Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Vợ Mất Trí Nhớ - Chung Lê

"Hu hu hu, tớ tuyên bố chồng cậu là người chồng tốt nhất trên thế giới!"

Mạnh Nghênh nắm tay Chung Lê nhìn nửa canh giờ cũng không đành lòng buông ra, ánh mắt sáng như sao.

Chung Lê rất hào phóng, thấy thế liền tháo chiếc nhẫn kim cương xuống: "Cậu đeo vào xem."

Ánh mắt của hai người đàn ông bên cạnh đều nhìn chằm chằm.

Hứa Dịch Châu kéo Mạnh Nghênh đang hưng phấn xoa xoa tay nóng lòng muốn thử lại, anh ta có chút không nói nên lời: “Này, nhẫn của người đàn ông khác mà em cũng dám đeo à?”

Phó Văn Thâm vươn cánh tay ra, véo tay Chung Lê và đẩy chiếc nhẫn mà cô đã tháo ra khỏi đốt ngón tay trở lại ngón tay.

Chung Lê quay sang nhìn anh, Phó Văn Thâm nói: "Đeo đàng hoàng vào."

Hoàng Mao ở bên cạnh nói: "Cái này không đeo được à."

Trình Vũ Ngũ xem thường: "Cái này có gì đâu, tôi còn muốn đeo thử." Phó Văn Thâm liếc nhìn, anh ta ngay lập tức đổi giọng: "—nhưng tôi không xứng!"

'Tống Thanh Mạn tặc lưỡi nói: "Xem hai người đàn ông các anh hẹp hòi kìa." 

Chung Lê ngồi cạnh Phó Văn Thâm, anh vừa nghe điện thoại vừa ăn, Chung Lê nghe thấy giọng nói của Lộ Hàng, nhưng không nghe được anh ta đang báo cáo gì, chỉ nghe thấy một từ mấu chốt kỳ lạ, chờ anh cúp máy, tò mò hỏi: "Bạch trảm kê gì vậy?"

Phó Văn Thâm không trả lời, bỏ qua chủ đề này và đưa cho cô một bát canh cá vàng cổ pháp: "Ăn canh đi."

Không lâu sau khi khởi công sau một năm, Phó Văn Thâm đã đi công tác ở những vùng ngoại tỉnh.

Chung Lê tập nhảy trong phòng tập ở Vịnh Thiên Phụ mỗi ngày, còn Tây Tây trèo lên cây đàn và ngủ thiếp đi.

Một ngày trước buổi biểu diễn, Chung Lê nhận được một cuộc gọi từ La Uyển Oánh.

Kể từ ngày hôm đó, La Uyển Oánh mai danh ẩn tích, không chỉ trên Internet mà còn trong cuộc sống của họ, không ngờ cô ta lại dám đề nghị gặp mặt Chung Lê.

Vào buổi chiều, Chung Lê tự mình đến nhà hàng đã hẹn trước, gọi một phần ăn trước.

Hương vị của nhà hàng này không hợp khẩu vị của cô, vì vậy cô chọn lựa rồi ăn vài miếng, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên khi nghe người phục vụ thấp giọng dẫn người tới.

Quần áo của La Uyển Oánh vẫn rất phối hợp, trang điểm của cô ta rất tinh tế, nhưng trạng thái tinh thần của một người sẽ được tiết lộ từ khí chất bên trong. 

Cô ta ngồi xuống đối diện, Chung Lê khẽ mỉm cười: "Tôi sợ nhìn thấy cô ảnh hưởng khẩu vị nên tôi ăn trước, cô sẽ không để tâm chuyện này đó chứ."

La Uyển Oánh cười mỉa mai, "Tôi đến cũng không phải là ăn cơm với cô."

"Tôi hiểu.” Chung Lê nói: “Cô đã làm nhiều chuyện trái lương tâm như vậy, đương nhiên là nuốt không trôi cơm rồi.”

"Cô nghĩ là tôi bị người khác mắng mấy câu thì sẽ đau lòng sao? Trên mạng có một đống kẻ điên đuổi theo †ôi để mắng tôi, cũng không ảnh hưởng đến tôi chút nào. Tôi đang sống một cuộc sống tốt đẹp, có người sẵn sàng trả tất cả phí bồi thường vi phạm hợp đồng cho tôi, bỏ vốn mở công ty cho tôi, thậm chí còn cầu hôn tôi."

Cô ta giơ tay, cho Chung Lê xem chiếc nhẫn kim cương trên tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận