SoS, lẽ nào thằng bé này đang gặp vấn đề khó khăn gì chăng?
Thấy vậy Hà Bội Sam vứt chiếc dù sang một bên mặc kệ ngoài trời mưa rơi không ngớt. Cô vội vàng mở cửa sau trên xe nhưng đã bị khoá chặt. Tay vừa cố gắng cạy cửa, ánh mắt không ngừng nhìn lại phía sau.
Hà Bội Sam nhớ lại khi người đàn ông cuối cùng bước xuống xe, hình như cửa xe ở phía trước hắn ta không kịp khoá trái. Nghĩ vậy, Hà Bội Sam liền chạy ra cửa xe phía trước mà mở cửa xe ra.
Quả thật của xe ở phía ghế lái phụ không hề khoá, Hà Bội Sam dễ dàng cứu thằng bé ra khỏi ngoài.
Thằng bé thấy cửa mở ra, khuôn mặt trở nên tươi tắn không còn hoảng loạn như lúc trước. Nó vội vàng bò tới ghế lái phụ mà sà vào vòng ôm ấm áp của Hà Bội Sam.
Hà Bội Sam ôm chặt lấy thằng bé vào lòng, còn bản thân mình thì làm vật che mưa cho thằng bé. Định quay sang nhặt chiếc dù bị mình vứt bỏ sang một bên thì cô bỗng nhận ra chiếc dù sớm đã bị gió cuốn bay ra xa. Giờ đây toàn thân Hà Bội Sam và thằng bé ướt nhẹp như chuột lột.
“Chị xinh đẹp, mau chạy đi! Bọn họ là người xấu đó!”
Vào lúc cấp bách, thằng bé vẫn không quên nhiệm vụ chính, cần phải tẩu thoát ngay lập tức.
Đúng lúc này một kẻ áo đen trong đám người vừa nãy đi ra, trên gương mặt hắn hiện rõ nét thoả mái. Song một giây sau, hắn ta nhận ra điều gì bất thường khi nhìn thấy Hà Bội Sam đang bế con tin trong tay, hắn ta lập tức xông ra. Hắn toan tính vồ vào bắt cả hai người nhưng theo quán tính, Hà Bội Sam nhanh chóng tránh được cú lồ của hắn ta. Cô nhanh chóng chạy nhanh về con hẻm phía trước.
"Chị ơi, nhanh lên đi! Bọn họ sắp tụ họp lại để đuổi bắt chúng ta rồi."
Thằng bé vẫn bị cô ôm chặt, nó không ngừng thúc giục cô phải nhanh chóng chạy nhanh.
Phía sau lưng cô vẫn truyền đến lời nói của tên áo đen.
"Đứng lại! Đứng lại cho tao!"
Hà Bội Sam vốn đang mặc váy, mưa trút xuống không ngừng khiến cho chiếc váy mỏng màu trắng của cô bó sát người, để lộ ra đường cong hoàn hảo của cô. Ướt sũng đến nỗi có thể nhìn rõ nội y bên trong của cô.
Bộ đồ này vốn dĩ cô mặc chỉ là đi hẹn hò với bạn trai, có điều nhận ra bấy lâu nay chiếc sừng cắm trên đầu cô đã chọc thủng trời.
Cô chạy thục mạng không để ý đường, chạy hết con hẻm nọ đến con hẻm kia, rồi ra phía con đường lớn. Do ngoài trời mưa ít phương tiện đi lại, khu nhà hai bên lề đường vốn đã đóng cửa, khả năng cầu cứu là rất thấp.
Hà Bội Sam vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn lại phía sau. Mưa rơi xiết đập vào khuôn mặt trắng hồng hào truyền đến một cảm giác đau rát, nhưng cô vẫn nhìn ra ở phía sau lưng mình có hai tên đàn ông đuổi tới.
Thằng bé được cô giải cứu lúc này cũng gồng mình tì cằm vào vai cô nhìn lại về phía sau, giọng nói của thằng bé càng khẩn trương hơn.
"Còn ba người đó chắc chắn đang đi xe đuổi theo sau!"
"Nhóc con, em làm gì mà bị bọn họ bắt vậy?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!