Cuối cùng năm người cũng gian nan phân định được thắng bại trong cuộc chiến ấu trĩ này, cả người ướt nhẹp bò lên bờ từ trong nước.
Tấm chăn lông duy nhất phát huy giá trị cao cả của nó, lần lượt lau khô nước trên người năm người.
Vùng vẫy trong nước một lúc lâu nên lúc lên bờ chỉ muốn tìm chỗ nào đó nằm lười biếng, đây là tác dụng của nước hồ Murxi, ít nhất phải sau mấy tiếng nữa mới có thể khôi phục sức mạnh.
"Thật thoải mái," Hi Nam trùm chăn lông, miễn cưỡng che mình lại, "Sao Vô Khổng cũng không tệ lắm mà."
"Đó là do tôi biết lựa chỗ," Lăng Niên dẫn đầu bước lên phi hành khí, "Nam bán cầu của sao Vô Khổng đang chìm trong chiến tranh, bắc bán cầu vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển nhanh chóng, môi trường sinh thái bị phá hoại nghiêm trọng.
Chỉ có nơi này còn yên bình, cũng không có người của mấy tinh cầu khác."
Nếu không thì với cái tính nghiêm túc cẩn thận của Lăng Niên sẽ không cho phép năm người bọn họ cùng xuống nước, để cho tất cả bị mất đi sức mạnh.
"Đúng vậy," Tế -vua tâng bốc- Du, "Hoàn toàn chính xác."
Bây giờ đầu óc của Lý Tấu Tinh đã thanh tỉnh, nhìn quang não của Tế Du không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở, tò mò nói: "Ai mà gửi tin cho cậu nhiều vậy?"
Tế Du sững sờ, lúng túng nở nụ cười, còn chưa kịp mở miệng đã bị Lý Tấu Tinh cười trêu nói: "Lẽ nào giấu chúng tôi tìm bạn gái?"
"Không phải!"
Quá lúng túng, "Đây là những người bạn nhiệt tình trên mạng tinh cầu trả lời câu hỏi của tôi."
"Câu hỏi gì, tìm không ra bạn gái hả?" Tiếp tục ngứa miệng.
Nếu đưa câu hỏi cho anh xem thì chưa biết ai sẽ lúng túng.
Thế nhưng Tế Du thiện lương, thực sự không nỡ đưa câu hỏi hắn đặt ra trên mạng tinh cầu lúc hoảng hốt cho bọn họ xem.
Quá xấu hổ.
Hắn nghĩ, một thằng con trai với một thằng con trai khác, tinh thần lực giao hòa.
Không thấy ngay cả Hi Nam cũng không nhắc lại chuyện này sao? Chỉ lo sơ ý một chút là chạm vào vết thương của hai người bọn họ.
Dù sao thì việc giao hòa tinh thần lực với một thằng con trai khác, ôi, nên cảm thông.
Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành được cảm thông cũng không để ý tới săn sóc của đồng bọn.
Cảm giác mất đi tinh thần lực khiến Cố Vấn Thành cực kỳ bất an, hắn bình tĩnh lại, "Mở thiết bị kiểm tra chưa?"
"Mở rồi," Lăng Niên nhìn màn hình, "Trong bán kính 1000 m không có ai."
Hi vọng tất cả mọi việc đều bình an trước khi tinh thần lực khôi phục lại.
Cố Vấn Thành nghĩ, hắn lặng lẽ siết chặt tay.
Nhờ tinh thần lực mạnh mẽ nên không gì không làm được, giờ tinh thần lực tạm biến mất, cảm giác bất an có thể còn mãnh liệt hơn bọn Tế Du.
Lý Tấu Tinh nhấc tay nắm lấy bàn tay đang siết chặt của hắn.
Cố Vấn Thành kinh ngạc nhìn anh.
"Thả lỏng," Lý Tấu Tinh ung dung thong thả mở tay hắn ra, xoa xoa dấu vết hình lưỡi liềm bị móng tay bấm vào tạo thành trong lòng bàn tay hắn, "Không sao, chúng ta đều ở đây, còn có vũ khí."
"Cậu nói đúng," Vẻ mặt Cố Vấn Thành đã thả lỏng một chút, hắn gật gật đầu.
Dù cho tinh thần lực biến mất một lúc nhưng thân thể vẫn còn khỏe mạnh, "Cậu nói đúng."
Không thể không trấn định hơn người thiếu niên này được.
Lý Tấu Tinh nở nụ cười xán lạn.
Hi Nam ở bên cạnh nhìn Cố Vấn Thành, lại nhìn Lý Tấu Tinh, cuối cùng nhìn vào đôi bàn tay đang nắm chặt của bọn họ.
Hiếm thấy im lặng.
Hóa ra đây chính là tác dụng phụ khi tinh thần lực đồng tính giao hòa sao? Sao mà cứ là lạ.
Tác dụng phụ của nước hồ Murxi đối với thân thể có hiệu lực từ 3 đến 5 tiếng.
Sau khi tinh thần lực của năm người đều khôi phục, bọn họ mới đóng hệ thống kiểm tra trên phi hành khí, khởi động phi hành khí.
Sau khi bay vào vũ trụ, quang não Hi Nam đột nhiên sáng lên, người phụ trách Mã Nam gọi lại.
Ông đứng trong phòng làm việc, vẻ mặt hết sức nghiêm túc, bên cạnh còn có một ông lão khác, chính là người trên ở Toái Tinh lúc trước, là người muốn bọn họ lập đội.
"Các em đang ở đâu?" Người phụ trách, "Các em đã dùng bước nhảy không gian."
Ông không ngờ rằng một nhiệm vụ cấp D có thể khiến bọn họ phải dùng tới chiêu thoát thân này.
Hi Nam lúng túng liếc mắt nhìn Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành, nhỏ giọng nói: "Có chút chuyện ngoài ý muốn, chúng em đã rời sao Vô Khổng được nửa đường."
Sao Vô Khổng cách sao Hải Bạch rất xa, vốn hai ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ bọn họ có thể phải kéo dài tới một tuần.
"Nói cho thầy biết phát sinh bất ngờ của các em," vẻ mặt người phụ trách rõ ràng không đúng, tại sao lần nào mấy đứa này cũng có thể gặp mấy việc kì lạ, "Không được giấu gì dù chỉ một chút."
Hi Nam lắp ba lắp bắp, không biết nên nói như thế nào, cuối cùng vẫn là Tế Du nhịn không được, dùng đôi ba câu giải thích sự tình rõ ràng.
Ai ngờ bọn họ vừa nói xong, vẻ mặt của Mã Nam với ông lão biến đổi, "Hiện giờ hai người bọn họ thế nào?!"
Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành chỉ có thể xuất hiện ở trước quang não, nghiêm túc chào hỏi, "Bây giờ chúng em rất ổn, trước đó cũng không có việc gì."
"Bây giờ các em dùng thiết bị chữa bệnh được trang bị trong phi hành khí làm kiểm tra toàn thân," người phụ trách cương quyết, "Thầy muốn tận mắt nhìn thấy kết quả kiểm tra."
Lúc này bọn họ mới nhớ ra trên phi hành khí còn có chức năng này, lúc đó quá cấp bách nên trực tiếp dùng biện pháp nhanh nhất.
Mở thiết bị chữa bệnh ra, một đám người cùng đợi kết quả.
Tới khi đèn xanh thể hiện không có vấn đề gì sáng lên, người ngoài quang não hay trong quang não đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện tinh thần lực giao hòa này rất quan trọng.
Với mỗi người tinh thần lực là một vấn đề cực kỳ riêng tư, mình là mình, người khác là người khác, ai cũng không biết sau khi giao hòa cùng với người khác bản thân sẽ xảy ra hậu quả gì.
Mặc dù cảm thấy khiếp sợ và hiếu kỳ về kết quả nhưng cảm giác vui mừng của người phụ trách vẫn lớn hơn những thứ này.
Nhìn bộ dạng không được tự nhiên của hai thiếu niên đối diện, ông trấn an nói: "Tinh thần lực giao hòa cũng không phải việc xấu, ít nhất cái này chứng minh các em rất ưu tú, các em không cần phải vì thế mà cảm thấy lúng túng hay xấu hổ.
Nên biết rằng, trong mối quan hệ bạn bè tin tưởng lẫn nhau, chỉ cần xác định an toàn, rất nhiều người đều muốn thử cảm giác cùng người cùng giới giao hòa tinh thần lực."
Lý Tấu Tinh được an ủi, "Thật không?"
Cố Vấn Thành vốn đã bĩnh tĩnh lại, nhưng khi nhìn vẻ mặt của anh mới biết chàng trai vừa nãy thể hiện mình rất bình tĩnh kỳ thực cũng rất lúng túng.
Hắn không phải thiếu niên, hắn đã ba mươi tám tuổi, hắn sống lâu hơn, bây giờ lại có loại cảm giác lợi dụng đối phương.
Hắn chột dạ cúi đầu, làm như không nhìn thấy.
Đương nhiên là giả!
Người phụ trách gật gật đầu, "Đương nhiên là thật, theo như lời các em từng nói, tinh thần lực Cố Vấn Thành thực thể hóa, đồng thời hôm nay đã xảy ra bạo động?"
"Đúng," vẻ mặt Cố Vấn Thành mang theo thức mắc, "Em rất thắc mắc tại sao lại đột nhiên bạo động."
Người phụ trách với ông lão trầm tư chốc lát, ông lão nói rằng: "Các em mới vừa rời khỏi sao Vô Khổng à?"
Mấy người nói phải.
Ông nói tiếp: "Tôi sẽ cho các em một tọa độ tinh cầu, sao Duy Tư là một ngôi sao giải trí nổi tiếng, hiện tại cách các em không xa.
Đứa nhỏ nhà họ Bách đang mở buổi biểu diễn ở đó."
"Vậy thầy cần phải phụ trách cung cấp vé vào cửa," người phụ trách cười nói, "Trong giọng hát của Bách tiểu thư có ẩn chứa tinh thần lực, có tác dụng chữa trị với dẫn dắt tinh thần lực, đây chính là tấm vé hiếm có khó tìm."
Bản thân tinh thần lực của phái nữ chỉ tác dụng chữa trị với ổn định tinh thần lực cho chính mình, nhưng Bách Đồng là một ngoại lệ hiếm có, tinh thần lực của nàng có thể có tác dụng với người khác.
"Đó là đương nhiên," ông lão cười ha hả, "Tôi sẽ bảo nó gặp các em sau buổi diễn, nhóc Cố, em phải nắm chắc cơ hội."
Cố Vấn Thành nở nụ cười khách khí, "Cảm ơn thầy, em hiểu rồi."
Đối thoại kết thúc, vé tham gia được gửi đến trong quang não bọn họ.
Phương hướng thay đổi, "Sao Duy Tư."
Sao giải trí nổi danh, chuyến đi này của bọn họ thật đáng giá, mục tiêu là sao Hải Bạch, kết quả là trước khi đến mục tiêu lại tới sao Vô Khổng với sao Duy Tư.
Ông lão nói sao Vô Khổng cách sao Duy Tư rất gần, quả thực rất gần.
Nơi này so với tinh cầu họ từng đến trước đây như hai thế giới.
Bọn họ tiếp nhận kiểm tra ở lối vào tinh cầu, để phi hành khí lại đây để bổ sung năng lượng, ngồi lên xe huyền phù không người lái, sau khi chỉ định địa điểm buổi biểu diễn của Bách Đồng thì ngồi thưởng thức cảnh sắc ngoài cửa sổ.
So với mấy tinh cầu Lý Tấu Tinh từng đi qua trước kia, gồm cả sao Thác Bang thì chỉ có sao Duy Tư mới giống như thế giới có thời đại khoa học kỹ thuật phát triển trong tưởng tượng của anh.
Nhà cao tầng, xe huyền phù đầy trời cùng tạo hình kiến trúc kỳ lạ, nhiều con đường có kiểu dáng phức tạp xen kẽ nhau.
Nhưng đặc biệt lãng mạn là bên đường trồng một giống cây xinh đẹp như hoa anh đào, những đóa hoa nở cạnh nhau, không hề bị gió thổi bay.
"So với sao Vô Khổng như hai thái cực."
Lý Tấu Tinh nhận xét, nhưng cái gì cũng có vẻ đẹp riêng của nó.
Bách Đồng là ca sĩ được hoan nghênh trong tinh cầu, cũng là một trong những hậu cung của nam chính trong sách gốc.
Tác giả rất thích nhân vật này, không chỉ cho nàng khuôn mặt thiên sứ không gì sánh bằng mà còn cho nàng tiếng ca độc nhất vô nhị.
Lúc bước vào buổi biểu diễn, ngoài sân khấu lớn nhất của sao Duy Tư là một màn ảnh lớn chiếu hình ảnh của Bách Đồng.
Cô gái khẽ mỉm cười, lộ ra chút ngượng ngùng, đôi mắt của cô vô cùng lấp lánh, tóc đen xõa tùy ý phía sau, có vài sợi bướng bỉnh vểnh lên, xinh đẹp lại đáng yêu.
Lý Tấu Tinh cố ý nhìn qua, những người khác cũng nhìn theo, đúng là đại mỹ nữ, thật sự là đại mỹ nữ.
Mức độ nổi tiếng của Bách Đồng lớn hơn nhiều so với suy nghĩ của bọn họ, không có nơi nào để đi nên bọn họ đi xếp hàng, nhưng trước bọn họ là hàng dài đầu người nhấp nhô kéo dài.
Có nhân viên công tác lần lượt đi lại kiểm tra, lúc nhìn thấy bọn họ thì hới do dự, lập tức chạy tới, "Chào ngài, có thể cho tôi xem vé của mấy vị không?"
Máy người Lý Tấu Tinh đưa vé cho hắn xem, người soát vé như trút được gánh nặng, "Mời qua bên này, vé của mấy vị là vé đặc biệt, có thể đi vào trước."
Vì vậy, bọn họ đi vào từ cửa hông cùng nhân viên công tác trong ánh mắt ước ao ghen tị của một đám người, phía trước còn có soát vé, nhưng bây giờ còn chưa bắt đầu, "Mời đi theo tôi."
Nhân viên công tác cười nói: "Bách tiểu thư nhờ tôi dẫn mọi người đi gặp cô ấy trước."
Gặp người đẹp?
Nam sinh chưa trải sự đời vội vàng chỉnh lại quần áo với tóc tai, Lăng Niên ghi nhớ đường từ trước sân khấu đến hậu trường, tiến lên một bước xen vào giữa Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành.
"Bách tiểu thư ở lại sao Duy Tư mấy ngày?"
Không biết Bách Đồng đã nói gì với đối phương, thái độ đối phương rất nhiệt tình, đối với loại câu hỏi riêng tư này cũng rất vui lòng trả lời: "Sáng sớm ngày mai sẽ lên phi thuyền đến tinh cầu tiếp theo."
Làm ca sĩ cũng rất mệt, Lăng Niên suy tư, vẫn là làm máy móc, lướt mạng tinh cầu là sướng nhất.
Tán gẫu vài câu, bọn họ đi đến nơi, nhân viên công tác khẽ gõ cửa, bên trong truyền đến một giọng nói dễ nghe: "Mời vào."
Lý Tấu Tinh đột nhiên dừng chân lại, lộ ra vẻ mặt quái dị.
——Ai tới giải thích cái coi, sao giọng nói này, giống như nam giả giọng nữ vậy?.