Một tiếng rống này của gã trực tiếp gợi lại ký ức một tuần trước của mọi người.
Đệt...!mịa?!
Hãi hùng.
Con con con trai Wasser?
Wasser thật sự có con trai? Wasser còn đưa con trai của gã đến đế quốc? Lý Tấu Tinh thật sự chính là con trai Wasser?
Hóa ra Wasser thật sự không phải là phụ nữ?
Tin tức này rất chấn động, phút chốc làm đội cận vệ hoàng gia đứng hình.
Người biết Lý Tấu Tinh đều chuyển tầm mắt lên trên người anh âm thầm quan sát, kết quả lại phát hiện sắc mặt của Cố Vấn Thành bên cạnh còn khó coi hơn so với anh.
Con trai?
Cố Vấn Thành quả thực không thể tưởng được đứa ngu nào đi tin lời đồn này.
Lý Tấu Tinh nghiêm mặt, hỏi người xung quanh: "Gã nói tôi á?"
Người khác không dám gật đầu, sợ anh kích động làm chuyện mất lý trí.
Gã đột kích còn hô to, không quan tâm đến đống vũ khí chĩa vào mặt gã chút nào, "Ngay cả con trai cướp vũ trụ mà trường quân đội Thừa Dương còn dám nhận thì có gì mà tao không dám tới chứ, nhanh giao nó ra đây, nếu còn chậm trễ thì không phải một phát pháo năng lượng là có thể giải quyết đâu."
Hiệu trưởng ngành chiến đấu Bouvid trốn sau đội cận vệ, gương mặt già nua đen thui, "Lời đồn trên mạng mà mi cũng tin à, câu nào của mi cũng làm nhục học trò ta, chuyện này có thể giải quyết bằng một phát pháo năng lượng ư?!"
Hạ gã hạ gã! Bouvid hận không thể thay bệ hạ Kate ra lệnh!
Ngoại trừ gã biến thái Wasser ngày càng mạnh kia thì khắp đế quốc không ai dám làm càn với quân đội đế quốc và trường quân đội Thừa Dương.
Kate bệ hạ bất ngờ nhướng lông mày, nói với con trai bên cạnh: "Thế mà lần tập kích này lại không phải vì cha?"
Nico, "Cha vui lắm à?"
"Tốt lắm tốt lắm," Bệ hạ Kate sờ râu mép nở nụ cười, "Trải nghiệm này còn vui hơn với việc ta bị tập kích."
"Đúng rồi, đứa bé kia đâu?" Ông đột nhiên nổi lên hứng thú, "Học sinh bị Wasser kéo nhảy lầu đâu? Kêu nó tới đây trò chuyện với ta, vừa hay bảo vệ an toàn cho nó."
Người đội cận vệ bước nhanh đi tìm Lý Tấu Tinh, chẳng bao lâu sau đã dẫn Lý Tấu Tinh tới.
Một vòng nhân vật tai to mặt lớn đều đang quan sát anh, bệ hạ Kate bỗng nhiên cười ha ha, "Thực sự muốn cho tên bên ngoài kia tận mắt nhìn ngươi một chút, sao ngươi có thể là con trai Wasser được chứ?"
Lý Tấu Tinh nhướng mày, "Ngài biết Wasser ạ?"
Hoàng đế bệ hạ rất thưởng thức thái độ của anh, thân thiết nở nụ cười, "Chẳng hề, ta không quen biết vị cướp vũ trụ lừng danh kia, chỉ là có thấy mặt mấy lần từ xa."
"Tuy rằng không quen biết gã nhưng người từng thấy hai người các ngươi đều có thể dễ dàng phân biệt được hai người các ngươi không giống nhau," bàn tay ấm áp của Kate đặt trên đầu Lý Tấu Tinh, mang theo thân mật và khẳng định của trưởng bối, "Ngươi dễ gần hơn tên kia nhiều."
Gã dũng sĩ tới gây sự bên ngoài kia vẫn bô bô nói không ngừng, đội cận vệ hoàng gia đã chuẩn bị sẵn sàng tiến lên bắt gọn gã bất cứ lúc nào, chỉ chờ Kate ra lệnh.
Hoàng đế bệ hạ nâng tay lên ra lệnh, những học sinh ở vòng ngoài đột nhiên hô lên.
Lý Tấu Tinh phản ứng rất nhanh, anh đi tới bên cửa sổ gần như cùng lúc, người của đội cận vệ thậm chí còn chậm hơn anh giây lát.
Tiếng kinh ngạc thốt lên trong đám học sinh càng lúc càng lan to, vô số quang não, huyền phù lóe sáng ngoài cửa sổ, tâm tình kích động và sợ hãi càng làm tiếng rít gào khó khống chế, hòa cùng sự sùng bái, "Wasser!!!"
Vầng thái dương chiếu rọi trên trời cao, ngay trước mặt mọi người, Wasser biến mất ở khu đấu giá, lại lần nữa xuất hiện thần bí khó lường ở trường quân đội Thừa Dương.
Không biết gã đứng trên lầu cao từ lúc nào, tinh thần lực truyền lại lời gã, nhẹ đến mức bị gió thổi bay, "Ngu xuẩn."
Mỗi người đều nghe được giọng nói khàn khàn của gã, ẩn giấu ý tứ khinh thường, làm cho những người vừa mới sợ hãi la hét sùng bái đều im bặt.
Bọn họ bắt đầu bất an, sau đó lại cảm thấy thấp thỏm, yên lặng quan sát hai người đối chiến trước mặt bọn họ.
Gã tập kích bị kêu là ngu xuẩn quả nhiên tức giận đến đỏ mặt, gã cười gằn mang theo vẻ khát máu, "Ông đây tưởng mày chết rồi chứ, hóa ra là trốn đông núp tây dưới tay đế quốc, đồ chó má, mày xem hôm nay ông đây đập chết mày!"
Gã căm thù Wasser, vẻ mặt dữ tợn, giơ vũ khí lên không chút do dự bắn một pháo về phía Wasser.
Thao tác lần này của gã khác hoàn toàn vừa rồi, hiển nhiên món vũ khí này chính là vốn liếng kiêu ngạo của gã.
Năng lượng tụ lại nòng pháo thành màu lam đậm đáng sợ, không khí xung quanh nòng pháo vặn vẹo uốn cong mắt thường có thể thấy.
Lý Tấu Tinh nhăn mày, vô thức nhìn về phía Wasser.
Đối mặt với ánh mắt gã.
Trong chớp mắt chiếm được sự chú ý của anh kia, Wasser thả người nhảy một cái, vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trong không khí, mang theo tinh thần lực cường đại choáng ngợp sau lưng, lao thẳng về phía đối thủ!
"Shhh..."
Lý Tấu Tinh có thể nghe thấy tiếng hít khí đồng thời vang lên xung quanh.
Cảnh tượng này nhìn cực kỳ ngầu! Mặc kệ gã có là cướp vũ trụ hay không, nói chung tư thế quyết không lùi bước từ trên trời giáng xuống này có thể gợi lên tất cả nhiệt huyết của mọi người, thêm cả tinh thần lực giương nanh múa vuốt sau lưng Wasser kia nữa cũng dấy lên lòng bội phục của mọi người.
"Hả?" Hoàng đế bệ hạ bước đến cạnh Lý Tấu Tinh chậm một bước ngạc nhiên nói, "Không phải trước giờ gã Wasser này đều hạ đối thủ trong một giây sao, gã biến thành bộ dáng làm màu đẹp trai như mấy thanh niên trẻ tuổi kia lúc nào thế?"
May hiện tại Wasser không đặt lực chú ý lên người hoàng đế bệ hạ, bằng không lấy tinh thần lực của gã, câu này có thể truyền tới tai cái người huênh hoang kia không sót một chữ nào.
Lý Tấu Tinh nhịn cười, liều mạng đè khóe miệng xuống.
Trên thực tế, cho dù Wasser có thả chậm tốc độ đi nữa thì cuộc chiến này cũng kết thúc trong giây lát.
Trước khi pháo năng lượng của kẻ địch thoát ra ngoài thì tinh thần lực của Wasser đã làm gãy toàn bộ nòng pháo.
"Rác rưởi," giọng điệu Wasser trầm thấp, "Phế vật mà cũng dám tới tìm ta?"
Gã cực kỳ phẫn nộ, một tay bóp cổ kẻ địch, "Hả?"
Đội cận vệ hoàng gia không thể để gã tùy ý xúc phạm luật pháp đế quốc trước mặt mọi người được, vô cùng hiên ngang chính nghĩa tiến lên ngăn cản, "Wasser, dừng tay."
Wasser nhẹ nhàng liếc qua bọn họ, tầm mắt lạnh lẽo mang theo uy hiếp giận chó đánh mèo.
Nếu như hôm nay hoàng đế đế quốc không tới thì sẽ không hủy bỏ nghỉ ngơi 20 phút.
Điều này là nguồn cơn gây nên sự khó chịu của hắn.
Lý Tấu Tinh vòng qua trước mắt một đám người, bước ra ngoài trong ánh mắt khác nhau của mọi người.
Trong tay anh cầm vũ khí, đứng cùng một chỗ với người của đội cận vệ hoàng gia.
Tầm mắt Wasser dừng trên người anh.
Có lẽ là bởi vì bây giờ hắn mang theo mặt nạ, có một danh phận mà ai ai cũng biết, ánh mắt kia mang theo ủy mị làm Lý Tấu Tinh cảm thấy tê dại da đầu.
Một phần tinh thần lực hiển thị phía sau Cố Vấn Thành tỏa ra ánh sáng chói mắt, một phần ẩn hình, quen cửa quen nẻo vọt về phía Lý Tấu Tinh.
Từ chân hướng lên, ôm lấy thân thể của anh.
Người có tinh thần lực cao xung quanh phút chốc căng người, nhưng lại không phát hiện ra gì.
"Đối thủ..." Wasser dừng một chút, "Tương lai của ta, đã lâu không gặp, cậu bé."
Hắn săn sóc giấu đi từ bạn bè.
Nico đứng xem ở phía sau dừng lại bước chân, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Hoàng tử Yinsa lẩm bẩm lặp lại, "Đối thủ?"
Một học sinh mới của trường quân đội Thừa Dương, được Wasser coi là đối thủ tương lai?
Chuyện này sao có thể khiến người ta tin tưởng!
Cho dù học sinh mới này ưu tú đến nhường nào đi nữa, mà học sinh lợi hại hơn Lý Tấu Tinh ở trường quân đội Thừa Dương còn nhiều hơn, một tên nhóc vừa mới trưởng thành lại được Wasser là cướp vũ trụ mạnh nhất coi là đối thủ tương lai?!
Wasser thế mà lại coi trọng anh như vậy!
Hoàng đế bệ hạ cũng hơi sững sờ, ánh mắt lập tức sáng lên, hạ lệnh với nhà trường, "Người có thể trở thành đối thủ của Wasser thì chắc chắn thiên phú không thua gì Wasser.
Tên kia già rồi, không có sức sống tuổi trẻ như học sinh của các ngươi, các ngươi phải bồi dưỡng được một người có thể sánh ngang với Wasser cho ta.
Ở phương diện này ta tin các ngươi có thể làm được, nhân tài tương lai của đế quốc phải dựa vào sự nuôi dưỡng của các ngươi, biết không?"
Trọng trách này quá lớn, thái độ của Wasser cũng thật khiến người ta khó đoán, người của nhà trường mặt đầy mê man, chỉ biết gật gật đầu, "Chúng ta sẽ chúng ta sẽ."
Trận thế lớn như vậy thì ai còn có thể tin mấy lời đồn đại như tình chị em với tình cha con chứ?
Khóe miệng Wasser khẽ nhếch, hắn đến gần Lý Tấu Tinh, muốn quang minh chính đại trò chuyện như một đối thủ với anh.
Nhưng Lý Tấu Tinh lại hơi lùi lại, giơ trường đao tinh thần lực anh quen dùng ngang trước người, giọng điệu còn ngông cuồng hơn so với hắn, "Cướp vũ trụ, đi đi."
Ôi mẹ ơi, học sinh mới ngầu quá!
Người bình thường đối mặt với Wasser mà chân không mềm đã khá lắm rồi, còn đối với Lý Tấu Tinh thì đây chỉ là một vở diễn đầy thú vị.
Wasser dừng bước.
Mặt nạ của hắn che hết vẻ mặt, khiến người khác không nhìn ra giờ khắc này hắn mang theo tâm tình gì.
"Rời đi?"
Một lúc lâu sau, hắn mang theo nụ cười nghiền ngẫm, "Mang theo cậu đi luôn à? Cậu bé của tôi."
Lời này gay quá rồi!
Thế nhưng không ai cảm thấy không đúng cả.
Đội trưởng đội cận vệ nghiêm mặt, "Mi dám cướp người của trường quân đội Thừa Dương đi?"
Bọn họ đã đề phòng tất cả con đường, thế nhưng với tinh thần lực của Cố Vấn Thành bọn họ không chắc nhắc nhở này có thể kiềm chế Wasser được không.
Quả nhiên, Wasser không nhìn bọn họ, đi thẳng tới trước mặt Lý Tấu Tinh, tinh thần lực bao phủ bọn họ, khiến những người khác chỉ có thể nhìn thấy động tác nhưng không nghe thấy tiếng nói của bọn họ.
"Kể từ sao Mã Vĩ, đã lâu rồi chưa gặp nhau," giọng Wasser mang theo ý cười, gần như chiếm thế trên, "Đo mặt của tôi rồi sao? Sao nào, sao không đệ trình với đế quốc?"
Sắc mặt Lý Tấu Tinh không hề thay đổi, thả tay xuống, "Tiếc là sau đó tôi quên mất kích thước ngũ quan của anh."
Wasser nghiêng đầu, "Nơi này đây, cái này cũng quên mất bộ dạng của tôi ư?"
Tầm mắt của hắn khiến môi anh nóng bừng.
"Trí nhớ không tốt, ngại quá," Lý Tấu Tinh cười cười qua loa, "Hoàn toàn quên mất, không một chút ấn tượng."
Wasser bỗng nhiên thở dài.
Hắn bước về phía trước một bước.
Người của đội cận vệ bắt đầu tấn công lồng tinh thần lực của hắn, "Nhắc nhở mi đừng tới gần cậu ấy!"
Lý Tấu Tinh lại cảnh giác với hắn, hai người đối diện, trong tầm mắt không chứa người xung quanh, "Muốn làm gì, cướp vũ trụ?"
"Cho cậu lập công trạng."
"Công trạng?" Lý Tấu Tinh nở nụ cười, "Một tên cướp vũ trụ bảo cho tôi lập công trạng, chẳng lẽ lại đo mặt anh lần nữa à?"
"Là do cậu nói đó." Wasser nói.
Mặt Lý Tấu Tinh biến sắc, còn chưa kịp lui về phía sau Wasser đã mang theo anh giẫm lên phi hành khí bị khống chế, nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.
Mấy chục người lập tức đuổi theo nhưng toàn bộ đều bị ngăn bên ngoài tinh thần lực.
Gió thoảng qua lại không bị tinh thần lực ngăn cản, Wasser quá tùy hứng, có thể nói là t*ng trùng lên não.
Hắn thậm chí không ra khỏi khuôn viên trường mà chỉ tìm một căn phòng bí mật không người ẩn nấp, đẩy Lý Tấu Tinh vào.
Đèn trong phòng bị hắn đánh vỡ, khắp nơi đều là mùi bụi bặm.
"Anh muốn làm gì đây?"
Tiếng thở dốc của hắn ngàng càng dồn dập, lời nói ngày càng lộ liễu, "Cậu đo mặt tôi bằng gì?"
Sau khi Lý Tấu Tinh thích ứng hoàn cảnh mới nói: "Đương nhiên là tay."
Vừa dứt lời, cánh tay liền kề sát một vật lạnh lẽo như là kim loại, cạch một tiếng, vật kia biến thành còng tay, giam giữ hai tay anh.
Da đầu Lý Tấu Tinh tê dại.
Không gì cả, ngay cả thứ này mà Wasser cũng có.
Cố Vấn Thành mang theo vật này bên mình, dùng cho ai, dùng lúc nào...!dùng đầu ngón tay anh đều có thể đoán được.
Tiếp đến anh bị Wasser kéo đến bên tường.
Cảm xúc đen tối nảy sinh táo bạo và dục vọng, nhưng Wasser lại không thực hiện động tác nào quá phận, hắn chỉ dựa vào trên tường, nói với Lý Tấu Tinh: "Bây giờ cậu không có tay nữa rồi."
"Cậu định dùng gì chạm vào tôi đây?"
Tiếng hít thở của hai người đan vào nhau, qua hồi lâu, Lý Tấu Tinh kề sát Wasser, "Anh còn mang mặt nạ."
"Cưng ơi, cách mặt nạ," người dựa vào tường như bị trúng độc, "Mặt nạ có một cái lỗ nhỏ, đầu lưỡi cậu vừa thăm dò tiến vào là có thể đụng vào một ngũ quan của tôi rồi, còn có thể nếm được vị ngọt."
"Ngọt lắm à?" Lý Tấu Tinh từ từ tới gần hắn, phả ra hơi nóng, "Chỗ nào mà có vị ngọt?"
"Nơi này, ở ngay đây, dưới lớp mặt nạ, ở nơi phát ra giọng nói của tôi," Wasser, "Không phải cậu là sinh viên trường quân đội sao? Nghiêm túc chút đi cậu bé, toàn bộ người đế quốc đều muốn biết tướng mạo của tôi, cậu nên hết mình vì đế quốc."
Đây là lời Lý Tấu Tinh từng giải thích.
Trong bóng tối, dựa sát vào nhau, phải mở to mắt nhìn chăm chú mới có thể thấy cái mặt nạ màu trắng của hắn.
Lý Tấu Tinh vừa tìm kiếm cái lỗ nhỏ kia vừa nói: "Chỉ là một ngũ quan mà thôi."
"Nhưng nơi này có thể cho cậu nếm được nước ngọt, " Wasser, "Khát nước không?"
"Có chút," Lý Tấu Tinh tìm được cái lỗ kia, "Hơi nhỏ."
Wasser là một cái thân phận khác của Cố Vấn Thành, thân phận này là một tên cướp vũ trụ ba mươi tám tuổi lưu lạc khắp các vì sao, điều này khiến cho Cố Vấn Thành vô thức đặt tâm thái của mình vào thân phận này.
Hoàn cảnh và bầu không khí, toàn bộ mọi thứ đều khích lệ hai người quên đi tất thảy vâng theo trái tim mình.
Lỗ trên mặt nạ chỉ là một cái khe mà thôi, vừa vặn để cho Wasser thoải mái.
Lý Tấu Tinh cúi đầu, đầu lưỡi vói vào khe nhỏ, ậm ờ nói: "Tôi đo không tới hình dáng môi của anh."
Quang não trên tay anh không ngừng phát ra tiếng động, tất cả mọi người đang thử liên hệ với anh để xác nhận vị trí.
Thế nhưng không một ai biết rằng, học sinh mới ưu tú chính trực xán lạn của trường quân đội Thừa Dương lại đang đè lên người tên cướp vũ trụ Wasser, tập trung tinh thần công phá cái mặt nạ kia.
Anh quá nghiêm túc, Wasser nhịn không được cũng thè đầu lưỡi ra, duỗi về phía khe nhỏ kia.
Cách lớp mặt nạ trắng tinh, một khe hở, đầu lưỡi hai người chỉ chạm vào nhau.
Thần kinh cả hai tê dại, chỉ là đầu lưỡi chạm đầu lưỡi mà thôi nhưng lại kích thích hơn cả đầu lưỡi quấn quýt của nụ hôn sáng nay.
Bởi vì không chạm tới, bởi vì cách lớp mặt nạ nổi danh của Wasser, bởi vì khe hở kia.
Wasser vô thức giật giật đầu lưỡi, chỗ môi mặt nạ hơi chếch, hơi nóng trên môi đối phương xuyên qua lớp mặt nạ.
Nhiệt độ kia như lửa dục cách một tầng vải mỏng, như tưới dầu trên nước..