Sau lưng Chu Man Quân ướt đẫm, trong lúc vô tình, cô ta nhìn thoáng qua tay mình thì đã thấy móng đã đâm sâu vào lòng bàn tay, nhưng cô ta không cảm thấy đau đớn chút nào.
Cô ta nhìn chằm chăm vào Dư Kiều vẫn đang hát trước mặt mà không biết rằng, đáy mắt cô ta sắp tóe ra tia lửa tới nơi, tại sao phải như vậy, tại sao Tô Kiều phải xuất hiện, tại sao Tô Kiều phải cướp đi những thứ vốn thuộc về cô ta, phá hủy ước mơ và sự nghiệp của cô ta.
“Chủ tịch Tiêu, anh xem...”
Dư Kiều đã kết thúc phần biểu diễn của mình, nhưng Tiêu Định Bân ngồi ở đó vẫn chưa thấy nói gì.
Điếu thuốc kẹp trên ngón tay đã cháy hết từ lâu, Tiêu Định Bân nghiêng người ấn mẩu thuốc lá vào gạt tàn.
“Chọn cô ấy đi!" Đám người phụ trách ngạc nhiên, liền nói: đây là quyết định cuối cùng sao, chúng tôi cho người chuẩn bị hợp đồng”.
Tiêu Định Bân khế gật đầu, vừa rồi, khi cô ấy hát câu đầu tiên, kì thực anh đã nghe ra được rồi. Bốn năm trước, lúc đi cùng Triệu Tấn Tây đến quán bar, anh rất thích nghe cô gái ở quán rượu đó hát, mà hôm nay nghe được giọng hát này, nó rất giống với giọng hát của cô gái kia.
“Kí hợp đồng với cô ấy đi!”
Tiêu thị tuy là một công ty thương nghiệp, nhưng Xán Tinh Entertainment cũng là công ty giải trí hàng đầu trong nước, có thể ký hợp đồng ca sĩ với Xán Tinh, không biết có bao nhiêu người mơ mà không được.
Ngay cả những diễn viên điện ảnh nổi tiếng cũng không dễ dàng vào được Xán Tinh, nhưng hôm nay, cô gái trẻ chưa có tên tuổi gì này lại một bước được lên mây rồi.
Người phụ trách đều lấy làm ngạc nhiên, nhưng Tiêu Định Bân đã nói như vậy rồi, bọn họ cũng không thể phản đối: “Được, vậy tôi để người phụ trách bên Xán Tinh bàn bạc với cô Tô”.
“Cô họ gì?”
“Họ Tô, tên Tô Kiều”.
“Là chữ Kiều nào?”, Tiêu Định Bân mờ mịt ngước lên nhìn người phụ trách trước mặt.
“Giống Kiều trong yêu kiều!”
Ngón tay của Tiêu Định Bân khẽ run, anh từ từ đứng dậy, trên khuôn mặt tuấn tú như có một tầng u sầu nhàn nhạt, một lúc sau, anh bỗng nhiên bước ra khỏi phòng, đi về hướng phòng thu âm.
Rất nhanh đã đến trước cửa phòng thu, nhưng điện thoại lúc này lại đổ chuông.
Nhìn đến khuôn mặt nhỏ hiện lên trên màn hình, Tiêu Định Bân đáy mắt chợt trở nên mềm mại, anh ấn nút nghe máy: “Sao vậy, Dự An?”
“Buổi trưa bố có về nhà ăn cơm không?”
Tiêu Định Bân lúc này mới nhớ ra, trước khi đi anh đã hứa với Dự An, buổi trưa sẽ trở về cùng cậu bé và Tô Nhất Niệm ăn cơm.
Tiêu Định Bân tất nhiên sẽ không khiến con trai thất vọng, tập tức đáp: “Bố sẽ về ngay”.
“Được, vậy hẹn gặp bố sau”.
Tiêu Định Bân cất điện thoại, nhìn cánh cửa phòng thu đang đóng chặt, quay người bước đi.
“Chủ tịch Tiêu, anh về bây giờ sao?” “Việc kí hợp đồng, các anh nhờ bên Xán Tinh hỏi ý kiến cô Tô, nếu cô ấy có bất kì yêu cầu gì, đều đồng ý vô điều kiện”.
“Vâng vâng, chủ tịch Tiêu, chúng tôi đi làm ngay”.
Mấy người nhìn nhau với ánh mắt khó hiểu, nhưng điều duy nhất họ biết là, cô Tô này, lần này thật đúng là một bước lên mây rồi.
Còn về chủ tịch Tiêu, từ trước tới nay, chưa một lần có tin đồn ngoại tình với người phụ nữ khác, ở thủ đô, ai cũng nói rằng Dư Tiêu Tiêu quả thật rất may mắn.
Nhưng xem ra, lần này chủ tịch Tiêu khó qua ải mĩ nhân đây.
Tiêu Định Bân lái xe trở về Hoa Nguyệt Sơn.
Còn bên này, Dư Kiều và Chu Man Quân cũng đợi được thông báo cuối cùng.
Trong giây phút giám đốc Kiều phụ trách truyền thông bên phía Tiêu Định Bân đọc ra cái tên “Tô Kiều”, trước mắt Chu Man Quân tối sầm, lảo đảo một bước suýt ngã.
Dư Kiều vươn tay đỡ cô ta, nhưng Chu Man Quân mặt tái mét, hất tay cô ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!