Mọi chuyện xảy ra vào đêm nay có hơi vượt qua phạm vi chịu đựng của cô.
Cô có thể cảm nhận được Hoäc Kình không còn là người con riêng trầm mặc ít nói năm nào của nhà họ Hoäc nữa.
Anh ta thay đổi quá nhiều, vừa sâu xa khó hiểu, vừa khiến người khác thấy sợ hãi.
Không biết tại sao, có lẽ vì tình bạn trước kia của hai người mẹ nên khi Hoäc Kình xuất hiện, Dư Kiều vô thức lại thấy hơi bất an.
Cô có một dự cảm là dù Hoäc Kình biến thành người thế nào thì anh ta vẫn mãi là người anh chiều chuộng và bảo vệ cô của năm nào.
“Dư Kiều”.
Đột nhiên có tiếng gọi vang lên ở phía sau, Dư Kiều ngoảnh lại.
Có hai cô gái nhìn cô chăm chăm: “Không phải cô đang quen với học trưởng Tống Vấn à? Tại sao còn lén lút qua lại với người đàn ông khác sau lưng anh ấy, cô có biết xấu hổ không hả?”
Dư Kiều chẳng buồn giải thích với họ mà quay người định bỏ đi.
Một cô gái để tóc dài trong số đó đã kéo tay cô lại: “Cô còn giả vờ giả vịt à? Chúng tôi đang nói
chuyện với cô đấy, điếc hử?”, Dư Kiều ngước lên nhìn họ, sau đó hất tay cô gái kia ra rồi bước tiếp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!