Ông Chung trực tiếp ra mặt, tập hợp các chuyên gia trong lĩnh vực suy giảm trí nhớ từ khắp nơi trên cả nước về đây để hội chẩn cho cô.
Hàng ngày bà Chung đều đến viện thăm cô, một ngày ba bữa bà chuẩn bị cho cô các món ăn dinh dưỡng theo nhiều kiểu cách khác nhau.
Hai ông bà “nói lời giữ lời”, tranh nhau thương yêu cô, Chung Lê cũng trải qua những ngày tháng dưỡng thương vô cùng thoải mái, những bài kiểm tra rườm rà hết lần này đến lần khác cô cũng phối hợp rất tốt.
Từ ngày hôm đó cũng không thấy bóng dáng Phó Văn Thâm nữa, có thể nói khí phách của tên tra nam đã bị quán triệt đúng lúc.
Sức khỏe của Chung Lê phục hồi khá tốt, tinh thân đã ổn định, bắt đầu có sức gây rối.
Hàng ngày Mạnh Nghênh đều bận nghiên cứu sâu sách chuyên ngành, cô học sắp thành một nửa chuyên gia rồi, sáng sớm hôm đó, cô mang theo đôi mắt với hai quầng thâm lớn chạy hùng hục vào phòng bệnh.
Bữa sáng hôm đó là do thím Trần mang từ nhà họ Chung đến, dinh dưỡng rất phong phú.
Chung Lê vừa mới tỉnh, ngồi dựa vào đầu giường, thím Trần bưng bát cháo nấm gà đến trước mặt cô, cô nhắm mắt lại, nói rằng không muốn ăn.
“Không ăn đưa cho tôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!