ thể trước đã”.

Tiêu Định Bân gật đầu, tự lấy cồn và bông gạc: khử trùng trên trán và cánh tay cho Tiêu Dự An.

Nhà bếp đã nấu xong thuốc an thần, Tiêu Định Bân lại bón cho cậu bé từng ngụm một.

Tiêu Dự An bị tỉnh giấc giữa chừng, hiếm khi mềm mại gọi tiếng “bố” như vậy.

Tiêu Định Bân nghe được thì thiếu chút nữa bật khóc, cúi đầu hôn lên trán cậu bé: “Ngoan, ngủ đi, bố ở đây”.

Tiêu Định Bân luôn túc trực bên cạnh cho tới  khi Tiêu Dự An hạ sốt, ngủ sâu giấc, mới ra khỏi phòng của cậu bé.

Mấy người giúp việc vẫn còn đang chờ ở dưới lầu, không ai dám đi nghỉ ngơi.

Tiêu Định Bân xuống lầu, sắc mặt mệt mỏi, nhưng con ngươi đen nhánh trở nên lạnh lẽo khác thường.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận