Lúc ngắt máy, cô còn lờ mờ nghe thấy một giọng đàn ông rất hay, không biết có phải do ảo giác không mà cô thấy giọng nói này rất giống của người đó.
Chắc cô nghe nhầm thôi, bãn nãy giám sát Kiều đã bảo hôm nay đích thân sếp Tiêu đến dự thính, cô không thể chỉ vì Tiêu Dự An mang họ Tiêu mà liên tưởng linh tinh được.
Tô Nhất Niệm không về, Dư Kiều ở nhà một mình cũng chán nên đã gọi cho Lâm Gia Nam để đến nhà cô ấy.
Ai ngờ gọi đến mấy lần Lâm Gia Nam mới nghe máy, giọng nói còn uể oải như vừa ngủ dậy.
“Xin lỗi A Kiều, hôm nay tớ bận mất rồi...”
“Không sao, cậu cứ làm đi, chờ khi nào rảnh thì nhớ đến tìm tớ, tớ nấu món ngon cho mà ăn”.
“A Kiều là tốt nhất!”, gương mặt nhợt nhạt của Lâm Gia Nam nở một nụ cười: “Chờ tớ xong việc sẽ đến chỗ cậu, đừng chê tớ phiền đấy”.
“Làm gì có”.
Hai người nói chuyện vài câu rồi cúp máy.
Lâm Gia Nam cầm điện thoại ngồi trên giường, cô ấy không mặc đồ, phần da thịt lộ ra ngoài toàn là vết bầm tím trông rất đáng sợ.
Lục Cảnh Xuyên tắm xong đi ra chỉ quấn một cái khăn tắm quanh hông, mái tóc ngắn vẫn còn nhỏ nước rồi chảy từ lồng ngực màu mật ong tới tận thắt lưng.
Anh ta có vai rộng eo nhỏ, tỉ lệ cơ thể cân đối, gương mặt lại đẹp trai mê người nhưng lại có nét tà mị, khiến ai nhìn cũng phải thấy rụt rè.
Anh ta cầm một cái khăn lau tóc, sau đó đi đến cạnh giường rồi ném nó cho Lâm Gia Nam: “Lau cho anh”.
Lâm Gia Nam ngoảnh mặt đi nhìn vào bức tường trắng, không thèm nói một câu.
“Vẫn giận à?”, Lục Cảnh Xuyên khế cười một tiếng, sau đó giơ tay nắm lấy cằm Lâm Gia Nam, bắt cô ấy phải ngoảnh lại nhìn mình.
Lâm Gia Nam dứt khoát nhắm mắt lại.
“Tối qua là anh không tốt, ham muốn hơi quá một chút...”
Ngón tay của Lục Cảnh Xuyên vuốt ve cái cằm trơn bóng của Lâm Gia Nam, sau đó cúi xuống hôn cô ấy: “Ngoan, đừng gây với anh, lát nữa mình đi dạo phố, em thích mua gì thì mua...”
“Lục Cảnh Xuyên, có phải anh quên chuyện gì rồi không?”
“Hả?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!