Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

Lúc này Giản Mãn Tư mới có thể nhìn rõ đôi mắt long lanh xinh đẹp hàng ngày bây giờ đã đỏ hoe, đôi hàng mi đen tuyền thi thoảng chớp động ép giọt lệ tuôn trào khỏi hốc mắt. 

Giản Mãn Tư nét mặt hiện rõ vẻ lo lắng khi thấy người mình thích đang khóc, anh nắm chặt lấy cổ tay cô, quan tâm hỏi. 

"Cậu đang buồn sao?" 

Chu Tử Hạ: "..." im lặng, không muốn bận tâm đến tấm lòng quan tâm của đối phương. 

Giản Mãn Tư thêm phần lo lắng: "Tại sao lại khóc vậy? Cậu khóc vì gặp mình 

sao?" 

Giọng nói của nam sinh trầm lắng xuống, âm điều não nề kéo dài. 

Chu Tử Hạ cũng không muốn phụ lòng tốt của đối phương, cô nhẹ nhàng trả lời lại. 

"Mình rất buồn, cậu đừng làm phiền mình nữa được không?" 

Trong phân tâm của Giản Mãn Tư bỗng loé lên một ý nghĩ, ngay sau đó anh vui vẻ mỉm cười nói với cô. 

"Vậy để mình giúp cậu hết buồn nha.". 

Chu Tử Hạ sững người, nở một nụ cười khó tin mà ngoảnh mặt đối diện với ánh mắt hào hứng của chàng trai. 

"Cậu giúp bằng cách nào?" 

Đây là lần đầu tiên khi được crush mỉm cười với mình, Giản Mãn Tư càng thêm phấn khởi, được đà mà tiến tới, anh ngày càng xích lại ngồi gần cô hơn. 

Chu Tử Hạ cố nhịn cười trong lòng, cô không né tránh nữa mà thử xem bạn học mình đang tính giở trò gì. 

Chỉ thấy nam sinh đưa tay phải lên vỗ bả vai trải rộng lớn của mình, sau đó tuyên bố với cô một câu hết sức là bá đạo. 

"Chỉ có Giản Mãn Tự mình đây mới có thể giúp cậu hết buồn." 

Nói xong Giản Mãn Tự nhìn chằm chằm vào đôi mắt biếc xinh đẹp ấy, trong lòng dấy lên nỗi mừng khôn siết, anh tiếp tục nói. 

"Bờ vai mình đấy dựa vào đi nếu cậu đang buồn, mình sẽ là chỗ dựa vững chãi mỗi khi cậu cảm thấy thế giới đang sụp đổ." 

Chu Tử Hạ phì cười, cảm thấy lời của chàng sinh viên có một phần đúng. Dù sao cô cũng cảm thấy rất mệt mỏi, cần một chỗ dựa để nghỉ ngơi ít phút, sau đó sẽ trở về ký túc xá của mình. 

Cô không nghĩ gì nhiều cũng chẳng cần ngẫm đến hậu quả sau này mà trực tiếp ngả đầu sang bên phải, tựa vào bờ vai rộng của nam sinh. 

Chu Tử Hạ hít một ngụm không khí lạnh vào trong lồng ngực sau đó thở dài, toàn thân thả lỏng, hai mắt thư giãn nhắm lại. 

Chỉ là cô không biết, có một cặp mắt chất chứa đầy tia giận dữ đang nhìn chằm chằm cô qua một lớp kính dày. Hệt như thần giao cách cảm mà Chu Tử Hạ cảm thấy ớn lạnh từ phía sau gáy, cô bàng hoàng mà mở mắt ra nhưng đầu cô không chịu rời khỏi bả vai của nam sinh. 

Tại sao mình lại cảm thấy bất an vậy? Chu Tử Hạ thầm suy nghĩ trong đầu. Tại sao cô lại có cảm giác có một cặp mắt sắc bén đang nhìn đăm chiêu về phía mình. 

Lẽ nào là do cô suy nghĩ quá nhiều sao? 

Giản Mãn Tư lúc

 

Nhấn Mở Bình Luận