Đàn ông mà, đều muốn cả phía trước lẫn phía sau phải lớn như nhau.
Cố Vấn Thành rất hài lòng đối với kích cỡ phía trước, nhưng với phía sau thì hắn chẳng muốn nói tới.
Rất mất mặt, thậm chí còn cảm thấy khó mà tin nổi khi cơ thể của mình còn có nơi mất mặt như vậy.
Nhưng dù cho có mất mặt cách mấy thì cũng phải kiên trì đến cùng biến Lý Tấu Tinh thành người của hắn.
Lý Tấu Tinh còn để ý mấy kẻ trộm cắp Nan và bắt cóc anh hơn Cố Vấn Thành.
Mà kẻ thù của Wasser quá nhiều, trong đó người có năng lực và can đảm khiêu chiến Wasser tuy rằng ít nhưng cũng không phải chỉ có một hai người.
Nhưng mà những việc này không thể vội vàng được.
Đường về của bọn họ cực kỳ thuận lợi, Diệp An thả bọn họ xuống bến cảng sao Thác Bang, vì còn có nhiệm vụ cần phải hoàn thành nên cậu chỉ có thể tiếc nuối tạm biệt với Lý Tấu Tinh.
"Chủ nhân," lúc tạm biệt cậu muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói ra, "Nếu như đây là lựa chọn của anh...!Em sẽ hỗ trợ giúp đỡ anh."
Ở thế giới này, mọi người chưa từng thấy tiền lệ hai người đàn ông yêu nhau.
Sau hai ngày hai đêm lục tung tin tức, Diệp An xác nhận chủ nhân Lý Tấu Tinh của mình đã lập ra một tiền lệ.
Cậu không coi trọng mối quan hệ này lắm, thậm chí bởi vì khuôn mặt mang vẻ đẹp phi giới tính cùng quá khứ bị ép giả nữ khiến cậu có ác cảm với loại tình cảm này.
Nhưng dù có không ưa cậu cũng không thể hiện ra ngoài, còn chúc phúc cho Lý Tấu Tinh.
Dù sao con đường này không dễ đi, cậu không cần phải chó cắn áo rách thêm nữa.
Trước giờ đội Mộng Chi chưa từng cảm thấy sao Thác Bang lại thân thương đến thế!
Khi vững bước trên mặt đất sao Thác Bang mấy người bọn họ muốn cảm động rớt nước mắt.
"Sau này không bao giờ ra ngoài nữa," Hi Nam nghĩ mà sợ, thổn thức, "Thi đấu lần sau tiến hành trong thế giới giả lập, chúng ta không còn chạy đôn chạy đáo khắp nơi nữa rồi."
Thật là khó cmn chịu.
Đây quả thực là nguyền rủa.
"Mỗi lần đội Mộng Chi ra ngoài đều không gặp chuyện tốt gì", lúc trước thầy phụ trách thi đấu của bọn họ còn cam đoan sẽ mang bọn họ bình an trở về, bây giờ chắc có lẽ đã bị hiện thực vả sưng mặt rồi.
Tế Du vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, "May mà tôi không nói gì."
Lần xuất hành này thật sự thê thảm cực kỳ, từ lúc thi đấu đến bây giờ, bọn họ thậm chí còn không có thời gian xem lại video chiến đấu của mình.
Thế nên mấy người bọn hắn hoàn toàn không biết video thú vỏ kiếm bạo loạn đã làm mưa làm gió trên mạng hồi lâu, tình cảnh chiến đấu của bọn họ được rất rất nhiều người không ngừng quan sát xem đi xem lại, còn phân tích ưu nhược điểm và điểm cải tiến thích hợp.
Toàn bộ người xem ở sao Trú Lưu đều tập trung hết trên người bọn họ, trừ cảnh chiến đấu ra, một cảnh thu hút người xem khác chính là Lý Tấu Tinh kể chuyện ma.
Loại cảm giác thu hút người khác cứ muốn nghe không ngừng dù da đầu tê dại tóc gáy dựng đứng kia quả thực như bị nghiện.
Thêm nữa, còn có một thứ kỳ lạ nào đó đang từ từ tăng nhiệt.
Tình anh em.
Bức ảnh được lưu truyền rộng rãi nhất chính là hình ảnh Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành truyền khí dưới nước.
Tấm hình này được chụp cực đẹp, là sản phẩm kết hợp giữa nguy hiểm và lãng mạn khiến khán giả mê mẩn, mà nụ hôn cứu giúp của hai anh đẹp trai trong làn nước tối càng tăng thêm sắc thái kỳ dị diễm lệ.
Không ít các chị gái khi nhìn thấy tấm hình này, dù biết rõ hai người trên đó chỉ là hai cậu chàng mới lớn, vẫn bất giác đỏ bừng gương mặt đẹp, rồi lại lặng lẽ theo dõi đội Mộng Chi.
Mấy chàng trai đơn thuần ngây ngô của đội Mộng Chi chẳng biết gì về cái này cả, đĩnh đạc bước vào cửa trường, dọc đường đi về trường thỉnh thoảng có người dừng bước nhìn về phía bọn họ.
Hiện tượng này càng tăng thêm khi tiến vào khuôn viên trường.
Bọn họ càng đi càng cảm giác lạ là, nửa đường cản lại một bạn học nam cứ nhìn chằm chằm vào bọn họ, tò mò nói: "Các cậu nhìn chúng tôi làm gì?"
Bạn học nam bị ngăn lại ngượng ngùng níu lấy góc áo, "Tôi đã xem video các cậu đánh bại thú vỏ kiếm cái mười mấy lần rồi, thật sự rất ngầu luôn, có thể thêm ID mạng không?"
Hóa ra vì thi đấu.
Bọn họ lầm bầm vài câu thật sự có đẹp trai vậy không trong lòng? Trên mặt lại nhịn không được, vô cùng phấn khởi chia sẻ ID mạng cho người ta.
Sau khi biết do thi đấu liền thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cho thấy tin đồn truyền khắp trường quân đội không phải là những tin làm lòng người tan nát kiểu như "Tìm kiếm đội Mộng Chi ra ngoài có bị nguyền rủa hay không".
Biểu hiện thân thiện hòa đồng của bọn họ khiến những bạn học vốn đang vây xem rục rịch muốn tiến lên, Lý Tấu Tinh nhạy cảm nhận ra người bên cạnh truyền đến một luồng hơi thở đặc biệt khó chịu.
Từ khi bắt đầu bước vào sao Thác Bang Cố Vấn Thành liền thầm đếm thời gian trong lòng.
Vô cùng chờ mong bước vào trường học, vô cùng chờ mong quay lại ký túc xá, kết quả lại bị những người không quá quan trọng chặn lại ở đây lãng phí thời gian.
Sắc mặt càng ngày càng tối tăm theo thời gian, mỗi một phút mỗi một giây kéo dài đều là trở ngại với hắn và Tấu Tinh.
Động tác của nhóm học sinh muốn tới xin ID mạng đột nhiên dừng lại, "Hình như mình còn có việc gì đó chưa làm."
"Hình như thầy bảo mình qua gặp thầy thì phải."
"Có phải mình hẹn người khác ăn cơm không nhỉ?"
Tập thể như là nhớ lại chuyện bị lãng quên, đám đông chặn mấy người lại đã giải tán sạch sẽ sau mười mấy giây.
"Đi thôi." Cố Vấn Thành mỉm cười thỏa mãn.
Các đồng đội chẳng hiểu mô tê gì cả cùng hắn đi về phía ký túc xá, một đường còn lại thế mà không ai tiến đến gần.
Đoàn người đội Mộng Chi vừa giây trước còn nghĩ mình nổi rồi giây sau lại cảm thấy như mình đang ảo tưởng.
Cuối cùng sau khi đến ký túc xá Lý Tấu Tinh cũng có thể cảm nhận được ánh mắt Cố Vấn Thành nhìn anh đã rực lửa.
Lửa tích tụ ba mươi tám năm, toàn bộ chờ được phóng thích vào hôm nay.
Nhưng bây giờ là ban ngày, bạn bè cùng phòng tinh thần tràn đầy, Cố Vấn Thành hít sâu một hơi nhịn xuống, vào phòng thay quần áo rồi đi ra.
Lý Tấu Tinh ngửi thấy được mùi hương trên người hắn, như nụ hoa đương độ chín muồi run rẩy mở bung cánh hoa, tỏa ra hương thơm vừa khát khao vừa sợ sệt.
Nói cho cùng, đối phương cũng có chút sợ sệt.
Nhưng mà dựa theo hiểu biết của Lý Tấu Tinh về Cố Vấn Thành, sợ sệt của đối phương có khi là sợ anh ghét bỏ...!
Cố Vấn Thành thật sự thật lòng thật dạ xem mình là "công", Lý Tấu Tinh lại bắt đầu dâng lên cảm giác chột dạ lúc trên phi thuyền.
Anh đã hạ quyết tâm, phải nói rõ ràng với Cố Vấn Thành về sự thật sau này, mà điều kiện tiên quyết là lần này anh có thể chinh phục được Cố Vấn Thành.
Hoàn toàn chinh phục, vì tôn nghiêm của mình cũng vì hạnh phúc sau này.
Đau...!Chắc chắn là sẽ đau, cả hai đều sẽ đau.
Lý Tấu Tinh lo lắng hơn Cố Vấn Thành, kiến thức lý thuyết ít không nói, còn tuyệt đối tự tin với hiểu biết của mình, cứ như vậy, cảm giác cuối cùng sẽ xảy ra chuyện.
Không dễ ra ngoài mua đồ một mình, Lý Tấu Tinh chỉ có thể tìm mua trên mạng, dùng hình thức ẩn danh mua vài thứ có thể dùng đến.
Sau khi đặt xong, trên đó hiển thị một tiếng nữa sẽ có hàng.
Lý Tấu Tinh lại đi mua hoa tươi, chuẩn bị hết mọi thứ để lần này trở nên hoàn mỹ nhất.
Cùng lúc đó, Cố Vấn Thành cũng đang lên mạng tìm những việc cần phải làm trong lần đầu tiên để đối phương không sợ.
Bởi vì tình huống đặc thù, Cố Vấn Thành chỉ viết qua loa trên diễn đàn: [Tôi...!Rất nhỏ, đối phương sẽ đau, lần đầu tiên phải làm sao để đối phương không sợ?]
[Phụt —— Tui cười tui đi vệ sinh =)))))))))))]
[...! Chủ thớt lo xa rồi, chú em nói mình nhỏ thì sao đối phương sẽ đau được, bạn gái chú nói vậy để an ủi chú thôi, nghe anh đây này, tuyệt đối đừng tưởng thật]
[Tui chỉ muốn biết chủ thớt nói nhỏ rốt cuộc là nhỏ bao nhiêu, nhanh nói thử coi để tui còn tăng thêm một chút lòng tự tin]
[ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Gửi ha x100 cho chủ thớt, vì quá nhỏ nên lo đối phương sẽ đau? Ha ha ha em xin lỗi em lỡ cười em thật khốn nạn em phải xuống địa ngục]
Sắc mặt Cố Vấn Thành đổi tới đổi lui, vốn dĩ đã rất tự ti mà lại bị công dân đế quốc ngu xuẩn cười nhạo một phen.
Cho dù bọn họ hiểu sai ý nhưng mặt sau nhỏ là sự thật không thể chối cãi.
...!Chết tiệt.
Nhưng hắn cứ thích tự tìm ngược mà đọc hết bình luận một lượt.
[Mọi người nghiêm túc chút coi, trước tiên không thảo luận chủ thớt nhỏ thế nào, nhỏ như vậy làm sao có thể khiến người ta đau, cũng không thảo luận bạn gái chủ thớt có phải cố ý lừa dối chủ thớt hay không.
Nếu đối phương là lần đầu tiên, vậy xin hỏi chủ thớt một chút, đây cũng là lần đầu tiên của bạn à?]
Cố Vấn Thành, lão đàn ông ba mươi tám tuổi, trịnh trọng trả lời một chữ đúng.
[Vậy tôi có hơi lo lắng, lần đầu tiên của các cặp đôi thường không tìm được vị trí chính xác.
Cái khác trước tiên không nói, biện pháp bảo vệ nhất định phải làm cho tốt, bầu không khí nhất định phải thích hợp.
Chủ thớt không cần phải sợ cũng không cần tự ti, cố hết sức biểu hiện mạnh dạn chủ động một chút, nếu điều kiện phần cứng không bằng người khác vậy thì chỉ có thể từ tập trung vào thái độ]
Nói rất có lý.
Bầu không khí thích hợp, mạnh dạn chủ động.
Cố Vấn Thành ghi nhớ trong đầu.
Lý Tấu Tinh mải mua đồ linh tinh, vừa ngẩng đầu lên toàn bộ phòng khách đã không còn ai.
Cố Vấn Thành thôi miên các đồng đội, bảo bọn họ tới vườn hoa trên không vui chơi hết buổi chiều, chờ trời tối đen hãy trở về.
"Tôi đi tắm trước đã..." Khi bị Lý Tấu Tinh nhìn chòng chọc, tim Cố Vấn Thành đập rộn lên, không chịu nổi nên đành chạy trốn tới phòng tắm trước.
Bắt đầu không được tự nhiên mấy.
Nước đã đến chân nhưng lại cảm thấy rất nhiều chuyện chưa được chuẩn bị.
Lý Tấu Tinh sờ sờ mũi.
Nhìn thời gian giao hàng trên quang não, đồ quan trọng còn 10 phút nữa...!
Hoa tươi tới trước, còn 5 phút.
Sau năm phút hoa tươi được giao tới đúng giờ, trên đóa hoa tươi nở rộ kiều diễm còn đọng nước.
Lý Tấu Tinh mang vào phòng ngủ, kéo hai chiếc giường đơn hợp lại với nhau, đoạn đặt hoa tươi kiều diễm ướt át trên đầu giường.
Chỉnh ánh đèn tối lại, âm nhạc vang lên.
Làm xong những việc này đồ khác cũng được giao tới, Lý Tấu Tinh ngửi mùi thuốc mỡ, là mùi thơm nhàn nhạt.
Rất tốt, hết thảy đều hoàn mỹ.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lý Tấu Tinh quay đầu nhìn lại, Cố Vấn Thành ướt nhẹp đi vào.
Nước trên tóc trượt xuống người, nhìn thấy thay đổi trong phòng Cố Vấn Thành liền ngây cả người.
Đầu nổ pháo hoa bùm bùm, hắn khóa cửa lại, bước về phía Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh ho khan một tiếng, "Tôi phải tắm trước đã."
Cố Vấn Thành dừng bước, giả bộ săn sóc, dù như thế nào cũng không được gấp, "Ừ."
Lần tắm này thực sự là lần tắm có tâm tình phức tạp nhất, sau khi Lý Tấu Tinh ra ngoài Cố Vấn Thành vẫn đứng thẳng tắp tại chỗ không nhúc nhích, anh vừa xuất hiện tầm mắt liền chuyển lên người anh tức thì.
"Thương lượng một chút," Lý Tấu Tinh, "Cậu là bên chủ động, thế nhưng tôi là người quyết định chi tiết."
Cố Vấn Thành là bên kiểm soát, đương nhiên sẽ không để ý, "Có thể."
"Vậy bây giờ," Lý Tấu Tinh đến gần hắn, khẩn trương, "Bắt đầu đi."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trên đầu hai người đều toát mồ hôi, mồ hôi dính ướt cả gối.
"Vãi..." Mặt chôn trong chăn.
Đau.
Lý Tấu Tinh hôn hôn trấn an hắn, hít sâu một hơi, "Thả lỏng."
"Xin lỗi..." Cố Vấn Thành chẳng còn mặt mũi đối mặt với anh, cảm thấy mất mặt, "Tôi quá..."
Lời nói bị nghẹn trong cổ họng.
Này mà gọi là bên nắm quyền kiểm soát à.
Linh hồn cùng cơ thể hòa hợp có thể nhân đôi thoải mái, Lý Tấu Tinh đột nhiên nhanh trí, dùng tinh thần lực giúp một tay.
Xông vào, có thể thăm dò bất kỳ nơi nào.
Ánh đèn mờ lúc sáng lúc tối, cả phòng tràn ngập hương hoa.
Trước giờ sinh viên trường quân đội luôn chú trọng vào rèn luyện tinh thần lực và thể lực nên thể lực của Lý Tấu Tinh rất tốt.
Tinh thần lực nghịch ngợm phối hợp với chủ nhân không ngừng đập rộn, thậm chí còn hòa hợp với tinh thần lực của đối phương lần nữa.
...!
Buổi chiều qua đi, đêm đen thay chỗ ngoài cửa sổ.
Các đồng đội trở về từ vườn hoa trên không, phát hiện toàn bộ ký túc xá đều chìm trong bóng tối.
"Bọn họ ra ngoài rồi hả?" Hi Nam bật đèn, mặt đầy nghi ngờ.
Phòng khách đột nhiên sáng lên, Tế Du đi tới trước cửa phòng Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành, gõ hai cái, "Vấn Thành? Tấu Tinh?"
Lặng yên không một tiếng động.
"Cũng không có ở đây." Tế Du nói với các đồng đội.
Lạ nhỉ, hai người này có thể đi đâu chứ?
Lẽ nào tới phòng huấn luyện rồi?
Trong phòng.
Dưới lớp lớp bảo vệ bằng tinh thần lực của lồng phòng hộ, âm thanh hoàn toàn bị ngăn cách.
Những bông hoa mềm mại ở giường bên cạnh bị tóm lấy rơi lả tả đầy đất, cánh hoa dính nước bị gió nhẹ nhàng thổi lên.
Người mua hoa thích vô cùng đóa hoa đương độ nở rộ này, đóa hoa này cũng khắc sâu hào quang nhiệt tình và sứ mệnh táo bạo để tỏa hương rực rỡ.
Một bên không ngờ đối phương sao lại dám làm như vậy, một bên không tin đối phương lại có khả năng như thế.
Hoa càng nở càng rực rỡ, hương hoa càng ngày càng đậm.
Hóa ra người nắm quyền kiểm soát lại sướng đến vậy.
Chẳng trách đám đàn ông đều muốn làm người điều khiển.
Suy nghĩ đứt quãng, cuối cùng tan thành khoảng trống.
-----------------------------------------------------
Tác giả:
Wasser:??? Sao tôi không phải là lần đầu chứ
Bình luận rất vui ha ha ha, cái này rất đáng yêu
Thành Thành cùng Tấu Tinh xem phim máu chó.
Thành Thành (cảm thán): Chúng ta cũng từng có một đoạn ngược luyến tình thâm như vậy nha
Tinh Tinh (??): Không phải chúng ta vẫn luôn ngọt ngào à.