CHƯƠNG 15
Đến khi về tới biệt thự, anh ngừng xe lại, rồi cất bước đi thẳng vào trong, tôi vội đi theo sau, ngẫm nghĩ một lúc mới nói: “Phó Kiến Hưng, tôi vốn tưởng anh uống nhiều rồi, nên mới gọi cho bác sĩ Trình, chứ tôi không có suy nghĩ gì khác.”
Mặc dù lời giải thích này có hơi dư thừa, nhưng tôi vẫn lên tiếng, tôi biết dù tôi có nói ra thì anh cũng chẳng để tâm.
Anh bỗng ngừng bước, quay đầu nhìn tôi, rồi khẽ híp đôi mắt đen láy lại, giọng nói hơi trầm thấp: “Suy nghĩ gì khác? Cô cảm thấy Trình Quyết Phong có thể thích cô à?”
Câu hỏi của anh đã chặn họng tôi, tôi nhất thời á khẩu, không nói ra được một chữ.
Đúng vậy, trước tiên không nói Trình Quyết Phong là anh em với Phó Kiến Hưng, mà tôi còn là vợ trên danh nghĩa của anh, cho dù không phải thì chưa chắc Trình Quyết Phong sẽ thích tôi.
Đối với Phó Kiến Hưng mà nói, tôi chỉ là hạt bụi nhỏ bé trong lớp đất, nếu không phải ông cụ Phó yêu thương tôi, e rằng ngay cả tư cách nhìn thấy Phó Kiến Hưng tôi cũng không có, huống chi là gả cho anh.
Thấy tôi im lặng, Phó Kiến Hưng lạnh lùng nhìn tôi, rồi nhấc chân định đi lên lầu.
Nhưng vừa đi được mấy bước, anh bỗng ngừng lại, như chợt nhớ ra điều gì đó, nên quay đầu nhìn tôi nói: “Cô tới Quảng Hàn Nam Ký mua bữa khuya về đây.”
Tôi sửng sốt, sao lúc nãy đi trên đường anh không nói? Nơi này thật sự cách quá xa Quảng Hàn Nam Ký, huống hồ giờ đã là rạng sáng, thế mà anh bắt tôi chạy nửa thành phố để mua bữa khuya về cho anh?
“Anh nhất định phải ăn trong hôm nay à? Giờ đã là rạng sáng, có lẽ nơi đó đã đóng cửa rồi.”
“Nơi đó mở cửa 24/24.” Anh chỉ ném lại một câu, rồi dứt khoát đi lên lầu, không cho tôi cơ hội nói gì thêm.
Anh hoàn toàn không muốn ăn khuya, mà chỉ muốn giày vò cô.
Nhưng cuối cùng tôi vẫn đuối lý, tôi ngừng một lát rồi rời khỏi biệt thự, định lái xe đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!