Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

"Anh đừng làm bậy, có mẹ em ở đây đó, còn có cả Tiểu Phong nữa." 

Sau thoát khỏi nụ hôn cuồng nhiệt ấy, Chu Tử Hạ có điều chỉnh lại hô hấp của mình, ánh mắt cầu xin sự dụng tha nhìn chằm chằm vào đôi mắt thèm khát của loài dã thú trước mặt. 

Đáp lại lời van xin ấy là một nụ cười gian tà, Hàn Cao Lãng liếm bờ môi đầy cám dỗ, gục khuôn mặt tuấn lãng của mình xuống hõm vai cô. 

"Ý của em là tìm nơi kín đáo để trả bài?" 

Vừa nói Hàn Cao Lãng di chuyển đổi môi nóng bỏng của mình lên cần cổ trắng ngần của cô nàng, hé mở miệng ra mà tạo ra những vết ấn ký đặc trưng trên làn da trắng mịn như tuyết đầu mùa ấy. 

Chu Tử Hạ hai tay bấu chặt lấy bả vai rộng của người đàn ông, dùng hết sức lực có trong người mà đẩy anh ra nhưng không tài nào đẩy nổi. Cả cơ ngực tráng kiện của người đàn ông như đang dính chặt lấy thân trên của cô, phía dưới không ngừng trêu đùa đoá hoa tinh khôi, khiến cho một phần nào đó của chiếc quần nhỏ trở nên ướt át dị thường. 

"Anh không thể trong sáng hơn được sao?" 

Chu Tử Hạ cắn chặt lấy môi dưới để kiềm chế đi những tiếng rên yêu kiều thoát ra từ trong cuống họng, đôi chân thon thả mất kiểm soát mà run lên từng đợt, quặp chặt lấy thắt lưng của người đàn ông. 

"Em hấp dẫn như vậy thử hỏi tại sao tôi không thể đen tối hơn được?" 

Anh hỏi ngược lại cô, đồng thời hai tay anh ôm chặt lấy vòng ba đẫy đà của cô nàng đẩy sát về phía mình, khiến cho nơi tư mật của cô ma sát mờ ám với con mãnh thú đang ẩn mình dưới lớp vải dày. 

"Hạ Hạ nhà ta đã thành niên rồi, chỗ nào chỗ đó cũng đầy đặn, vừa căng tròn vừa mềm mại, giọng nói cũng trở nên ngọt ngào kiều suyễn hơn trước. Thử hỏi xem đàn ông cấm dục bao năm qua như tôi sao có thể kiềm chế lại sự hấp dẫn gọi mời từ phía con mồi này chứ?" 

Chu Tử Hạ lắc đầu lia lịa, cô không muốn những câu nói chất chứa đầy dụng vọng, đầy mật đường ấy lọt vào tai mình. 

Hàn Cao Lãng lúc này lại đột phát bản tính thú tính của mình, một phần vì trong lòng sinh đố kỵ khi biết được người mình yêu đã có hôn ước với người khác, một phần hận vì không quen biết cô gái này sớm hơn. 

Anh ác ý mà chà sát hạ bộ của mình vào nơi nhạy của của con gái, bỏ mặc bên tại những lời nói van xin dừng lại của cô nàng. Hàn Cao Lãng gặm nhấm vành tai đã ửng đỏ của cô, giọng nói khàn khàn mà thì thầm to nhỏ bên tai cô. 

"Tại sao tôi không quen biết em sớm hơn nhỉ? Khi ấy em chỉ là của riêng tôi, không có vị hôn phu, chỉ yêu một mình tôi mà thôi." 

Chu Tử Hạ đỏ ửng mặt, miệng lắp bắp nói không thành lời: "Anh..." 

Ý anh ta là sao cơ chứ? Tại sao cô nghe không lọt tai câu nào hết. 

"Người ta trao lần đầu cho người phụ nữ mình thương từ độ tuổi đôi mươi, con tôi sắp bước sang tuổi già mới nếm thử được hương vị của phụ nữ là cảm nhận thế nào." 

Vừa nói Hàn Cao Lãng chẹp miệng, tự biên tự diễn. 

"Đúng là mùi vị cũng không tồi! Cơ thể của em thật thơm, thật quyến rũ." 

Nói đoạn, Hàn Cao Lãng áp mũi mình vào làn tóc mượt mà của cô, hít hà mùi hương hoa nhài dịu nhẹ vẫn còn vấn vương anh đây. Cảm giác này thật khiến người ta quyến luyến không thể nào quên đi dư vị ngọt ngào của mối tình đầu. 

Lần đầu anh gặp cô, khi ấy cô còn là học sinh Cao Trung năm cuối, khoảnh khắc ấy đã làm trái tim băng giá của anh bị tan ra. 

Con tim rung động, khi ấy Hàn Cao Lãng anh đây mới thấu hiểu được cảm giác thế nào là thầm thương trộm nhớ một người. 

Mỗi khi màn đêm kéo về, anh lại nằm trằn trọc trên chiếc giường đơn, cảm giác bên cạnh mình thật trống trải, lạnh lẽo đến lạ thường. 

Phải chăng khi

 

Nhấn Mở Bình Luận