Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú (FULL)

Mọi tấc thịt trên cơ thể của cô gái đều được người đàn ông vuốt ve chiều chuộng, hơi thở nóng rực của anh không ngừng phà vào bên tai của cô.

"Đừng... bố mẹ vẫn ở trong nha... anh... dừng lại..."

Hàn Cao Lãng không thèm bận tâm đến lời van nài của cô gái, tiếp tục hôn lên cần cổ thon dài của cô.

Mặt nước trong bồn tắm trở nên sóng sánh, có hiện tượng trào ra bên ngoài bởi một lực tác động mạnh mẽ từ phía hai con người.

"Em thấy mẹ tôi như thế nào?"

Người đàn ông tiếp tục lặp lại câu hỏi ban nãy, môi mỏng của anh dán chặt lên tai của cô, hàm răng đều đặn hơi hé mở, sau đó mỗi lưỡi bao phủ lên vành tai mẫn cảm kia, dùng lực nghiến nhẹ một cái.

"Rất... rất tốt..."

Không những vậy, lại còn nhiệt tình nữa.

"Hmmm... đau..."

Toàn thân của cô bất giác rùng mình một cái. Ngay sau đó người đàn ông vươn tay lên nắm chặt lấy hai bên gò má của cô, ép khuôn mặt xinh xắn ướt át ngoảnh mặt về phía hắn.

Hàn Cao Lãng hôn từ vành tai đến bên má, sau đó di chuyển đến đôi môi anh đào mềm mại của cô. Đầu lưỡi anh viên quanh khuôn môi xinh đẹp, anh ác ý cắn mạnh vào bên khoé môi của cô.

Chu Tử Hạ vì đau mà cơ miệng hơi hé mở, nhân cơ hội đó người đàn ông thần tốc đưa đầu lưỡi của mình vào, nhẹ nhàng tách mở hàm răng đều đặn của cô ra, nhấp nháp mọi ngóc ngách trong khoang miệng, điên cuồng khuấy đảo đầu lưỡi. Hết cắn rồi lại đến mút, chẳng bao lâu anh đã tìm lấy đầu lưỡi đinh hương đang ẩn náu của cô nàng.

Môi lưỡi của Hàn Cao Lãng nhẹ nhàng thâu tóm được đầu lưỡi của cô gái, tiếp tục khuấy đảo trong khoang miệng, tựa hồ như đang thúc đẩy hương vị ngọt ngào có trong người của cô, tham lam quyện lưỡi để mà hút lấy hút để mật ngọt gọi mời.

Trên người Chu Tử Hạ lúc nào cũng thơm tho, cho dù hiện tại cô đang ướt át đi chăng nữa, cơ thể của cô vẫn toả ra một mùi hương mê hoặc.

Đó chính là mùi hoocmone của nữ giới, chỉ có một người đàn ông nào thật lòng mới ngửi được mùi hương đặc trưng này.

Chu Tử Hạ đang chìm đắm trong cuộc vui đùa cợt của người đàn ông, bỗng nhiên phía ngoài cửa truyền đến tiếng động, toàn thân cô căng cứng như dây đàn.

Toang rồi, mẹ của Hàn Cao Lãng đang ở trong phòng sao?

Chu Tử Hạ căng thẳng đến tuột độ, cô ngay lập tức mím chặt môi lại, né tránh đi nụ hôn triền miên của người đàn ông.

"Hạ Hạ, con đã tắm chưa?"

Ở phía bên ngoài truyền đến tiếng gọi của người phụ nữ, Chu Tử Hạ vội vàng đẩy người đàn ông ra. Cô cuống quýt bước ra khỏi bồn tắm, mặc kệ cơ thể mình ướt như chuột lột, hai tay cô luống cuống với lấy chiếc khăn tắm, quấn chặt lên lên người.

"Dạ, con... con đang gội đầu..."

Chu Tử Hạ lắp bắp trả lời lại, ánh mắt ra hiệu người đàn ông tìm chỗ trốn, còn cô thì vội vàng xoã tóc xuống, nhúng vào nước cho nó ướt.

"Có chuyện gì không ạ?"

Sau khi làm tóc ướt, Chu Tử Hạ đi đến bên cửa phòng, lớn tiếng vọng ra bên ngoài.

Lâm Ỷ Phi ở ngoài phòng ngủ, ánh mắt rảo quanh một lượt, nhận ra điểm bất thường liền hỏi Chu Tử Hạ.

"Hàn Cao Lãng... nó chưa bước vào trong căn phòng này tìm con chứ?"

Chỉ cần liếc mắt, Lâm Ỷ Phi đã biết thằng nghịch tử đang ở bên trong phòng tắm, cách một cánh cửa kia.

"Dạ, anh ấy không có trong này!"

"Vậy sao?"

"Dạ, từ nãy giờ có mỗi mình con ở trong này thôi."

Lâm Ỷ Phi cũng không làm khó cô gái nữa, bà đặt một chai sữa tắm bọt biển ở trước cửa phòng tắm, nói với cô.

"Bên trong có sữa tắm chưa? Mẹ vừa hay có một lọ sữa tắm rất thơm, con dùng thử đi!"

Chu Tử Hạ cũng không muốn câu lệ thời gian, nhanh chóng trả lời lại.

"Cảm ơn bác, bên trong này đã có sẵn một lọ rồi."

"Nhưng mà... đó là sữa tắm dành cho nam giới mà..."

Lời nói vừa dứt, Lâm Ỷ Phi ngay lập tức lấy tay chắn ngang miệng mình lại, hối hận vì mình đã tuột miệng nói ra.

"Dạ?"

Chu Tử Hạ có chút chột dạ, nhìn về phía người đàn ông đang đứng trước mặt mình.

Lâm Ỷ Phi giả vờ đánh trống lảng, lấy đại lý do để rời đi.

Ngay sau khi Lâm Ỷ Phi rời khỏi, cô ngay lập tức bị người đàn ông giam chặt trong vòng tay.

Hàn Cao Lãng gục đầu vào hõm vai của cô gái, nhiệt tình nhắc nhở cô.

"Nha đầu, mẹ rất mong có cháu để bế! Vậy nên..."

"Vậy nên?" Cô hoài nghi mà hỏi lại.

"Vậy nên đêm nay chúng ta không thể phụ lòng lòng mong mỏi trông ngóng của mẹ được."

Dứt lòng, bàn tay ấm áp của anh luồn vào trong áo bra ướt sũng của cô, dễ như trở bàn tay mà thâu tóm lấy cặp thỏ ngọc đang bị gò bó ở dưới lớp vải, ngón tay trỏ kết hợp cùng ngón tay cái thay phiên nhau vân vê lấy đỉnh ngọn đẫy đà. Một cảm giác kích thích truyền đến khiến cho cơ thể của Chu Tử Hạ cảm thấy tê dại, lập tức nức nở rùng mình, hai chân mềm nhũn không chút sức lực mà run rẩy, cánh tay bấu chặt lấy bả vai của đối phương ngăn cho cơ thể ngã khuỵ xuống.

Hàn Cao Lãng cúi đầu xuống, thuận tay cởi bỏ chiếc áo bra xuống, môi lưỡi anh bao phủ lên đỉnh gò đồi, đầu lưỡi viền quay viên ngọc một lượt, hơi hơi dùng sức nghiến nhẹ một cái.

Cô bị đối phương hôn đến toàn thân co rúm lại, hai tay mở rộng ôm lấy cổ của người đàn ông, sau cùng từ từ thả lỏng cơ tay, bàn tay mảnh khảnh trắng nõn đan xen vào mái tóc ướt của anh, hai chân bị tách mở, bàn tay hư hỏng của anh luồn vào trong chiếc quần bảo hộ mỏng manh, đốt ngón tay tiếp xúc trực tiếp lên cánh hoa thẹn thùng.

"Uhm... đừng... nơi đó..."

Nơi đó của cô đột nhiên trở nên mẫn cảm đến lạ thường, xấu hổ mà e ấp lại.

Ngón tay trỏ của người đàn ông thuận theo khe rãnh trơn ướt trượt vào bên trong. Hang động đang yên ắng bỗng nhiên có một dị vật đột nhiên xâm phạm bờ cõi, ngay lập tức triệu tập hàng vạn binh linh nhô ra phòng ngự, vô số miệng nhỏ thi nhau hút chặt lấy ngón tay, đùn đẩy không cho thứ thô cứng kia tiến sâu vào bên trong.

Nơi này đã bị cưỡng bức bao nhiêu lần, vậy mà vẫn có cảm giác chật hẹp hệt như xử nữ.

Chu Tử Hạ cắn chặt lấy môi dưới, kiềm chế đi những thứ âm thanh không thuộc về bản thân, da thịt nóng ran như vừa động đến lửa bỏng. Hai chân theo phản xạ mà khép chặt lại với nhau, không biết vô tình hay cố ý mà kẹp chặt lấy ngón tay của người đàn ông đang thám thính mật động.

Theo động tác di chuyển của ngón tay, đoá hoa không chịu nổi sự kích thích áp lực này, nhuỵ hoa liền bài tiết ra những dòng mật trắng sệt cuốn lấy đốt ngón tay của anh. Ngón tay tuy cứng rắn nhưng lại ấm áp di chuyển bên trong tầng mị thịt phấn nộn ngâm trong hũ mật, bụng dưới của Chu Tử Hạ run rẩy kịch liệt, cả người như bị điện giật, sống lưng tê rần, thuỷ dịch không hẹn trước mà một lần nữa bài xích, ồ ạt tiết ra thẫm ướt một mảng vải ren mỏng manh.

Cảm nhận được nơi đó đã đủ trơn ướt, hai bàn tay của anh nắm lấy thắt lưng cô gái, đột ngột nhấc bổng cô lên, ngay sau đó đặt cô lên bồn rửa mặt.

Chất liệu được làm từ sứ mát lạnh tiếp xúc vào da thịt non mềm của người thiếu nữ, bất giác cô gái rùng mình, làn da mịm màng ấy sởn lên chút gai ốc.

Không đợi cho cô gái kịp phản ứng lại, Hàn Cao Lãng mạnh bạo chiếm trọn đôi môi mềm của cô.

Chu Tử Hạ cảm nhận lòng bàn tay âm nóng của người đàn ông vuốt ve hai bên cánh tay của mình, sau đó lại luồn ra phía sau, vuốt dọc một đường từ sống lưng xuống ngay hông.

Người đàn ông buông cánh môi sưng phù của cô ra, sau đó nở một nụ cười đầy toan tính.

Nụ cười vừa tắt cũng là lúc Chu Tử Hạ cảm nhận được chiếc quần bảo bộ bằng ren mỏng manh của mình bị gỡ bỏ, treo lơ lửng ở bên bụng chân trái.

Để tránh trong cuộc vui hoan lạc gây thương tích cho người con gái, Hàn Cao Lãng còn chu đáo lót dưới mông cô một lớp đệm dày. Anh tách mở chân cô thành hình chữ M, đồng thời một tay anh giữ lấy eo của cô gái, tay còn lại giải phóng con mãnh thú ra khỏi lớp vải cộp. Sau khi được thoát khỏi gông cũi, vật cứng vươn mình, căng cứng như dây đàn, cái đầu ngóc cao lên đang thúc dục chủ nhân nhanh chóng hành động.

Đầu nấm nhẹ nhàng ma sát bên ngoài cửa động, ngay sau đó một đường khai mở sau vào bên trong, những nếp nhăn trong hang động giãn nở rộng theo kích thước của dị vật đang tiến sâu vào trong mạch ngầm.

"A..."

Khoái cảm đột nhiên đánh úp, Chu Tử Hạ bất giác cong người lên, hai chân như rắn nước quấn chặt lấy thắt lưng của người đàn ông, kẹp thật chật lấy phạm vi, ngăn không cho anh tiến công vào sâu hơn nữa.

Đoá hoa mẫn cảm bỗng có một thứ dị vật chiếm cứ, bên trong đường đi triệu tập vô số binh đoàn lực lưỡng, mạnh mẽ phóng ra những ống hút bằng thịt mềm mại nhưng có độ bám dính chắc nịch, thay phiên thi nhau cắn xé lấy kẻ địch đang có ý định xâm phạm bờ cõi.

Hang thịt vừa cắn vừa hút, lại vừa đùn đẩy vật thể thoát ly ra bên ngoài.

Chỉ trong giây phút ngắn ngủi, nhuỵ hoa không chịu nổi sự kích thích độc đáo từ phía đầu nấm cứng rắn, bài xích ra một chất lỏng hoa mỹ, cuốn quanh thân vật nam tính của người đàn ông, đồng thời âm thanh ướt át vang vọng đến bên tai, càng làm cho Chu Tử Hạ đỏ ửng hai bên mặt.
Nhấn Mở Bình Luận