Rõ ràng là tối hôm đó Tiêu Định Bân và cô...
Mặt Dư Kiều đỏ bừng, nhớ đến cái đêm khiến cô không dám nghĩ lại đó, tim cô không khỏi đập loạn nhịp.
Nghe nói trước đó Tiêu Định Bân chưa từng cưới hỏi đàng hoàng với ai, vậy thì có phải chứng tỏ cho đến bây giờ cô vẫn là người phụ nữ duy nhất của Tiêu Định Bân không?
Cô biết mình không nên có suy nghĩ tham lam như vậy nhưng tận đáy lòng cô lại không tránh khỏi việc có khao khát này.
Tiêu Định Bân, Tiêu Định Bân...
Dư Kiều cả đêm không ngủ, còn Tiêu Định Bân mãi đến lúc trời sắp sáng mới đi vào giấc ngủ.
Chỉ là trong mơ, anh mơ thấy cảnh tượng sống thử với Dư “Tiêu Tiêu” đêm hôm đó và cả cảnh anh đè Dư Kiều lên thân cây rồi hôn cô trong vườn hoa đêm qua.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, hàng mi còn đọng giọt nước mắt, đôi môi bị anh hôn lên, mùi hương thoang thoảng trên người cô, dáng vẻ bất lực mà mảnh mai của cô...
Cứ thế chìm đắm trong giấc mơ, đến nỗi lần đầu tiên anh không thức giấc theo đồng hồ sinh học trước đó của mình...
Còn Dư Tiêu Tiêu thì tức giận đến phòng khách cách vách sau khi Tiêu Định Bân đứng dậy rời đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!