Đầu óc của Chung Lê dường như là một mớ hỗn loạn, cô lắc trái lắc phải, huyệt thái dương cũng theo đó mà giật giật.
Chân cô bị bó thạch cao không di chuyển được, vết thương ở tay cũng động nhẹ một cái là đau.
Nhưng cơn đau này lại không giống cơn đau trong đầu. Một bên là dữ dội và liên tục, một bên là chậm rãi, thỉnh thoảng sẽ đau đớn mãnh liệt một lần.
Chung Lê là một người vô cùng nhạy cảm, không chịu nổi dù chỉ là một chút đau đớn, chứ đừng nói là cả người đầy vết thương như thế này.
Cô nhắm mắt lại, nắm chặt bàn tay không bị thương lại, đôi môi mỏng mím chặt.
Nước mắt của cô cứ thế trào ra, lăn dài trên khóe mi.
Hu hu, nhớ mẹ.
Phải mất một khoảng thời gian cô mới có thể hiểu và tiếp nhận được chuyện mình bị mất trí nhớ.
Trong não bộ của cô giống như có một cuộn băng cassette, có rất nhiều giọng nói đan xen vào nhau, lúc gần lúc xa.
Có đôi khi có rất nhiều người đang nói chuyện cùng lúc, tiếng của người này át mất tiếng của người kia, vô cùng ồn ào, không thể nghe nổi ai đang nói gì, mơ hồ và lộn xộn.
Nhưng cũng có đôi khi người ta đứng ngay ở bên cạnh cô mà nói, từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng.
Không có quy luật, không có hình ảnh.
Phải tốn rất lâu thời gian thì cuộn băng lộn xộn và rối tung đó mới có thể thẳng ra lần nữa, sau đó bắt đầu hoạt động trở lại.
Tựa như thủy triều đang dâng lên, những âm thanh này từng câu từng chữ như những que diêm, bùng cháy lên ngọn lửa trong lòng cô.
Có lẽ là vì đầu cô bị va chạm mạnh nên trí nhớ của cô chỉ là những mảnh vụn chắp vá, mỗi mảnh vụn khi nhặt lên đều sẽ nổ tung.
Ngọn lửa này đánh thức tâm trí của Chung Lê, khiến những sự lộn xộn kia dần dần thể hiện ra quy luật, những mảnh vụn cũng dần được ghép lại.
Gia cảnh nhà cô nghèo khó, cha mất sớm, chỉ còn lại cô và người mẹ yếu đuối của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!