"Nói gì?", giọng cô hơi khàn khàn.
"Tất cả những gì em muốn biết. Tất cả những gì tôi muốn em biết. Hạ Diệp Trầm, có lẽ, điều chúng ta ước khi còn ở Vân Nam giống nhau đấy"
Hoặc là không giống nhau lắm. Cô có nhiều mối quan tâm hơn anh, còn bản thân Trầm Dư Niên, hiện tại cũng chỉ quan tâm đến cô mà thôi.
Quan tâm cô đến nỗi muốn buông bỏ toàn bộ hận thù, trở về Vân Nam cùng cô nuôi công nuôi khỉ. Nhưng trước đó, anh phải lấy được thuốc giải từ trong tay Nhậm Hạ Lan đã. Không thể để cho cô trở thành góa phụ được.
Mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ của riêng mình. Cuối cùng, Hạ Diệp Trầm lựa chọn tin tưởng. Cô gật đầu:
"Được, vậy tôi đợi anh."
Tạm thời quên hết những gì mình nhìn thấy, đợi anh.
Cộc... cộc... cộc cộc cộc.
Tiếng gõ trên vách tường như ra hiệu khiến cho Hạ Diệp Trầm hoàn hồn. Lúc này, cô mới để ý đến tư thế giữa hai người hơi mập mờ.
Hai bên mặt cô nháy mắt đỏ bừng, yêu kiều vô cùng, khiến cho Trầm Dư Niên rung động không thôi.
Miệng lưỡi khô khốc, anh khàn giọng vùi đầu vào trong mái tóc của cô:
"Em đúng là yêu tinh, Hạ Diệp Trầm, em là yêu tinh mê hoặc người."
Cô vội đẩy người đàn ông đang nãm trên người mình ra: "Có người đến tìm anh đúng không? Không được, em phải trở về nhà chính ngay, không có Nhậm Hạ Lan sẽ nghỉ ngờ mất"
Bấy giờ Trầm Dư Niên mới tiếc nuối buông tay ra, giúp cô vén lại tóc mái có chút lòa xòa:
"Cẩn thận một chút, cách xa Trầm Thiết Vỹ ra một chút." Cái này không cần anh phải dặn dò cô cũng biết.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!