“Tôi là Đàm Thư Uyên." Hạ Diệp Trầm hít sâu một hơi.
Ở Thiên Tân được mười năm, làm sao cô có thể chưa từng nghe qua cái tên này.
Biết danh tính của đối phương, Hạ Diệp Trầm cũng cẩn thận hơn.
"Bà Lương, không biết bà đến đây có chuyện gì?"
Người trước mặt đúng là phu nhân thứ trưởng Lương, mẹ của Lương Duật Thành.
Bà Lương "hừ" lạnh một tiếng, ngồi xuống chiếc ghế còn lại trong phòng. Bà đặt lên bàn một tấm thẻ.
Hạ Diệp Trầm lạnh giọng: "Không biết phu nhân thứ trưởng có ý gì?"
Bà Lương càng thêm khinh bỉ, bắn ánh mắt về phía hai đứa trẻ, khiến cho Diệp Vấn hoảng sợ phải trốn ra sau lưng mẹ: mình.
"Có hai đứa con rồi mà vẫn muốn bám víu vào nhà giàu. Trong này có số tiền để mẹ con cô sống không thiếu thốn trong mười năm. Cô Diệp, cô buông tha cho con trai tôi đi được không?"
Hạ Diệp Trầm hơi ngẩn người, sau đó lấy lại giọng điệu bình thản:
"Chắc phu nhân thứ trưởng hiểu lầm rồi. Tôi và luật sư Lương chỉ đơn giản là bạn bè, không có tình cảm như bà nói. Tôi cũng không có ý định bám víu vào nhà giàu."
Lương Duật Thành quả thực chỉ là bạn, hoặc hơn nữa cũng chỉ là ân nhân của cô mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!