Cô chỉ là một món canh cá và một món cháo hạt sen, Hà Thúy sốt sắng muốn thể hiện, những món còn lại cũng không cho cô nhúng tay vào.
Mọi người ngồi xuống bàn, Hà Thúy lấy lòng tự mình tiến lên múc canh.
“Canh cá này ngửi mùi thơm không tệ”. Tiêu Phượng Nghỉ liên tục gật đầu, thử một ngụm rồi khen nói: “Quả nhiên còn ngon hơn thím Lý làm một chút”.
Mấy năm nay, hai chân bà ấy không đi được, tuổi cũng đã lớn, khẩu vị không tốt lắm, nhưng ăn hai chén canh cá rồi mà vẫn còn chưa muốn dừng.
Tiêu Bình Sinh khuyên nhủ: “Còn ở đây mấy ngày nữa, sau này để A Kiều nấu thường xuyên cho mẹ ăn là được rồi”.
Tiêu Phượng Nghỉ gật đầu, nhìn A Kiều, cười “Sau này sợ là phải làm phiền cô thường xuyên
Bà ấy còn chưa dứt lời, bỗng nhiên gương mặt nhãn lại, sau đó hai tay nắm chặt bụng dưới, đau đớn kêu lên: “Bình Sinh, mau lên, mau đưa mẹ đến phòng vệ sinh...”
Hà Thúy trong lòng vui mừng, ngoài mặt thì lo lăng: “Bà chủ, bà sao vậy?”
Dư Tiêu Tiêu lập tức liếc nhìn cô ta, Hà Thúy lẳng lặng khẽ gật đầu.
Dư Tiêu Tiêu có tính toán trong lòng, vội tiến lên thân thiết hỏi thăm: “Bà cô, bà khó chịu ở đâu sao? Định Bân, mau cho người gọi bác sĩ đến...”
Trong nhà rối loạn, hai chân Tiêu Phượng Nghi có bệnh, bình thường vào nhà vệ sinh vốn đã bất tiện, lúc này lại đi liên tục ba lần,
Thân thể bà cụ vốn đã yếu, một hồi giày vò như vậy, sắc mặt Tiêu Phượng Nghi cũng vàng đi rõ ràng, trông chật vật hết sức.
Sau khi bác sĩ khám xong, kết quả là Tiêu Phượng Nghi ăn phải đồ không sạch sẽ nên mới dẫn tới tiêu chảy.
Mọi người đều nhìn về phía Dư Kiều.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!